Bup! 

Lại một âm thanh trầm thấp khi cú đấm đánh vào cơ thể. 

Quyền kình mạnh mẽ của Cửu Thiên xung kích vào người của Hàn Vĩnh Tường. 

Canh khí lập tức bạo phát, lồng ngực của Hàn Vĩnh Tường trực tiếp lõm xuống, đồng thời tiếng nứt vỡ của xương cốt vang lên một cách giòn tan. 

Cơ thể lắc lư dữ dội một trận, cuống họng của Hàn Vĩnh Tường hơi ngọt ngọt, có máu trào từ lồng ngực lên. 

Nhưng hắn ta không có phun ra, mà lại nuốt máu trào ngược này xuống. 

Lật tay xuất kiếm, Hàn Vĩnh Tường đâm thẳng vào tim của Cửu Thiên. 

Không hề do dự, không chút lưu tình, biểu hiện của hai người không giống cọ xát thân thiện của bạn cũ lâu ngày không gặp. 

Căn bản là sinh tử thù địch, đang dùng mạng để chiến đấu! 

Ở bên dưới, đám người Tần Chính đại đế, thái tử Tần Cảnh đều ngây cả ra. 

Sở Trực cũng kinh ngạc lên tiếng: “Hai người bọn họ là đang dùng mạng để quyết đấu à?” 

Đại sư huynh vỗ một phát vào đầu của Sở Trực, nói: “Im miệng, yên lặng xem là được. Đây mới là chiến đấu của võ giả!” 

Keng! 

Trường kiếm mang theo tiếng rồng gầm xuyên thủng Lân Long Giáp của Cửu Thiên, nhưng cũng bị Lân Long Giáp chặn lại hơn nửa lực lượng. Mũi kiếm đâm vào da của Cửu Thiên một tấc thì không thể tiến thêm nữa. 

Ánh mắt của Hàn Vĩnh Tường sững sờ, hắn ta dường như đã tính sai lực phòng ngự của nhục thể Cửu Thiên mạnh cỡ nào. 

Hắn ta chỉ dùng trình độ của võ giả Thiên Cương bình thường để thử Cửu Thiên. Vậy nên bây giờ hắn ta mới chìm trong cơn sốc. 

Nhục thân của Cửu Thiên hiện nay cứng hơn kim thạch, còn hơn xa võ giả Thiên Cương bình thường. 

Không có ai giống với hắn, sở hữu canh khí hộ thể mạnh mẽ như này. 

Càng không có ai giống như hắn, ba tấc trong cơ thể tản mạn lực lượng thế giới! 

Có thể nhìn thấy bằng mắt thường, trường kiếm trong tay Hàn Vĩnh Tường bị cong một cách khoa trương. 

Đổi lại bình thường bình thường, bị cong thành như này, nhất định sẽ gãy. Nhưng là thần binh, lúc này kiếm Long Ngâm vậy mà còn tỏa ra một vùng canh kình hình rồng. 

“Cô Long Ba!” 

Cửu Thiên không tránh né, lại chịu một chiêu nữa. 

Canh kình của Hàn Vĩnh Tường rơi vào người hắn, giống như nước biển va vào đá ngầm, bắn ra vô số bọt nước. 

Sau đó, trọng kiếm Vô Phong của Cửu Thiên xuyên qua tất cả bọt nước canh kình, chém mạnh vào người của Hàn Vĩnh Tường. 

“Thiên Địa Nhất Kiếm!” 

Ầm! 

Tiếng nổ kịch liệt vang lên, từ chân trời vang lên. Thu hút mấy cao thủ đang tỉ thí ở xung quanh đều liếc nhìn. 

Cơ thể của Hàn Vĩnh Tường giống như diều đứt dây, rơi xuống theo tiếng nổ. 

Lần nữa phát ra một tiếng ầm, đập mạnh vào trong hòn đảo nổi, đồng thời hòn đảo nổi rộng lớn này nứt ra vô số hoa văn nứt vỡ. Nếu không phải có trận pháp trên hòn đảo nổi chống đỡ, thiết nghĩ chỉ một chiêu này, đủ để nổ tan hòn đảo nổi này. 

Máu chảy ra, lần này Hàn Vĩnh Tường cũng không đè được máu trào ngược nữa, miệng phun ra máu. 

Cửu Thiên nhẹ nhàng đáp đất, liếc nhìn chỗ vừa rồi bị Hàn Vĩnh Tường đâm trúng, dùng tay quét nhẹ qua, vết thương tự khép lại. 

Chút vết thương nhỏ này, đối với Cửu Thiên mà nói, thật sự tương đương như không có. 

Ngẩng đầu nhìn Hàn Vĩnh Tường, ánh mắt của Cửu Thiên rất thản nhiên, nói: “Còn muốn tiếp tục không?” 

Hàn Vĩnh Tường cưỡng chế từ từ bò dậy từ dưới đất, tay lau máu ở khóe miệng, nói: “Phá quân chi đạo, vậy mà không có tác dụng với cậu, cậu thật sự khiến tôi kinh ngạc. 

Cửu Thiên thản nhiên nhìn hắn ta, không nói gì. 

Hắn không có hứng thú nói cho Hàn Vĩnh Tường chuyện mình có đại đạo sinh linh, cũng không có hứng thú thi triển đạo vực của mình cho Hàn Vĩnh Tường. 

Mà hai cái này, bất luận cái nào cũng khiến Cửu Thiên không sợ phá quân chi đạo của Hàn Vĩnh Tường. 

Lực lượng đại đạo đối với võ giả Thiên Cương khác mà nói, có thể là lực lượng mang tính áp đảo. 

Nhưng đối với Cửu Thiên mà nói, nó chỉ là có tư cách giao thủ với hắn mà thôi. 

Nếu Hàn Vĩnh Tường ngây thơ cho rằng, hắn ta mang trong mình một chút lực lượng đại đạo thì có thể thắng hắn, vậy chính là sai lầm cực lớn. 

Huống chi, Cửu Thiên cũng có thể cảm nhận được, đại đạo của Hàn Vĩnh Tường cũng không phải quá mạnh. Hoặc nói, lực lượng của hắn ta không đủ để hoàn toàn phát huy lực sát thương thật sự của phá quân chi đạo. 

Cửu Thiên dựng trọng kiếm, nhìn Hàn Vĩnh Tường nói: “Lấy ra lực lượng mạnh hơn đi. Anh như này không thể thắng được tôi!” 

Hàn Vĩnh Tường bỗng cười ha hả, nói: “Cũng chỉ có cậu nói lời này với tôi, tôi tin. Được, nếu đã vậy, vậy thì dùng hết tất cả, để chúng ta đánh một trận sảng khoái!” 

Hàn Vĩnh Tường nói xong thì mắt của hắn ta bỗng nhiên bắt đầu trở nên hơi đỏ. 

Ở bên dưới, một đám người hét lên: “Công pháp máu, là ma công! Hàn Vĩnh Tường này là ma tu!” 

“Trời ạ, ma tu cũng dám lộ diện ở trước mặt mọi người, giết hắn!” 

“Thật là ma tu không biết sống chết. 

Đám đông hò hét không ngừng, cùng lúc đó, mười mấy kim giáp thị vệ duy trì trật tự đều bay lên, dường như muốn chuẩn bị ra tay với Hàn Vĩnh Tường. 

Cửu Thiên thấy tình trạng này, quát một tiếng: “Dừng lại. Anh ta không phải ma tu, đây là công pháp võ kỹ, công pháp cuồng hóa, chưa từng thấy à?” 

Kim giáp thị vệ đang muốn đi lên thì bị Cửu Thiên quát lại, vô số người ở dưới nghe thấy giọng của Cửu Thiên, cũng đều phát ra tiếng kinh ngạc nghi ngờ. 

Lúc này, cơ bắp trên người Hàn Vĩnh Tường bắt đầu phình lên, gân xanh nổi lên, tóc bay bay, quần áo không gió tự bay. 

Khí tức tăng mạnh, sau lưng Hàn Vĩnh Tường bắt đầu xuất hiện một hư ảnh long thú tay cầm kiếm khổng lồ. 

Lúc này mọi người mới phát hiện, trên người Hàn Vĩnh Tường quả thật không có ma khí, hơn nữa công pháp này nhìn trông cũng có chút thú vị. 

“Đây là công pháp gì, không giống võ kỹ tu luyện chính thống lắm, ngược lại giống lực lượng huyết mạch truyền thừa!” 

Trong đám đông, vẫn có cao nhân nhận ra nguồn gốc lực lượng của Hàn Vĩnh Tường. 

Đồng thời có người hét to: “Võ kỹ máu, đây không phải là công pháp võ kỹ của tộc Long Nhân, tộc Thú Nhân hay sao? Lẽ nào người này cũng là một thú nhân?” 

Không ai có thể trả lời câu hỏi này, ngay cả Cửu Thiên cũng không biết nhánh Hàn gia, tổ tiên có phải là thú nhân hay không. 

Nhưng võ kỹ cuồng hóa này quả thật không tệ, cho dù là cường giả Thiên Cương như Hàn Vĩnh Tường, vậy mà cũng có thể tăng mạnh như này. 

Hàn Vĩnh Tường của lúc này, khí tức gần tới Tôn Giả! 

Tay lướt qua kiếm Long Ngâm, ngay lập tức cả thân kiếm đều hóa thành một vùng đỏ máu. 

Hàn Vĩnh Tường trong trạng thái cuồng hóa này, vậy mà không mất đi thần trí, đanh giọng nói: “Đây là lực lượng mạnh nhất của tôi, cũng là một kiếm mạnh nhất của tôi!” 

Trường kiếm chĩa vào mi tâm của Cửu Thiên, lúc này, khóe miệng của Cửu Thiên nở nụ cười nhàn nhạt. 

Như này mới thú vị! 

Bàn chân Hàn Vĩnh Tường giẫm mạnh lên mặt đất, ngay lập tức hòn đảo nổi bắt đầu sụp đổ, trận pháp cũng phát ra âm thanh rắc rắc giòn tan, giống như bị Hàn Vĩnh Tường một cước giẫm nát. 

“Huyết Kiếm Vô Song!” 

Gầm một tiếng, chấn động trời đất. 

Lực lượng phá quân mạnh liệt kèm theo huyết quang, giống như một kiếm tất sát phóng ra từ U Minh, trong nháy mắt đi tới trước mặt Cửu Thiên. 

Theo mọi người thấy, đó là một kiếm bình thường, rõ ràng chỉ là một vùng đại dương đỏ sẫm với sát khí ngút trời. 

Tốc độ, nhanh hơn âm thanh. 

Kiếm khí, phá tan tất cả. 

Trời đất chỉ có một kiếm này, máu phủ bầu trời. 

Kiếm vô song, kiếm tất sát, kiểm tuyệt vọng! 

Đồng tử của Cửu Thiên bỗng co rút một trận, trong lúc cấp bách, hắn chỉ đành nhấc trọng kiếm Vô Phong của mình lên. 

Phut! 

Ánh sáng màu đỏ bỗng biến mất, Hàn Vĩnh Tường xuất hiện đằng sau Cửu Thiên, ánh sáng đỏ sẫm trong mắt biến mất. 

Cửu Thiên đứng tại chỗ, trước ngực đã xuất hiện một lỗ hổng. 

Vừa hay là vị trí tim! 

Vô số người bịt mũi miệng của mình lại, kinh sợ nhìn Cửu Thiên. 

“Dạ Ảnh thua rồi sao?" 

“Trời ạ! Một kiếm này, thật sự là đỉnh!” 

eyJpdiI6IkZxRkVjK2htYkJxVFNuY0ppZWRkTVE9PSIsInZhbHVlIjoiUStIVGRVSjA4TzBIdjRsXC9OblJCaGNsMEpsM1M1WitMMk9NSm41RGc3dTkyN2l0aDN3WVZDb3M2RWJ3YklsSDU4TXgxN1lndmZjaVo5bzF2UFBzTmxpZ1VYXC9adjhEbklsQlp5VW9CWGl2YmFTbytheHZpSVg3OVh2VEN1dXhhWUFVaG9MbVZXTTZDTE90K3NyWHN1OTVrS01pdDNORkpOYk9BeUorcFBWWmEydDJKMFRcLzFYTG1NcythMkRUV1VZTEUyYVJUZ0czNFdMOGdmSDJvUXRyZHJrSXhJWjc5XC84SDlrR1dBMEJBZTZEUE4rMmVJV2swQThubjcyWUFnblVyOVhRblo5dHhvQ2ZpRFFhK1prb1pOS2N6OVVaeWlFRzJZQ05wNnMzNHg4PSIsIm1hYyI6IjAyNGVjNGZlMDRlMjc5MzIxYTE0MDQwMTBhMmNlY2Y0ODA5NDY5NDMzNGIxZjAxNzdlMmUxOTlkMzk5ZDQ0N2IifQ==
eyJpdiI6Ik1PRlEzcUhaSWxYWDhPUmpaZUEyN0E9PSIsInZhbHVlIjoibEZqYVJBN25ObE53Uzk3YUdLZjNCVllzeGlOTEV3YTVlSFFCU1Y0ZWhkYWFEODZ2T3V2RnQxYW1LeGF0VW1hVmMxMXRTalluWXcySTlGSWdrXC9Sa1lreXg2OUhOWGlsVStheTUyYUFjeVFxS0FCcmhOWTQ4Z3dmMGs0WE1ONm9TRGp0NmxKWG90U3ZmU3lwVzE4NXpoaERjVGhxMHlZWmxRd2JNRHFtbVA3RXJxMGdCQ0x5b2U2TVFoeUFSNytwc2daR2oxdzhyRW5xRTNzYVRCQms5YnJxUXYxTmZqRVNLeE1TVzFuQnN2a3dwbXRGbVdEQXdPVU94MXNScm13UkkrWlMwN1wvbCtJZ3g5YnZGNlJFeHo3NEF4U3FCand2Y3pibTJ0dDBnTFBtUUtQcVBaQUZ1V3JlNU95Y1NKNDFkNVltXC9qeUo2anN1WTRRSitYZ01MZUpwTm40MzlFOFdKaEZpMllUS1NNVmhMbElOeXJSOHFGN0dYRmp2OTZtZHZWejVJajcyU214Um9sSGwzWWdhXC9pTnBQclwvNTJKblc4NlJTV2R0QzY4c1VKTVlRc01FeE9JQms4eFhlQ0pWS1VaIiwibWFjIjoiYmQzNDdkMzBmNmYzODU3OTdmODNkZjgxYzgyMGM2MDhiN2Q1MjUxODIzMTYyZWQ2ODkzZTQ0NTBkOWQwMDE3YiJ9

Kiếm Long Ngâm trong tay rắc một tiếng thì gãy thành hai nửa.

Ads
';
Advertisement
x