“Cậu có lòng tin vậy à?” 

Thanh điệu của Hoàn Vũ Thiên Thánh bỗng cao vút, giọng nói rõ ràng tới mức đám đông ở bên dưới đều có thể nghe thấy. 

Hỗn Độn Võ Thánh, Bát Phương Tiền Thánh đều cười tươi. Ánh mắt hai người nhìn Cửu Thiên đều tràn ngập ý cười. 

Không phải là mỉa mai, cũng không phải là tán thưởng, chỉ là ánh mắt tràn ngập thú vị. 

Lúc này Cửu Thiên cũng không đáp lại, cũng mỉm cười nhìn tam thánh. 

Hoàn Vũ Thiên Thánh đưa tay chỉ vào mặt Cửu Thiên, nói: “Thằng nhóc cuồng vọng, không biết trời cao đất dày. Loại người như cậu, sớm muộn sẽ chịu đả kích!” Cửu Thiên cười ha hả nói: “Có gì phải sợ chứ?” 

Trong lời của Cửu Thiên lộ ra sự tự tin mãnh liệt. Hắn thậm chí không đè thấp giọng, một đám người ở bên dưới đều bắt đầu bàn luận. 

“Ngông cuồng, tên này vậy mà ngông cuồng như vậy!” 

“Thanh niên bây giờ có chút thực lực thì cuồng vọng như vậy. Hừ, cuồng vọng nhất định sẽ gặp họa!” 

“Tôi ngược lại khá tán thưởng kẻ cuồng vọng như này. Đây là tự tin vào thực lực của mình!” 

Đa số mọi người bày tỏ sự nghi ngờ về sự cuồng vọng của Cửu Thiên. 

Nhất là một số người có tuổi, càng hất mặt khinh thường Cửu Thiên. 

Còn có người trực tiếp chửi luôn, bọn họ cho rằng Cửu Thiên ở trước mặt tam thánh, quá ngông cuồng. 

Hoặc là trời sinh đã vậy, hoặc là cố ý làm vậy. Muốn khiến tam thánh coi trọng hắn hơn. 

Hoàn Vũ Thiên Thánh cười nói: “Nếu cậu đã tự tin như vậy, có dám đánh cược với tôi không?” 

Cửu Thiên trả lời: “Cược cái gì?” 

Hoàn Vũ Thiên Thánh nói: “Thì cược cậu có thể đi tới bước nào. Nếu cậu không lấy được hạng nhất, tôi muốn cậu ở trước mặt người trong thiên hạ, nói một câu, tôi là kẻ cuồng vọng, tôi rất yếu. 

Cửu Thiên nói: “Vậy nếu tôi thắng thì sao?” 

Hoàn Vũ Thiên Thánh phất tay nói: “Vậy tùy cậu muốn cái gì cũng được. Cho dù cậu muốn làm đệ tử của tôi cũng không thành vấn đề. 

Lời này vừa dứt, toàn trường bùng nổ. 

Đây thật sự chính là câu nhận đồ đệ tiêu chuẩn. 

Vô số người há to miệng, lời hứa cỡ này, ai không động lòng. 

Trong mắt Cửu Thiên có ánh sáng lập lòe, khóe miệng nở nụ cười, nói: “Vậy sao? Tùy ý muốn gì cũng được ư?” 

Đại sư huynh, Sở Trực sư huynh, Sở Chính sư huynh cũng nhìn thấy nụ cười ở khóe miệng Cửu Thiên. 

Ngay lập tức, đại sư huynh xoa bụng cười nói: “Lại nữa rồi. Nụ cười này của sư phụ xuất hiện, lại có người sắp xui xẻo” 

Sở Chính sư huynh nói theo: “Nhìn trông, sư đệ là định bịp cả tam thánh rồi!” 

Sở Trực cười tươi, nói: “Bịp cả cường giả đỉnh phong trong thiên hạ, vậy sư đệ thật sự khiến người ta kinh ngạc cảm thán quá rồi!” 

Trên trời, Hoàn Vũ Thiên Thánh gật đầu nói với Cửu Thiên: “Cậu không nghe nhầm, tùy ý cái gì cũng được. Đương nhiên, nếu bây giờ cậu nguyện ý làm lễ dập đầu chín cái bái sư trước tôi, tôi có lẽ nguyện ý bây giờ nhận cậu làm đệ tử. 

Đám đông bên dưới nghe thấy lời của Hoàn Vũ Thiên Thánh, lập tức bùng nổ. 

“Lạy đi! Mau lạy đi!” 

“Đồ ngu, cơ hội tốt như vậy, mau lạy đi!” 

Mọi người hét to với Cửu Thiên. 

Ngay cả bọn họ cũng nghe ra, Hoàn Vũ Thiên Thánh có ý nói đùa. Nhưng người ta đã nói vậy rồi, cậu lạy là được. 

Ở trước mặt người trong thiên hạ, Hoàn Vũ Thiên Thánh cũng không thể thật sự nuốt lời đúng không? 

Nắm chắc 80%, trực tiếp làm đệ tử của Hoàn Vũ Thiên Thánh. 

Cửu Thiên bỗng cười thành tiếng, lắc đầu mỉm cười. 

Khi người trong thiên hạ đều nghĩ rằng Cửu Thiên nhất định sẽ lạy thì Cửu Thiên lại đột nhiên xoay người rời đi. Không hành lễ cũng không cảm ơn. 

Trông như rất không tôn trọng tam thánh. 

Hơn nữa, Hỗn Độn Võ Thánh còn chú ý tới lúc Hoàn Vũ Thiên Thánh nói có thể nhận hắn làm đồ đệ, tuy trên mặt Dạ Ảnh có nụ cười, nhưng trong mắt không có vài phần mừng rỡ, dường như rất dửng dưng. 

Hỗn Độn Võ Thánh nhíu mày nói: “Tên này thật sự là kẻ cuồng vọng. 

Sắc mặt của Hoàn Vũ Thiên Thánh cũng hơi thay đổi, ông ta vẫn là lần đầu tiên bị người khác từ chối như vậy. 

“Thú vị!” 

Hoàn Vũ Thiên Thánh không tức giận, ngược lại nụ cười trên mặt càng sâu. 

Bát Phương Tiền Thánh càng cười ngặt nghẽo. 

Tam thánh không cảm thấy có gì cả, nhưng đám đông bên dưới lại bùng nổ. 

Một đám người chỉ vào bóng dáng của Cửu Thiên, lớn giọng gào lên: “Tên ngu này. Cậu ta vậy mà từ chối Hoàn Vũ Thiên Thánh!” 

“Ôi chúa ơi, sao lại có người ngông cuồng tới mức này. Thật sự là trong mắt không có ai, tự chuộc diệt vong!” 

“Người cuồng vọng đều sẽ chết!” 

Đủ tiếng mắng chửi, đủ kiểu rít gào, không dứt bên tai. 

Cửu Thiên đã từ chối Hoàn Vũ Thiên Thánh, giống như vả mặt đám người này. 

Trở thành đệ tử của tam thánh, đây là chuyện mà bao nhiêu người cả đời nghĩ cũng không dám nghĩ, lại có bao nhiêu người cả đời nằm mơ cũng cười tỉnh. 

Nhưng nó lại tới chỗ Cửu Thiên, hắn có cơ hội nhưng căn bản không nắm lấy, thậm chí có chút khinh thường. 

Đám đông bùng nổ, không ít người đỏ mặt tía tai mắng chửi với Cửu Thiên. 

Một đám người đang tỉ thí đều lộ ra ánh mắt khinh thường đối với Cửu Thiên. 

Cừu Loạn cười nói: “Trên đời này vậy mà có người cuồng vọng hơn mình” Khổng Lâm ngửa đầu uống một ngụm rượu lớn, cười nói: “Ngu xuẩn, quá ngu 

Hoàng Phủ Tường nhìn Cửu Thiên nói: “Mình thích người này 

Trong mắt Tô Mạn lại là tia lạnh lẽo, dùng giọng nói chỉ có mình cô ta có thể nghe thấy, nói: “Dạ Ảnh, anh vậy mà cả gan dám không hoàn thành nhiệm vụ” 

Cửu Thiên phi thân đáp xuống đất, trực tiếp dừng ở bên cạnh Nam Cung Lệ và Vũ Hoàng Yến. 

Ngay lập tức, những người khác ở xung quanh đều tránh ra. 

Ánh mắt quét qua, những người vừa rồi mắng mắng chửi, ở dưới ánh nhìn của Cửu Thiên đều ngậm miệng lại. 

Không có mấy ai thật sự dám nhìn vào mắt Cửu Thiên mà mắng chửi. 

Nam Cung Lệ lắc đầu nhìn Cửu Thiên nói: “Lần này anh phải bị mắng rồi. Mọi người đều ngứa mắt với anh Vũ Hoàng Yến nói: “Anh làm như vậy, sẽ rất bồng bột.” 

Cửu Thiên nhướn mày nói: “Vậy sao? Hai người thật sự cảm thấy vậy sao?” 

Đôi mắt của Vũ Hoàng Yến cong thành hình bán nguyệt, nói: “Còn chưa nói xong. Nhưng tôi rất thích!” 

Nam Cung Lê cũng cười ha hả nói: “Phải, nhưng chúng tôi thấy rất đã!” 

Cửu Thiên khế phất tay, những chiếc ghế lửa xuất hiện, ba người thoải mái ngồi xuống, căn bản không để ý ánh mắt của người khác. 

Ở trên các hòn đảo nổi khác, mọi người nhìn đủ rồi, tỉ thí cũng tiếp tục. 

Cửu Thiên vừa rồi đã làm lỡ không ít thời gian của những người khác. Về cơ bản tất cả mọi người vừa rồi đều nhìn hắn, chứ không chiến đấu. 

Tiếng chiến đấu bụp bụp tiếp tục từ trên không truyền tới. 

Cách đó không xa, trong một tòa nhà cao vút. 

Tố Thu trưởng lão, Phong Thiên công tử, mười đại trưởng lão đều nhìn biểu hiện của Cửu Thiên. 

Sau đó Bán Diện trưởng lão lớn giọng nói: “Dạ Ảnh vậy mà dám làm việc như vậy, cậu ta đã quên hết nhiệm vụ của mình rồi sao?” 

Xà Trượng trưởng lão đanh giọng nói: “Người cuồng vọng như vậy, cần thì có tác dụng gì. Lập tức gọi cậu ta về, xử lý theo quy định của tông môn. Để cậu ta nếm nỗi đau thấu tim, nỗi khổ lột da, xem cậu ta còn dám cuồng vọng như vậy không” 

Phong Thiên công tử vung tay ném vỏ hạt dưa vào người của hai người, nói: “Im cái miệng thối của các người lại!” 

Hai trưởng lão bị bỏ hạt dưa ném trúng thì rên một tiếng. 

eyJpdiI6IndVbWRGdVNkczZ1anRKR041bk1xUUE9PSIsInZhbHVlIjoiYnQ4QXFQSU1BOVdNTnd6QXNUYng4ejFnOHdrY0RQUEQ3Vm9pUGdvV1RFZElaU054XC9qRFVLSXhxcmRWMGVXOGFYOUpBcnVQclJPekNjXC9veGNkd2ZnYU55YlwvZHMwSjRwM2c1YzdWTDE0cTZtSVBHTWNZVG94MEVoSTYrdnJZMUg2dzJLMEtxWWg1Ym5qZzdvZlNYQUVweXVEV293ZlFoR0dQanJERHVpRkVkMkIwQUd0NXJOM0FCUFd5OUNcL1wvQ3c0M1wvU0txYkcyZnVzdHRPWkR0dUI1eUdTT3ZqNUdLNkJ5eWVtT05xQjVnQmd5T1d6V3pGNkhSUUxkWXdiYkIyTHU1VVhZcGpwdlZNQ3pYUlN0WWZsZEZaeElkWjIyXC8wZFlRUWhrenB4TUc0PSIsIm1hYyI6IjdlYmEzNDJiMGMzYzQzYzU1ZGVlMTBlZDBhYzVjMTk0MGEwOTcwZDdjYjAyOTU0OTEwNTFjNDFmYjBhODA2ODgifQ==
eyJpdiI6IkUxbFp5UU5MMmhCcmlMVXMyd3hSTFE9PSIsInZhbHVlIjoiSE1RQWt6aytOWExYa2pNU1ZEbldZYjhPSmVoc0VKTWtYMXFoNENEOEJoM1ZcL3BIaFlhdlJUSkV5NzZIbnhnWFFtTXU3Z0h5bENYNncrclZlM21GdUxKTDFhT3B3V1YyQml0UUJiN3pSdG5xcUdxNkVQK0pmZ3JYbkpBN3JKT0dQWERcL3ZQSUU3VSthQVZOcDNaMnE4RWd3K0tVcUNTd3ZPdmdvcThjVDhLUzJMVkp1UFNRcEpDell6c3N3MURhS0h4eGgwcDlmUStxTzNLaW1UQmVJWXNsNmNqdVhPWHROYStZOFJOTFRKQlFzPSIsIm1hYyI6ImFjMjIxZmJhMGIxM2MwOTNiYTE4ODVmOTFkNWIxYjhlNDc5YWU0NmJlZGEwY2JiZTNhNDA4NTI0NDZkNDI3ZjAifQ==

Phong Thiên công tử gật đầu nói: “Như này mới đúng. Để cậu ta tiếp tục!”

Ads
';
Advertisement
x