Gió nhẹ thổi qua, hơi thổi bay tà áo của Cửu Thiên.
Cửu Thiên cúi đầu liếc nhìn lỗ hổng trước ngực mình, hắn chỉ cười thản nhiên.
Cửu Thiên xoay người nhìn sang Hàn Vĩnh Tường ở dưới đất, khẽ nói: “Công pháp không tệ, anh đã làm tôi bị thương!”
Hàn Vĩnh Tường vừa phun máu ra ngoài, vừa nói đứt quãng: “Nhưng... cũng chỉ bị thương mà thôi!”
Hàn Vĩnh Tường nói xong thì cố mỉm cười, run rẩy giơ tay lên, chỉ vào trọng kiếm Vô Phong của Cửu Thiên.
Cửu Thiên hiểu ý của Hàn Vĩnh Tường, nói: “Không sai. Tôi sắp tới bước đó rồi!”
Hàn Vĩnh Tường nghe vậy thì cười khẽ hai tiếng, sau đó hôn mê tại đó.
Ở bên dưới, đám đông im phăng phắc.
Không ít người nhìn vết thương trước ngực Cửu Thiên, vô cùng sững sờ.
“Là Bất Diệt Thể sao?”
Một người đứng ra hỏi.
Người ở bên cạnh gật mạnh đầu.
Loại nhục thân tim bị thương lại giống như người không có chuyện gì như này, không phải Bất Diệt Thể, sẽ còn là gì.
Có thể nhìn thấy bắt thường, xương cốt trước ngực của Cửu Thiên đang nhanh chóng lành lại.
Sau đó, Cửu Thiên đi tới bên cạnh Hàn Vĩnh Tường, lấy ra một lọ đan dược đút cho Hàn Vĩnh Tường.
Mà làm xong những động tác này, nhục thân của hắn về cơ bản đã khôi phục hòm hòm rồi.
Nhục thân mạnh tới mức độ này, cho dù là những Võ Tôn kia, cũng sẽ cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.
Cho dù là Bất Diệt Thể của bọn họ cũng không có tốc độ khôi phục như Cửu Thiên.
Đối với rất nhiều Võ Tôn mà nói, Bất Diệt Thể của bọn họ chỉ gia tăng mức độ mạnh mẽ và mức độ khôi phục của nhục thân mà thôi.
Đứt tay đứt chân, khôi phục không phải vấn đề gì lớn cả.
Nhưng nếu nói tim bị xuyên thủng, còn có thể giống như người không có chuyện gì. Bọn họ biểu thị, cái này chỉ là trình độ của Bất Diệt Thể ư?
Bọn họ đương nhiên không biết, cơ thể của Cửu Thiên bây giờ không chỉ là Bất Diệt Thể đơn thuần.
Lúc đầu chưa có nhận lạc ấn của thiên địa ngũ hành, Cửu Thiên luôn cảm thấy rất tiếc.
Nhưng sau khi hắn chính thức dẫn đại đạo sinh linh nhập thể và ngưng kết ra một nửa đạo vực, Cửu Thiên phát hiện không có nhận lạc ấn vậy mà là quyết định vô cùng chính
xác.
Bởi vì không có lạc ấn, vậy nên cơ thể của hắn tới bây giờ không thuộc về Ngũ Hành Thể chính thống, cũng không thuộc Bất Diệt Thể chính thống.
Hắn có hai lựa chọn của cơ thể, chỉ cần hắn muốn hắn bất cứ lúc nào cũng có thể huyễn hóa cơ thể của mình thành ngàn vạn chấm sáng, cũng có thể khiến cơ thể của mình ngưng thực như núi.
Loại thay đổi tùy ý này khiến hắn cũng không biết cơ thể của hắn rốt cuộc thuộc cái gì.
Hai cái đều có, lại mạnh hơn hai cái.
Hắn cảm thấy nhục thân của mình giống như canh khí của hắn, đang đi trên một con đường chưa từng có ai đi vào. Không biết tiền đồ như nào, không biết kết cục ra sao. Loại cảm giác hoàn toàn chưa biết này lại tràn ngập mong chờ, thật sự không tệ.
Tuy năng lực khôi phục nhục thể của Cửu Thiên vào lúc đầu cũng vô cùng kinh người nhưng nếu bị chém đầu, bị rút hết máu thì vẫn sẽ chết.
Nhưng bây giờ, Cửu Thiên không phải rất sợ những điều này. Tuy hắn chưa từng thử nhưng hắn cảm thấy nếu có người muốn giết chết hắn. Vậy thì chỉ có hai thủ đoạn, cách một là giết thần hồn của hắn.
Cách hai là nổ hắn thành bột, không còn lại gì.
Trừ điều này ra, những cái khác Cửu Thiên không hề sợ.
Gì mà tim bị đâm thủng, đối với hắn mà nói, không khác trầy da bao nhiêu cả.
Một đám thị vệ nhanh chóng khiêng Hàn Vĩnh Tường đi, đưa đi chữa trị.
Trong nước Kình Thiên, có luyện khí sĩ tốt nhất sẽ trị thương cho hắn ta.
Bình thường mà nói, chỉ cần không bị giết tại chỗ trên sân, về cơ bản cứu sống không phải chuyện gì khó.
Đây cũng là lý do tại sao chiến đấu kịch liệt như vậy.
Ba đại Thánh Giả, yên lặng nhìn trận tỉ thí này kết thúc.
Bát Phương Tiền Thánh chỉ vào Hàn Vĩnh Tường được khiêng xuống, nói: “Tên này có chút tiềm lực. Tuy chiêu phá quân chi đạo còn rất non nhưng nếu luyện tốt, vẫn không
tê."
Hoàn Vũ Thiên Thánh nói: “Tư chất chỉ có thể nói tạm được. Tôi vẫn thích tên Dạ Ảnh này hơn một chút!”
Tay chỉ vào người của Cửu Thiên, trên mặt Hoàn Vũ Thiên Thánh nở nụ cười. Bất cứ ai cũng có thể nhìn ra, ông ta quả thật rất hứng thú với Cửu Thiên.
Hỗn Độn Võ Thánh không nói gì, chỉ là nhìn Hàn Vĩnh Tường được khiêng đi với ánh mắt nóng rực, giống như có suy tư.
Cuộc nói chuyện của ba người, người bên dưới không nghe được. Nhưng bọn họ có thể từ động tác của ba người nhìn ra bọn họ rất hài lòng đối với biểu hiện của Dạ Ảnh.
Ngay lập tức, ánh mắt của vô số người khi nhìn Dạ Ảnh lại mang theo vài phần nóng rực.
Rắc rắc!
Hòn đảo nổi dưới chân Cửu Thiên cuối cùng cũng không trụ được nữa, đá vụn rơi xuống, cả hòn đảo nổi nứt ra.
Sau khi Cửu Thiên thấy hòn đảo nổi sụp đổ, vậy mà cuối cùng hóa thành một phiến chấm sáng, chứ không phải đá vụn thì đã hơi nhíu mày.
Cái này rốt cuộc do lực lượng ngưng thành hay là vật thật, Cửu Thiên thật sự có chút khó phân biệt.
Sau đó, Cửu Thiên đang chuẩn bị bay sang một bên.
Vào lúc này, một giọng nói vang lên, Hoàn Vũ Thiên Thánh bỗng nhiên lên tiếng: “Dạ Ảnh, tới bên này!”
Tâm thần của Cửu Thiên khẽ động, vô số người ở dưới sân kinh ngạc thốt lên.
Ngay cả mấy chục cường giả đang chiến đấu cũng gần như dừng lại, quay đầu nhìn sang Cửu Thiên.
Cửu Thiên từ xa nhìn tam thánh như ba mặt trời sáng chói mắt trên trời, lông mày nhíu lại.
Bát Phương Tiền Thánh, Hỗn Độn Võ Thánh cũng ngạc nhiên nhìn Hoàn Vũ Thiên Thánh nói: “Hoàn Vũ lão quỷ, ông không phải thật sự muốn nhận cậu ta đấy chứ?”
Hoàn Vũ Thiên Thánh cười nói: “Tại sao không được chứ? Tôi rất thích tên nhóc này”
Cửu Thiên sững người một lát, vẫn từ từ bay qua.
Đám đông bên dưới đã hoàn toàn bùng nổ, các võ giả ôm đầu gào lên: “Dạ Ảnh được gọi qua đó rồi! Anh ta được tam thánh gọi qua đó rồi!”
“Tam thánh muốn nói chuyện riêng với anh ta, đây là muốn nhận anh ta làm đệ tử à?”
“Đây là ước mơ của tôi, vậy mà sắp được Dạ Ảnh thực hiện”
“Rốt cuộc là vị Thánh Giả nào nhìn trúng anh ta? Rốt cuộc là vị nào?”
Lúc này, đã không có ai xem tỉ thí nữa, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm bóng dáng của Cửu Thiên.
Cửu Thiên dừng lại ở chỗ cách tam thánh chỉ khoảng ba trượng.
Khoảng cách gần như này, Cửu Thiên quan sát kỹ tam thánh trước mặt. Hắn bỗng nhiên phát hiện, tuy khoảng cách chỉ có ba trượng nhưng hắn cảm thấy, nếu hắn ra tay khoảng cách này lập tức sẽ biến thành cùng trời cuối đất.
Tuy ba người trước mặt không cố ý giải thích lực lượng gì nhưng cơ thể của bọn họ giống như không thuộc về phiến thiên địa này.
Nhìn từ xa không thành vấn đề, quan sát kỹ ở gần thì sẽ rất kỳ quặc, giống như ở trong một khu rừng, nhìn thấy ba cái cây có màu sắc khác nhau.
Hoặc là ở trong một vùng biển, nhìn thấy ba con cá nhảy khỏi mặt nước.
Cửu Thiên nhìn ba người, không nói gì cả.
Hoàn Vũ Thiên Thánh đánh giá Cửu Thiên từ trên xuống dưới mấy lần, nói: “Dạ Ảnh, công pháp của cậu không tệ, thực lực cũng không tệ. Trong cuộc thi đấu vạn phương chư quốc lần này, cậu cảm thấy cậu có thể giành hạng mấy?”
Cửu Thiên nghe thấy câu hỏi của Hoàn Vũ Thiên Thánh, bỗng mỉm cười.
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, trả lời: “Đương nhiên là hạng nhất”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất