Ba ngày sau. 

Thi đấu vạn phương chư quốc, đợt tỉ thí thứ hai đúng thời hạn cử hành. 

Có thể bởi vì vòng đầu tiên đã trực tiếp đào thải một nửa số thí sinh. Hôm nay thoạt nhìn thành Kình Thiên không còn chen chúc nữa. 

Tuy rằng đám đông vẫn rất đông đúc, nhưng bởi vì trận pháp tỉ thí ít đi một nửa, cho nên đám người cũng bị chia ra chút. 

Vốn là liếc mắt là thấy đám người như thủy triều mãnh liệt, hôm nay lại như phân ra từng khu vực. 

Ít nhất có một vài con đường trọng điểm, cũng còn đủ khoảng cách cho xe ngựa đi lại. 

Bên trên không trung, cũng trở nên trật tự ngay ngắn. 

Như vậy xem ra, mới là một nước chủ nhà thật sự có khả năng tổ chức tốt. 

Những cường giả của các quốc gia khác, cuối cùng cũng lộ ra một chút tươi cười hài lòng. 

Cuối cùng cũng không còn bị kẹt nữa! 

"Top 100 cường giả cập nhật mới nhất, mười người mạnh mẽ quật khởi. Mau đến mua đi!" 

"Tư liệu độc nhất vô nhị, Thánh giả dự đoán. Không mua sẽ hối hận!" 

"Tỷ lệ cược mới của sòng bạc, xem tỷ lệ cược dự đoán thắng bại!" 

Trên đường phố, người buôn bán tuyển tập thật ra càng lúc lại càng nhiều. 

Có thể là bởi vì tuyển tập của Bát Phương Tiền Trang thật sự rất hay, dẫn tới những thương gia khác đều đỏ mắt. 

Cho nên, cho dù là sòng bạc, hay là Ngự Thú trai, đều sôi nổi đưa ra tuyển tập của mình. 

Chuẩn hay không thì cũng không quan trọng, tóm lại cứ lấy ra bán trước rồi nói. 

Đương nhiên, về dự đoán một trăm người mạnh nhất, vẫn cần phải có cường giả hỗ trợ nhìn dùm. 

Thế lực của Bát Phương Tiền Trang, Ngự Thú trai lớn như vậy cũng không thiếu cường giả, mọi người lại càng tin tưởng hơn. 

Nhưng tuyển tập của sòng bạc lại liên quan chặt chẽ đến tỷ lệ cược, mua về tham khảo để đặt cược cũng là điều cần thiết. 

Kỳ thật mọi người đều rất hy vọng tuyển tập của sòng bạc không chuẩn, như vậy bọn họ mới có thể kiếm nhiều hơn một chút. Tóm lại, mọi người có thể lấy thứ mình muốn. 

Mà nhóm cường giả đã thông qua vòng thứ nhất, đã sôi nổi xoa tay hầm hè chuẩn bị. Mưu cầu một vị trí cao hơn! 

Phải biết rằng, tỉ thí ở đây, đều là cường giả trẻ tuổi khắp thiên hạ. 

Trong số những khán giả, không chừng còn có tôn giả nổi danh khắp thiên hạ hoặc thánh giả. 

Ai mà không hi vọng dùng trạng thái tốt nhất, giành thắng lợi hết lần này đến lần khác. Đây không chỉ là vấn đề vinh quang, cũng là một cơ hội có thể thể hiện thực lực của mình với toàn thiên hạ. 

Rất nhiều võ giả của các nước nhỏ, cho dù chỉ thắng được một trận. Cũng đều ôm nhau khóc ròng, không còn mong muốn gì hơn. 

Cửu Thiên nhớ rõ, trước đây khi còn ở nước Võ Đỉnh, Tần Chính đại đế tựa hồ cũng chỉ hi vọng hắn có thể giành được một thành tích tốt. 

Chỉ cần tốt hơn so với nước Bắc Thần, nước Thú Tây Lương là được. 

Có lẽ toàn bộ người nước Võ Đỉnh, đều chưa từng dám nghĩ, đất nước của mình có thể có một cao thủ nằm trong danh sách một trăm cường giả thiên hạ. 

Nhưng hiện giờ, Cửu Thiên xuất thân từ nước Võ Đỉnh, lại không muốn chỉ tiến vào một trăm người mạnh nhất. 

Hắn còn có sự theo đuổi cao hơn. 

"Đường chủ, xem giới thiệu của anh đi. Võ giả thần bí Dạ Ảnh, tu vi mạnh mẽ, võ kỹ kinh người, trọng kiếm vô song. Giết Lê Nhân Long của Ngự Thú trai, thủ đoạn tàn nhẫn, quyết đoán quyết tuyệt" 

Nam Cung Lệ cầm một quyển sách, cười đọc cho Cửu Thiên nghe. 

Gương mặt Cửu Thiên đầy ý cười, Thập Tam ở phía sau thần sắc hơi quái dị. 

Mang theo tươi cười, Cửu Thiên buông tay hỏi: "Hiện giờ tôi đang xếp hạng bao nhiêu?" 

Nam Cung Lệ nói: "Chín mươi ba. Nằm trong top 100 cường giả mạnh nhất thiên hạ, nghe thật sướng. Ngày nào đó bên trên cũng có thể xuất hiện tên của tôi thì tốt rồi." 

Nói rồi, Nam Cung Lệ tiếp tục nhìn lên phía trên. 

Chợt chỉ vào một người trong danh sách nói: "Đường chủ, đây là đối thủ hôm nay của anh. Đường Huy xếp hạng thứ năm mươi lăm. Được xưng đao long Đại Đường!" 

Cửu Thiên cười nói: "Năm mươi lăm, thứ hạng cũng không thấp. Nhưng hắn không phải người của Bát Phương Tiền Trang sao. Sách của Bát Phương Tiền Trang không xếp hạng hắn cao một chút sao?" 

Nam Cung Lệ nói: "Có lẽ thứ tự này đã rất cao" 

Hai người nhìn nhau cười, ngồi xe ngựa hoàng gia tiếp tục đi về phía trước, nhanh chóng bay về nơi thi đấu. 

Xuyên qua cửa sổ xe ngựa, Cửu Thiên có thể nhìn thấy đủ loại kiểu dáng thú hoang. 

Âm thanh ồn áo, tiếng gào rú, tiếng hí vang, ầm vang không dứt bên tai. 

Thậm chí hắn còn có thể nhìn thấy một lão giả râu bạc bay trên một con rùa đen, chậm rãi bay về phía trước, thật là mở rộng tầm mắt! 

Chậm rãi, xe ngựa dần hạ thấp xuống, đã tới nơi. 

Cửu Thiên, Thập Tam, Nam Cung Lệ được một đám thị vệ vây quanh đi ra. 

Ngay lập tức đám người bốn phía đều truyền đến tiếng tung hô. 

"Dạ Ảnh!" 

"Cuồng kiếm, Dạ Ảnh, tiếp tục cố lên, tiếp tục sáng tạo huyền thoại!" 

"Ta coi trọng ngươi, Dạ Ảnh!" 

Cửu Thiên nghe bọn họ hò hét, không khỏi nhíu mày: "Cuồng kiếm? Sao tôi lại có danh hiệu như vậy?" 

Nam Cung Lệ nhún vai, tỏ vẻ bản thân mình không rõ lắm. 

Suy tư một lát, Nam Cung Lệ nói: "Có thể là bọn họ cho rằng hành động anh giết Lê Nhân Long rất điên cuồng!" 

Trên mặt Cửu Thiên có vẻ bất đắc dĩ. Có điều so ra, có vẻ danh hiệu trước đây ở học viện Võ Đạo của hắn, còn hay hơn hẳn những cái này. 

Bước lên trước, Cửu Thiên liếc mắt một cái đã nhìn thấy người của Bát Phương Tiền Trang đã đến trước. 

Trước mặt hắn rõ ràng là một võ giả tay cầm trường đao đang ngồi giữa không trung. 

Đao rất sáng, toàn thân màu bạc, nhìn không ra tính chất. 

Nơi chuôi đao, có chút đỏ thắm, tựa hồ có khảm loại đá quý gì đó bên trên. 

Người đàn ông trên người mặc áo giáp, đen đỏ đối xứng, góc cạnh rõ ràng, phản quang dưới ánh mặt trời lóe ra ánh sáng vàng kim. 

Bên trên có khắc phù văn, Cửu Thiên nheo mắt nhìn lại, chỉ thấy mỗi một hoa văn, tựa hồ đều có vô số trận pháp được khảm bên trong đó. 

Chỉ nhìn thoáng qua thôi, Cửu Thiên đã cảm giác được lực lượng trên áo giáp, khiến tim đập gia tốc. 

Vị trí trước ngực của áo giáp, còn được khảm một hạt châu. 

Bên trong có thể loáng thoáng thấy được có hai màu sắc trắng đen đang chảy, Cửu Thiên nhìn thấy vậy, chợt cảm giác tay mình có hơi run rẩy. 

Hạt châu này, thế mà lại là đạo châu. 

Hơn nữa, còn là một đạo châu to bằng khoảng một nắm tay. 

Bên trong có ẩn chứa lực lượng, thật sự khiến Cửu Thiên cảm thấy khó có thể hình dung. Cái này chỉ sợ là do một cường giả cực hạn đã ngộ ra thế giới chi lực truyền lại. 

Đối phương thế mà công khai khảm nạm trên áo giáp, mà không coi nó như đồ gia truyền mà cất giữ. Hoặc là trực tiếp hấp thu, nghĩ cách luyện hóa lực lượng bên trong! 

Chẳng lẽ, những đạo châu này đối với hắn ta mà nói không đáng kể chút nào hay sao? 

Phía sau bộ áo giáp có một chiếc áo choàng, Cửu Thiên còn đang nhìn, giọng của Cửu Long Huyền Cung Tháp đã lại vang lên trong người hắn. 

"Áo choàng Vân Lam! Trời ạ, ta cảm giác được áo choàng Vân Lam tồn tại. Chủ nhân vĩ đại, ngài nhìn thấy nó không? Nhanh lấy nó đến tay, đây chính là một trong một vài chiếc áo choàng hỗn độn ít ỏi trong thiên hạ" 

Cửu Thiên nghe thấy bốn chữ áo choàng hỗn độn, liền âm thầm nuốt xuống một ngụm nước bọt. 

Đồ vật trên người người đàn ông này, thật sự là rất đáng giá. 

Tùy tiện lấy một thứ thôi, có lẽ cũng có thể mua được một quốc gia nhỏ rồi. 

eyJpdiI6InErdkRYdVQ1Mm9aRkQyN3Y3VXZTc1E9PSIsInZhbHVlIjoiKzVuYlhENVpoaUVqSDl4Ykdqa0tjdXhpTHByblZ1cjFPcXQ5V0xKemFXQ3lwdTRzNnFIZGlwWWdDNUYrUzdtN2w2eDN3ZFBsMHBpMkF4aFZvRXFsOThKK1N2WnlBV1gyTkhNWVVZclpRcEdNZFkzTXhwVmoyQSsraWVTQnpYb2RtZE1jV1dUMVhZaTFWOHRSU3RYdFlCNFV0SkxLcmhCWWlHUVY1YXJ0RTY5a09QSzNNb2Z1K3dPNDBPblwvc041Q0IwQ0UrWUk2NnNIdmE3UUlER0dLMHdMdHhKaktydjVWUGlwdmVpaE15TmNTcURCYVJDVXVLWG9qRms2RXBEenpcL09DQ2hQYzdEU0hxNlVSSVIxMXhSb05QVGE4S2krZ0hlckhCSzlrNzkyMHNsTXVwWWtcL2N3alVjdUx1aSs1b0NQYjlPVE5sYTJXMXRyek1GUTF2NkpYVGpTV3M3Y0JxU3ZZN1N6alhrNzg3cnNvYmE1Zm9hTDlVbW5lN2pkN2tcLyIsIm1hYyI6IjFmMzQ0YTNkNGI0ZDI1Njk0MzNlZmE2NDljNTAwZThkNjY0MzU0ZjM5OGZjZGI5YWQ2NjBkMjYxZThlZjk1ODMifQ==
eyJpdiI6ImtWV0htbGM3TXJ4MytaRlhkc1JWWXc9PSIsInZhbHVlIjoibHIyRzk2ellYVitsNkZ3ZTl0QTVYQUZFbG1cL1NzWkNvdzBuSmpGMXB3YTRobjlhRVU1c3ZEV2pZclZoNlNENk5VVU5EZ3h2VkFlZlM2d2ZKczdhOU13RjZPVmVTQ1MwK0pOYVJOa0YzRDV6Q3MwWUMxbTR3Z2U2WW1SNEs1QlVHcm5wRWZialJNaThGZ1JrM3RreStiYTMyV0s5dkxkTktOeGpXbGh0YUFTaE1lT0NaTngwb0Y4SE96V2RzSW5DSHl3dlFGXC90TXFiWEFlYTBtNWpYNUh0aDk5NEFaUzhtOVwveStIXC9YWmpURXEzMGNlMzNGMkRHUW9nWUFKRG9XVVl1NUdSbml0Y1lMOHFiOEJxc29HZURxcVpRMnMxeDJTZElKRENpYXI2TU1qRXVEcFFTM1oxM0FMRmp6a2dSNWxhdVB3SW5wdXZ2ZXFMN2tJXC93K2J4dEZHXC9vMzZSMmV0QjFieDFqMG56NTJDQnFHa01CWSs4akMzVndaY2hrcU91V3dFVnlZN1IwUG5xZXlSREtcL3dFNGh2aDFjSk1QVlBLekFKS3RWUlVDeUJcL0NkRkJoWkNBYWMwbVhYMU5tRk5OTlcwalZleTBJU01vK0ErdWRjXC8xeFBjXC9nMnByQmhORW5hV1hVdmxMeSs1dDl3VDcyNzNxU2NsRHB5bUFlOXViNGpiSGtYNUozNlFMVFNcL3dHbjlseUE9PSIsIm1hYyI6ImVmMzYxNTM4YTc1Y2I2ZmZlZDZiMmU3NmM4NGQ5OWQ3MTA3ZmM5MGViY2EwM2Q4YjY4OGVmMmU4N2JhMTlhMGEifQ==

Người đàn ông thấy Cửu Thiên đã đến, cũng chậm rãi quay đầu, cười nói: "Dạ Ảnh, đối thủ của tôi. Cuối cùng anh cũng tới, tôi là Đường Huy, chúng ta có thể bắt đầu chưa?"

Ads
';
Advertisement
x