Lập tức cất quyển sách lại, Cửu Thiên kéo Thập Tam đi vào bên trong.
Mí mắt Cửu Thiên giật giật, chỉ cần nhìn thấy ba chữ Cửu Tiêu Môn, hắn biết chắc chắn quyển sách này là kỳ thư có một không hai.
Thì ra hắn không biết Cửu Tiêu Môn đã từng có quá khứ huy hoàng cỡ nào, cho nên cũng không hỏi Cửu Tiêu Môn có công pháp truyền thừa gì. Nhưng hiện giờ biết được tình huống của hắn, hoàn toàn có thể tưởng tượng được thứ mà Cửu Tiêu Môn truyền thừa lại là quý báu cỡ nào.
Cửu Thiên gấp gáp không chờ nổi liền muốn xem công pháp này, rốt cuộc là thế nào.
Cuốn đầu tiên trong ba cuốn thiên thư, nghe tên khí phách cỡ nào chứ.
Hơn nữa, sư phụ của hắn vẫn luôn ẩn giấu lâu như vậy, mới bằng lòng cho hắn. Cho thấy thứ này, thật sự là thực sự rất quý giá.
Cửu Thiên đã nghi ngờ từ lâu, Cửu Tiêu Môn là tông phái lớn như vậy. Cho dù đã diệt môn, cũng không thể nào không hề có thứ gì truyền lại.
Công pháp, võ kỹ, đan dược, thần binh.
Mấy thứ này, lấy thanh danh hiển hách trước đây của Cửu Tiêu Môn, tuyệt đối không thể nào không có.
Trước đây Cửu Thiên cho rằng, mấy thứ này đều bị người khác cướp đi rồi. Hiện giờ xem ra, sư phụ của hắn vẫn còn để lại ít nhiều.
Bước chân của Cửu Thiên nhanh hơn, đi nhanh về phía phòng ngủ.
Thập Tam theo sau Cửu Thiên, giống như cái bóng của hắn.
Trong mắt Thập Tam cũng mang theo ý cười, tựa hồ hắn ta cũng rất nhớ nhung loại cảm giác này.
Rất nhanh, Cửu Thiên đã đi vào trong phòng ngủ.
Khi đóng cửa phòng lại, Cửu Thiên nói với Thập Tam: "Cho dù là ai cũng không được cho vào."
Thập Tam hiểu rõ gật đầu, Cửu Thiên vỗ vỗ bả vai Thập Tam, lấy ra một lọ đan dược đưa cho Thập Tam, cười nói: "Còn nữa, hoan nghênh trở về!"
Thập Tam nhận lấy đan được, sắc mặt có hơi kích động.
Quả nhiên vẫn là đi theo chủ nhân là tốt nhất!
Nghĩ lại những chuyện hắn ta đã trải qua trong khoảng thời gian này ở nước Võ Đỉnh, thật sự nhớ lại còn sợ hãi.
Thập tam thẳng sống lưng, đứng ở trước cửa.
Nhưng cho dù như vậy, thân ảnh của hắn cũng hơi chột dạ. Liếc mắt một cái một cách kỳ lạ, cũng không quá khiến người chú ý.
Thập tam giống như một cục đá, đừng ở đó.
Trong phòng ngủ, trước tiên Cửu Thiên cho lão Cửu bố trí xong trận pháp trong phòng, xác định sẽ không có bất kỳ người nào nghe lén, lúc này mới lấy cuốn sách ra.
Lúc này, tiểu Hắc, lão Cửu đều ghé vào xem.
Có vẻ bọn chúng cũng rất tò mò với công pháp của Cửu Tiêu Môn trong truyền thuyết.
Cửu Thiên mở cuốn sách ra, mới vừa lật trang đầu tiên. Lại có một tờ giấy từ trong trang sách rơi ra. Có vẻ nó vốn được kẹp trong cuốn sách.
Cửu Thiên cầm tờ giấy lên, chăm chú nhìn lại, bên trên viết: "Đệ tử Cửu Thiên của ta, khi con nhìn thấy tờ giấy này, ta đã chết. Ta để cuốn sách này lại nhà của con. Nếu con có thể tìm ra, cho thấy cuối cùng con cũng trở lại. Trước đó ta không nên bảo con đi. Dương thọ của ta đã cạn, cần gì phải cưỡng cầu. Ta chỉ hy vọng con có thể đừng bước nên vết xe đổ của ta.
Kỳ thật có quá nhiều chuyện, ta chưa kịp nói với con. Tỷ như, chuyện của Cửu Tiêu Môn, tỷ như chuyện của ta, tỷ như chuyện về cuốn sách này. Những thứ đó, vốn dĩ ta đã định không nói gì cho con. Nhưng nếu ta đã sắp chết, vậy thì cũng chẳng sao nữa. Miễn cho có một ngày chính con điều tra ra được, lại tới trách ta"
Cửu Thiên khẽ nhíu mày, tờ giấy này tựa hồ có chút không đúng lắm, không giống sư phụ hắn viết ra.
Quả nhiên Cửu Thiên trực tiếp lật qua vừa thấy, phía sau của tờ giấy còn có thêm một dòng.
"Trước đó có nói, đều nói năm đó con đi rồi mới viết. Bây giờ con đã trở lại những lời con xem thì xem thôi, mấu chốt là ở phía sau! Hai đoạn trước đó cứ coi như không có đi!"
Cửu Thiên hạ hạ nở nụ cười.
Thì ra khi hắn đi rồi, sư phụ biết chắc hẳn sẽ chết, còn tính để cuốn sách trong nhà hắn.
"Sư phụ ơi là sư phụ, tin tưởng của ngài với con ít vậy sao!"
Cười lắc đầu, Cửu Thiên lật trang giấy tiếp theo tiếp tục đọc tiếp,
"Cuốn sách này là Khí Tàng quyển. Chính là cuốn đầu tiên trong ba cuốn thiên thư của Cửu Tiêu Môn, chia thành Võ Tàng quyển, Khí Tàng quyển, Đạo Tạng quyển. Trong đó, Võ Tàng quyền chính là một cuốn sách tu hành dành cho võ giả, Khí Tàng quyển là cuốn sách dành cho luyện khí sĩ tu hành. Đạo Tàng quyển là cuốn sách viết về đại đạo. Ba cuốn sách này, vốn chính là công pháp trấn phái của Cửu Tiêu Môn, không phải là tông chủ hoặc trưởng lão của bổn tông phái thì không được tìm hiểu. Nhưng sau này khi Cửu Tiêu Môn sụp đổ, ba cuốn sách cũng bị mang đi. Sau nhiều phen khúc chiết, cuối cùng Khí Tàng quyển cũng dừng lại trên tay ta. Dựa vào nó, ta bước vào cực hạn, tu đến đại đạo, mở ra nhất phương thế giới."
Cửu Thiên nhìn thấy thứ này, tâm tình không khỏi kích động.
Quả nhiên đúng như suy nghĩ của hắn, cuốn sách này, quả nhiên là vô cùng quý giá.
Nhưng Cửu Thiên cũng rất ngạc nhiên với sư phụ của mình, thế nhưng đã từng tu thành thế giới chi lực.
Cửu Thiên nhớ rõ, có thể tu thành thế giới chi lực, đều có thể xem như là người xuất sắc nhất trong các cường giả cực hạn đi.
Ông ấy hẳn là đã được phong thánh từ lâu rồi mới đúng!
Cửu Thiên lẩm bẩm thì thầm: "Sư phụ ông ấy là thánh gì? Chắc hẳn phải có một danh hào chứ. Xem ra sau này mình nhất định phải hỏi một chút"
Lắc lắc đầu, Cửu Thiên tiếp tục xem tiếp, hắn rất muốn biết hai cuốn sách còn lại ở đâu.
Bởi vì, hắn có thể tu luyện, không chỉ một cuốn!
Có vẻ sư phụ Ngô Tân đã đoán được ý của Cửu Thiên từ lâu, tiếp tục viết: "Còn lại hai cuốn. Trong đó có Đạo Tàng quyển, ta biết ở trong tay nhất mạch Thần Hoàng. Nếu con không biết nhất mạch Thần Hoàng, có thể đi hỏi Đông mập, hắn sẽ nói cho con tất cả. Còn Võ Tàng quyển thì đã bị mất. Nhưng theo ta suy đoán, nó chắc chắn ở trong tay Tam Thánh, cụ thể là ai thì ta không rõ. Nhưng tám chín phần mười, Võ Tàng quyển đang ở trong tay một người trong số chúng. Nếu một ngày kia con có thể vượt qua ba người bọn chúng. Mong rằng sẽ thu lại Võ Tàng quyển. Cái đó là đại diện cho vinh quang đã mất đi của Cửu Tiêu Môn"
Cửu Thiên gật mạnh đầu, Võ Tàng quyển, tất nhiên hắn phải lấy lại rồi.
Cho dù là Tam Thánh thì thế nào chứ!
Viết đến đây thì dừng, Cửu Thiên đưa tay xem xét tờ giấy trắng bên cạnh. Lại phát hiện có dấu hiệu bị xé ra.
Khẽ cười hai tiếng, đại khái Cửu Thiên có thể đoán ra phía sau viết gì.
Bên dưới hơn phân nửa là do sư phụ Ngô Tân viết hơi phiến tình, thậm chí có có thể đã viết lại một số chuyện sau này mà ông ấy không muốn nói ra.
Khi ông ta viết tờ giấy này, là cho rằng chắc hẳn mình sẽ chết.
Con người trước khi chết, thường sẽ nói lời thật lòng, nếu không phải Cửu Thiên dùng máu của mình đổi về sinh linh đại bạo, bảo vệ mạng của Ngô Tân.
Hiện giờ, tờ giấy này, chính là di thư của sư phụ Ngô Tân.
Cửu Thiên gấp tờ giấy lại, thu vào trong nhẫn Cửu Tiêu.
Bất chợt, Cửu Thiên lúc này mới bắt đầu chính thức xem cuốn Khí Tàng quyển này.
Hắn muốn nhìn xem, làm sao để có thể nghịch thiên!
"Khí chi cực, du ly thiên địa. Cái gọi là luyện khí sĩ, đó là luyện hóa thiên địa chi lực, sử dụng cho bản thân mình.."
Cửu Thiên nhỏ giọng đọc Khí Tàng quyển, hơi thở theo giọng đọc dần dần bình tĩnh lại.
Một khí tức huyền diệu khó giải thích, bắt đầu từ trong phòng ngủ lan tràn ra.
Thập Tam ở bên ngoài, cũng cảm nhận được cỗ hơi thở này, tựa hồ toàn bộ thiên địa đều bắt đầu có dị động.
Thập Tam đạm nhiên nhìn thoáng qua, liền không để ý tới nữa, dù sao nơi này khí tức này là truyền ra từ trong phòng ngủ. Chủ nhân tu luyện công pháp, sao hắn ta có thể lớn lút thăm dò. Hắn ta chỉ hiểu rằng, khí tức của công pháp này, khiến cho hắn ta cảm thấy rất thoải mái.
Một luồng thanh khí, nhẹ nhàng bay ra, như diều gặp gió Cửu Trọng Thiên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất