Khói đen mịt mù, dung nham tuôn trào. 

Núi như đao, gió Bắc như kiếm. 

Nơi này không phải là nơi có thể tùy ý đứng trên mặt đất chiến đấu. 

Cho dù cơ thể của hai người không thể bị nham thạch hủy hoại nhưng không tên ngốc nào dám mạo hiểm như vậy. 

Thiên Không trận pháp xoay chuyển rồi từ từ bay lên cao. 

Trong thành Kình Thiên. 

Vô số người nhìn trên bầu trời vừa có thêm một màn sáng. 

Mà người trong màn sáng này chính là Cửu Thiên và Lê Nhân Long. 

Bọn Nam Cung Lệ và Vũ Hoàng Yến đều cười cười nhìn màn sáng, đồng thời cũng nhìn thấy một luồng ánh sáng xuyên vào trong miếng ngọc trong tay vệ binh. 

Nếu họ đoán không nhầm thì đó là ánh sáng của Di Thiên trận pháp. 

Hiện giờ, Di Thiên trận pháp tạm thời được thu hồi, chỉ khi Cửu Thiên và Lê Nhân Long giao chiến xong thì vệ binh mới mở trận pháp ra rồi đón hai người trở về. 

Vũ Hoàng Yến lên tiếng hỏi: "Nam Cung Lệ. Trận pháp Di Thiên này thật sự chuyển bọn họ tới nơi nào đó ở nước Kình Thiên. Hay chỉ là hư không, giống như Hư Không Phủ Đệ!” 

Nam Cung Lệ nói: "Là trong nước Kình Thiên, bất cứ nơi nào ở Nước Kình Thiên cũng có thể làm nơi thi đấu” 

Vũ Hoàng Yến gật đầu nói: "Nói cách khác, chỉ cần chúng ta muốn, có thể nhìn thấy bất cứ nơi nào trên nước Kình Thiên” 

Nam Cung Lệ nói: "Đại khái là vậy. Chờ một chút, cô muốn nói gì?" 

Vũ Hoàng Yến nói: "Anh không cảm thấy, có cái này thì chúng ta điều tra vài chuyện sẽ dễ dàng hơn sao. Sao anh chưa từng nghĩ tới chứ” 

Nam Cung Lệ sửng sốt rồi bỗng trừng mắt nhìn Vũ Hoàng Yến. 

Ngay sau đó, Nam Cung Lệ liền hít sâu: "Cô nói đúng. Tôi thật sự là đồ ngốc!” 

Nói xong, Nam Cung Lệ xoay người rời đi. 

Vũ Hoàng Yến nói: "Không cần gấp như vậy. Anh không xem thi đấu sao?” 

Nam Cung Lệ trả lời: "Dù sao kết quả cũng đã định trước. Có gì đáng để xem chứ” 

Có thể là vì anh ta nói hơi to nên sắc mặt của mấy tên đệ tử đi cùng Lê Nhân Long liền tối sầm, họ liếc mắt nhìn Nam Cung Lệ rồi lạnh lùng nói: “Ngông cuồng!” 

“Có thể hắn ta muốn nói Dạ Ảnh thua chắc mà thôi!” 

Trong màn sáng, Cửu Thiên và Lê Nhân Long đều lấy binh khí của mình ra. 

Lê Nhân Long nhìn chằm chằm đối phương, trong tay hắn là một thanh phi đao, y phục tung bay trong gió. 

Cửu Thiên cầm Vô Phong trọng kiếm, khí thế hùng hồn. 

Khí tức của hai người bắt đầu tăng lên, cương kình của Lê Nhân Long ngưng tụ thành một màn tím che phủ bầu trời phía sau. Còn canh khí của Cửu Thiên thì ngưng tụ bên ngoài cơ thể, thân thể bắt đầu bành trướng. 

“Thân Hóa Thiên Địa!” 

Nghênh phong bạo trướng, trong nháy mắt, cơ thể Cửu Thiên liền to lên gấp trăm lần, Vô Phong trọng kiếm cũng biến thành Hỏa diễm cự kiếm. 

Thấy thế, Lê Nhân Long nâng phi đao trong tay lên rồi quát một tiếng. 

“Tử Khí Đông Lai!” 

Năng lượng hội tụ, khí tức của hai người va chạm với nhau. 

Nhưng vào lúc này, cả hai bắt đầu ra tay. 

Thân hình khổng lồ của Cửu Thiên bỗng biến mất tại chỗ, Lê Nhân Long không chút do dự, vung tay ném phi đao ra. 

Xoẹt xoẹt! 

Ánh sáng màu tím như lôi đình xé toạc bầu trời. 

Mọi người đứng xem bên ngoài màn sáng đều trợn mắt. Thế giới bên trong màn sáng đang bị xé nát như tranh, tạo ra những hố đen thăm thẳm. 

Dù có cách màn sáng thì mọi người cũng có thể cảm nhận được nguồn năng lượng sắc bén kia nhưng đang xuyên qua người bọn họ, không ít người vội lùi lại. 

Cũng không ít người thầm nghĩ. 

Thật không hổ là đệ tử Ngự Thú trai, thực lực mạnh quá. 

Nhưng khi bọn họ vừa nghĩ tới đây thì một luồng kiếm quang toả sáng khắp màn ảnh. 

Và trực tiếp phá vỡ khí kình phi đao của Lê Nhân Long khiến vô số chấm sáng màu tím văng khắp nơi. 

Thân ảnh khổng lồ của Cửu Thiên và hỏa diễm trọng kiếm chém mạnh vào người Lê Nhân Long. 

Lê Nhân Long còn cố gắng dùng tay trái ngăn cản kiếm chiêu của Cửu Thiên. 

Nhưng trong nháy mắt, anh ta liền bị Cửu Thiên chém văng ra ngoài. 

Máu tươi bắn ra, Lê Nhân Long bay thẳng vào nham thạch. 

Mặt đất rung chuyển, núi lửa lại phun trào dữ dội. 

Lê Nhân Long lập tức nhảy lên từ trong dung nham rồi kéo dài khoảng cách với Cửu Thiên. 

Hắn kinh ngạc nhìn cánh tay trái của mình, chỉ mới một chiêu mà Cửu Thiên đã khiến anh ta thê thảm, máu tươi đang chảy xuống. 

Chuyện này không hề giống với những gì anh ta dự liệu. 

Ánh mắt Lê Nhân Long loé lên, anh ta lớn tiếng nói: "Công pháp đỉnh đấy!” 

Cửu Thiên lười nói nhảm với anh ta, cơ thể hắn lại lóe lên rồi xuất hiện bên người Lê Nhân Long, trọng kiếm lại chém xuống. 

Sau khi trải qua một chiêu của Cửu Thiên, Lê Nhân Long biết mình không phải là đối thủ của Cửu Thiên khi đánh chém cận chiến. 

Anh ta không ngờ rằng Cửu Thiên bỗng nhiên mạnh như thế. Đây là trình độ của võ giả Thiên Canh sao? 

Lê Nhân Long thậm chí cảm thấy vài trưởng lão tôn giả cảnh trong Ngự Thú trai bọn họ còn không ra chiêu ác như Cửu Thiên. 

Lê Nhân Long giậm chân giữa không trung, anh ta đột nhiên hoá thành ba người. 

Cửu Thiên chém một cái rồi vung kiếm quét ngang. 

Hai thân ảnh khác vừa mới xuất hiện, cũng bị tiêu diệt. 

Nhưng Cửu Thiên cảm giác được mình không chém trúng Lê Nhân Long hàng thật. 

Tâm thần khẽ động, Lân Long Giáp lập tức nhập vào người! 

Keng! 

Một tiếng trầm đục vang lên, một cỗ uy lực từ phía sau khiến cơ thể Cửu Thiên lay động. 

Hắn quay đầu nhìn, là một thanh phi đao đang cắm vào Lân Long Giáp của hắn, suýt nữa đã đâm xuyên làn da của hắn. 

Không ai nhìn thấy phi đao từ đâu mà đến, cho dù những người đang chăm chăm nhìn vào màn sáng. 

Thần sắc Cửu Thiên khế biến, hắn bỗng nâng Vô phong trọng kiếm lên. 

Muốn chơi ẩn thân phải không? 

Xin lỗi, không có hứng! 

Canh khí trùng thiên, kiếm mang ngũ hành, hung hăng chém xuống. 

Thiên Địa Nhất Kiếm! 

Bùm! 

Thiên địa chấn động, màn sáng chấn động, mọi thứ đều chấn động. 

Núi lửa dưới chân như gặp động đất và bắt đầu sụp đỏ. 

Đá vụn văng khắp nơi, dung nham phun trào, mặt đất như bị chém tuôn ra máu tươi không thể ngừng chảy. 

Năng lượng khuếch tán quét ngang mọi năng lượng thiên địa. 

Khoảng một khắc sau, cách Cửu Thiên không xa, bóng dáng Lê Nhân Long bị khí lưu khuếch tán mạnh mẽ vọt tới. 

Dưới sự khuếch tán canh khí của Cửu Thiên, Lê Nhân Long cắn răng ổn định cơ thể. 

Trong tay anh ta là một luồng sáng, thiên địa chi lực tứ phía không ngừng tụ vào lòng bàn tay Lê Nhân Long. 

Dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy một thanh phi đao hoàn toàn do thiên địa chi lực ngưng tụ thành đang xuất hiện trong tay hắn. 

Lê Nhân Long cắn răng, phóng phi đao thẳng đến tim sau của Cửu Thiên. 

“Lôi Đình Chi Đạo, Phi Lôi Thiểm!” 

Ánh đao loé lên, không thể tránh né. 

Cửu Thiên dùng dư quang nhìn thấy phi đao đánh tới cũng không hề sợ hãi. 

Cửu Thiên xoay người ném trọng kiếm Vô Phong của mình ra. 

Trong phút chốc, Vô Phong trọng kiếm cũng hóa thành một tia sáng. 

Phut! Phut! 

Tiếng hai thanh binh khí ghim vào da thịt vang lên. 

Trên người Cửu Thiên có thêm một thanh phi đao xuyên vào trong ngực hắn. 

eyJpdiI6IlwvMm1hODBYdlhuRG0zbEpcL0VZQWI4QT09IiwidmFsdWUiOiJzcFV2Zzl1eTA0a3NBYW1Vd2tvVkh0YWFOUWMwdDhRdUhpZExYMUUxazlXdGZaN015SGNQRGpVdFJscVhwUHdzdmM5MmVhRkVDSjB0Mlg0cURGak83Yjk5WnpqUmNDK2UzZkVVQXJEWktMT1V2RmttV2RhY2FyUG1wK3RWWm4wWmlTMFwvY3ZBZ1hLOVJMV1JFQ0VIc1R2VlFHaWswbEhoV3EwcFd4aTFuSGZkWWIzNzVJUVk1N2lTZVdIMVFkR3FrU1MxQ1wvMExRTjhJeHRhNUxQMmxWZWpPNXl0dDVuS21JcWJzM1JVVkRlZ2dUOHlBb21uNlUyS2Y3MWE5WFZYOWQ0QVkwbXhzUUluV254RGV2YzFYRHl6T1wvNFVHZmlQK3pkczhpNVdCTFZvUEFFejIyQWNLNnZwVzExdUtzc0JqcyIsIm1hYyI6IjJlYzc3ODVhMTZhMWI4YjYyNGI1ZTg4NTZmMTlhZGI4NDE3ZWExZDgxMDBkNTI2NWY1NDU5MmFmNGQ4ZmU4NDYifQ==
eyJpdiI6Ild6ZWtEU1VjTUhQUktFaFYwZU9qWWc9PSIsInZhbHVlIjoickpJVEVGNlpNc1JsZ0FsbjVkbGh3K3RGd3MwWUFvak9TXC9Xc3FKd252QUdYMzVhd1wvT1R5UXJUVkZERkZpc0NsNlJqNDBsa2QxOEkwSlA0NG1odTAxM3g3UERvRmR2Ylg2NTZLbUNUMUN2YkNoUXhyQkY2cDAyWXRRb0FYN0Q4K1ZKRWtEV3N5XC9OR3VucWVscEVxM1wvZkZGK21wM2JhRG11UkxxVGhVanQ4WVhpMWgxaUdITDZPT1wvaVY0Z1dGNWQiLCJtYWMiOiIzNTkyNDM3ZGZkYzgyNjY3ODg3MDA1YWNlNDJiYWMwY2ZhYzljODMwYTc0YWNlOGUzZjMyOTA3MTFiM2E5ZGQyIn0=

Một ngọn núi cao liền biến mất không chút dấu vết!

Ads
';
Advertisement
x