CHƯƠNG 1765 

Mười ngày sau, trong thành Kình Thiên. 

Nóc nhà bên trên tòa nhà bằng ngọc lóe sáng lấp lánh, sàn nhà phía dưới lung linh kỳ ảo. 

Nơi này tên là Trích Tinh Lâu. Đây chính là một trà lâu nổi tiếng ở thành Kình Thiên, không phải nơi mà người bình thường có thể bước vào. 

Tòa nhà này không quá cao, chỉ khoảng chục trượng, nó có hai tầng, đều được tạc từ bạch ngọc, nguy nga tráng lệ, cực kỳ chói lọi. 

Nơi này thật sự còn nhỏ hơn các tòa nhà khác rất nhiều. Nếu đám đàn ông cao lớn nước Kình Thiên mà đến đây, có khi chẳng thể bước qua cửa. 

Cả khu phố này, chỉ có một tòa nhà như thế, nó trôi nổi giữa không trung, các bậc đá xanh xếp chồng lên nhau tạo thành bậc thang, như thác nước từ cửa liên tục trút xuống mặt đất. 

Đặc biệt bên dưới còn có một bia đá cao mười trượng, trên đó viết. 

“Cao hơn năm trượng không được vào. Cao hơn mười trượng, không được dừng lại. 

Ý nói, cao hơn năm trượng không được bước vào, cùng lắm chỉ có thể đứng bên ngoài nhìn cho đỡ thèm rồi rời đi. 

Còn cao hơn mười trượng, xem cũng không được xem, mau cút đi. 

Bên dưới còn có một dấu ấn màu vàng rất lớn, hình dáng giống hệt cái bên ngoài Kình Thiên. 

Người biết nhìn hàng đều có thể nhận ra, dấu ấn này đến từ hoàng tộc nước Kình Thiên. 

Không phải người nào trong hoàng tộc cũng dám dùng dấu ấn như vậy. 

Võ giả trong nước Kình Thiên có thể khiến cơ thể thu nhỏ dưới năm trượng đều là cường giả đã nhập đạo. 

Nói cách khác, không phải cường giả thật sự thì hoàn toàn không thể bước vào tòa nhà này. 

Lúc này, trên tầng hai, vài người đàn ông đang ngồi thưởng trà với nhau. 

Một người cười nói: “Lão tứ, sau khi nhiệm vụ lần này kết thúc, chắc chắn công lao của đệ sẽ là lớn nhất. Ngày sau đến tông môn thành người nổi tiếng, cũng không được quên bọn ta đâu đấy” 

Người đàn ông được gọi là Lão Tứ cười nói: “Hai ca ca cứ nói đùa. Đơn giản là làm việc theo lệnh thôi. Bây giờ còn phải hoàn thành mọi chuyện đã, dù hầu như xong hết rồi thế nhưng vẫn còn vài việc cần tổng kết lại. Đợi chấp sự đến rồi nói tiếp. 

Một người đàn ông hơi béo ngồi bên cạnh nói tiếp: “Đúng vậy, những chuyện còn sót lại đều không phải động não quá nhiều, chỉ cần tốn chút công sức. Cứ giao cho người khác là được, công việc của chúng ta hầu như đã xong cả rồi. Kết cục đã định!” 

“Đúng vậy, quả thật là kết cục đã được quyết định. Ha ha, tuy nhiên có vài việc, nói chúng là chút nhạc đệm mà thôi. Ta nói cho các huynh nghe, mấy hôm trước, không ngờ vị đại ca kia của ta lại chạy về, các huynh có tin không?” 

Hai người đàn ông ngồi trước mặt lão tứ đều mỉm cười. 

“Đây đúng là chuyện lạ, sao hắn ta lại có thể chạy về, chẳng phải hắn ta bị diệt trừ từ sớm rồi sao?” 

“Đúng vậy, chẳng lẽ tên ngu nào làm hỏng việc?” 

Lão tứ xua tay nói: “Đều không phải. Ta đã điều tra, nghe nói lúc ấy có một tên thích luyện rối vừa ý cơ thể của Nam Cung Lệ, nên định mang về luyện thành con rối. Kết quả không biết luyện một nửa xảy ra chuyện gì hay luyện thất bại. Dù sao vị đại ca yêu quý này của ta đã biến thành một bộ xương chạy về đây.” 

eyJpdiI6IlFRSjMrYWZjd2NNejFYbDBNU2VrbkE9PSIsInZhbHVlIjoiaGl3eFV6eTBIcmxKZzAwZmpDbzdhV3plSzdveVN2NEIrWkJcL3I5clc4SzRMUk9tWDhnK3lNT2pLWXh3Y2Z6T1NIcFlsdlhFT1B4UWpwaWpaMmszMWFWbEp5bUU4WHBNNkkzNDVKeTQyT3B0TWRoMm8rV01yRnY1V1pSZ0R6RGcrMTNcL3NEazVpMERXeG1wTDZ4K25uMHc9PSIsIm1hYyI6ImY2ZDY4MWIwOGI1YTYwMzQxZTM5ODU4ZmM4ODk1MTFiMThjNzg0NGI3NDc1ZThjNjMzY2I5MjNhMDM3NmQ3ZTQifQ==
eyJpdiI6InJjM1NwTERlTlI5VEhrMTJDQWNaZUE9PSIsInZhbHVlIjoiMFwvZmxuYjRCdFdcL05Ua2lYVUhXRVRHWkZFaGE0cEowMFwvTDliR05lNFllemcybGJkWEozbUxvdXpvdnBVTzVcL1l2WVR1RllRYVB3cmtvelBweE5RYmxFYjZ1dXNqUVA4VDBTVVVFT3MwZHFrNG5zcENNUWFMQVFuZmFpUTVHVmk0d0VEVWE3K3VpRkkrcU8wTWNwQVwvZmhNckppN1J4SWxBYmdEXC9PTzM0K2NyVENJNCtJSzNoeXc3OStoYUF5WnM0MTVEbVgzczN1aGJcL0tSR01VVGlLZ2pzU1crMnNpcjFGVjd1dlJGQXFkVG1HcGUybnNseXE3ZHBEeDR1cHpVNkRieDZwVGd1MjQ2VURlSExcL2FNR2p1UWkwSVZZMWQ4bFkwQlRxSmZ6Nm14NmIwWjd1emFGMEpMOUhSOE5CZTlhb2N0ZmIyK0Z1TlJWV1dcLzBJWm9oRnFwdUhZUXlDdkdiSmlEWDluWUliNUlUbmFzN2FHMU5aZ0crTSt3SkVIa1lPaEg4UFV0ZWpLbnNTWWswMk9cL3JuRzdMYmJXM2l6VkNMVHdheDRRQm14TzVcL1B1ZThGWkp2dGMxOXBMTXFzNnMrIiwibWFjIjoiMmM3ZjgyMTM1NWU2YmY1MmZmZTk2MjQ2NzM5MDNiMzQ5ODg4MTdiZTY4NTNlMDgzNzYzYTNmYzNmZDk0NGE4MyJ9

Lão tứ gật đầu nói: “Dĩ nhiên rồi, ta đã bảo những tên ngu ngốc ở phủ Đại hoàng tử đi bắt người. Họ biết Nam Cung Lệ, cũng là một trong số ít những người biết chuyện. Ta đã để lại linh thú để họ có thể dò xét phù ấn định vị. Có thể dùng linh thú để xem họ đánh nhau với đầu lâu kia, sau đó ta đã kích nổ phù ấn, giờ chắc đã chết sạch. Vừa hay cũng giải quyết vấn đề ban thưởng của họ. Một công đôi việc!”

Ads
';
Advertisement
x