Tiếng sáo từ từ thu liễm, kim quang đồng thời biến mất. 

Linh Bối nhẹ nhàng đáp xuống, chiếc sáo dài trong tay bỗng vỡ tan, nó vậy mà cũng không chống đỡ được âm thanh của một khúc đoạn trường này. 

Phut! Phut! Phut! 

Vô số người trực tiếp phun ra máu. 

Mặc kệ là tu vi mạnh, hay là tu vi yếu. Bất luận là võ giả hay luyện khí sĩ, đều giống như chịu thương tổn rất lớn, mặt mày ai cũng tái nhợt, mặt lộ vẻ đau đớn. 

Lúc này người duy nhất có thể tương đối bình thường cũng chỉ có cao thủ từ tôn giả trở lên. Còn cả đám người đang tỉ thí ở trên hòn đảo nổi, trận pháp trên hòn đảo nổi giúp bọn họ chặn không ít sóng âm. 

Công kích phạm vi lớn như này, thật sự ít thấy. 

Có điều cho dù là người phun ra máu, cũng không có lộ vẻ căm hận với Linh Bối. 

Ngược lại ai ai cũng dành sự kính nể đối với Linh Bối. 

Trên đời này, có mấy ai từng nghe thần âm như này. 

Lực lượng này hoàn toàn chấn động tâm thần, chỉ thẳng thần hồn, tương đương đại đạo. 

Kết thúc bài này, đối thủ của Linh Bối đã hoàn toàn hôn mê. 

Khóe mắt của Linh Bối cũng hơi vương nước mắt, nhưng cô lại mỉm cười. 

Lúc này Cửu Thiên cũng mở hai mắt ra, đứng dậy vỗ tay. 

Khúc nhạc này, có thể nói là bao hàm tất cả yêu hận của Linh Bối đối với hắn. 

Nếu nói trong số những người ở đây, tâm thần của ai chịu ảnh hưởng lớn nhất, chắc chính là Cửu Thiên. 

Nhưng Cửu Thiên không chỉ không sao, ngược lại cảm thấy thần hồn của mình có được một lần thăng hoa. 

Hắn không hiểu chuyện này là sao, giống như hắn không hiểu tại sao Linh Bối sẽ có lực lượng thần kỳ như này. 

Nhưng điều này không cản trở việc hắn vỗ tay cho Linh Bối. 

Một khúc nhạc thắng Thiên Canh, cuộc chiến hôm nay của Linh Bối, chắc chắn là một cuộc chiến thành danh. 

Ở bên dưới đã có người hét lên. 

Cái tên “Thiên âm tiên nữ” 

Cửu Thiên tin, sợ rằng tới ngày mai, danh xưng như này sẽ truyền khắp cả nước Kình Thiên. 

Ngay lập tức, lúc này Hoàn Vũ Thiên Thánh lại lên tiếng. 

“Linh Bối cô nương, có thể qua nói chuyện không?” 

Lần này, bên dưới không có ai kinh ngạc. 

Linh Bối quay đầu qua, nhìn sang Hoàn Vũ Thiên Thánh. 

Cùng lúc này, Hỗn Độn Võ Thánh cũng lên tiếng: “Bọn ta muốn nói chuyện với cô!” 

Hai vị Thánh Giả lên tiếng, còn dùng hai chữ bọn ta, ý tróng đó nghĩ thôi cũng biết. 

Nhưng lúc này Linh Bối lại mỉm cười nói: “Nếu ba vị Thánh Giả muốn nhận tôi làm đồ đệ thì không cần đâu. Tôi có sư phụ rồi!” 

Linh Bối nói xong thì bay xuống khỏi hòn đảo nổi. 

Cô từ chối còn thẳng hơn Cửu Thiên, không hề cho cơ hội đáp lại. 

Tam thánh đều sững người, dường như hoàn toàn không ngờ Linh Bối lại từ chối bọn họ một cách dứt khoát như vậy. 

Sắc mặt của Hoàn Vũ Thiên Thánh trở nên có chút khó coi. 

Hỗn Độn Võ Thánh nhíu mày nói: “Sư phụ? Trừ chúng ta ra, còn có ai xứng làm sư phụ của cô ta chứ?” 

Bát Phương Tiền Thánh cười ha ha nói: “Người ta không nhìn trúng chúng ta. Hiếm thấy, hiếm thấy!” 

Linh Bối phi thân đáp xuống, đi tới bên cạnh đám người đại sư huynh. 

Lúc này, bao nhiêu người nhìn sang Linh Bối đều mang theo ánh mắt nóng rực. 

Đồ ngốc cũng biết, lai lịch của Linh Bối chắc chắn không tầm thường, ngay cả tam thánh cũng lên tiếng mời. 

Sau này nhất định là phượng trong biển người! 

Bao nhiêu người đều lấy ra thông kính quay lại hình dáng của Linh Bối. Nhưng Linh Bối chỉ từ xa mỉm cười với Cửu Thiên. 

Đại sư huynh đưa đan dược cho Linh Bối, nói: “Linh Bối sư muội. Khúc nhạc này của muội, kinh hãi người đời. 

Linh Bối cười nói: “Có cảm hứng mà bộc phát mà thôi. 

Sở Chính ghé đầu qua, nói: “Vậy sao? Nhưng huynh nghe Lâm Sơ nói, muội ngày ngày luyện khúc nhạc này. Không phải là thổi riêng cho sư đệ nghe hay sao? Muội xem sư đệ cảm động thành gì rồi kìa. Huynh vẫn là lần đầu nhìn thấy dáng vẻ mặt đầy nước mắt của sư đệ!” 

Linh Bối nói: “Khúc nhạc này muội còn chưa sáng tác xong. Bây giờ chỉ được nửa khúc thôi. Thấy hiệu quả không tệ. 

Sở Trực sư huynh lắc đầu nói: “Đâu chỉ là không tệ. Huynh nghe mà cũng nhớ mối tình đầu” 

Ngay lập tức, mọi người sững sờ nhìn sang Sở Trực. 

Sở Trực bị dọa giật mình, nói: “Sao hả, yêu thầm không được à. Đừng nghĩ huynh giống như Hàn Liên sư đệ lưu tình khắp nơi” 

Trên hòn đảo nổi, lúc này Hàn Liên bỗng quay đầu liếc nhìn bên dưới, giống như cảm thấy có người đang nói xấu mình, vung nắm đấm với đám người Sở Trực! 

Cửu Thiên từ từ ngồi xuống, biểu cảm lần nữa trở nên bình tĩnh. 

Nam Cung Lệ dường như vẫn đang đắm chìm trong tiên âm vừa rồi, nhắm hai mắt, không nói lời nào. 

Vũ Hoàng Yến ghé qua bên cạnh Cửu Thiên, nói: “Đây thật sự là khúc nhạc hay nhất ta từng nghe. Là câu chuyện của anh và cô ấy sao?” 

Cửu Thiên khẽ gật đầu, nói: “Phải” 

Vũ Hoàng Yến cười tươi nói: “Thì ra thật sự là như vậy. Thật sự khiến tôi có chút đố kỵ. Tôi cũng biết sáng tác nhạc, hôm khác tôi cũng đàn một khúc cho anh được không?” Cửu Thiên khẽ cười thành tiếng, nói: “Được, chờ đợi nhạc hay!” 

Vũ Hoàng Yến cũng cười rất vui. 

Trên hòn đảo nổi, Hàn Liên sư huynh nhìn vết thương trước ngực của mình, mắng chửi. 

Một kiếm vừa rồi, hắn ta vậy mà không chiếm được tí hời nào từ trong tay Liễu Chỉ. 

Vạn Diệp Thiên Liên trong lời đồn này thật sự có chút lợi hại! 

Quần áo Liễu Chỉ khẽ lay động, tóc bay bay. Tay trái kết pháp quyết, vô số pháp khí như lá không ngừng xoay chuyển. 

Những pháp khí xanh lục bích đó những trông như lá cây, thật ra là những mảnh ngọc thạch trong suốt. 

Trận pháp ngưng tụ bên trên không ngừng biến hóa hình dạng của ngọc thạch, đồng thời dung hợp ra pháp quyết lợi hại hơn. Không thể không nói, bộ pháp khí này thay đổi vô cùng! 

Nhuyễn kiếm trong tay lần nữa vung lên, Liễu Chỉ đanh giọng nói: “Linh Xà!” 

Trong nháy mắt, nhuyễn kiếm trong tay cô ta hóa thành một cự mãng thông thiên, vô số pháp khí như lá cây ngưng tụ trên người cự mãng, vậy mà biến thành vảy của cự mãng. 

Ầm! 

Cự mãng mang theo khí thế ngút trời va chạm vào người của Hàn Liên. 

Kiếm Bích Thủy Trường Thiên vừa hay chặn hàm răng sắc nhọn của cự mãng, không gian vứt vỡ, hòn đảo nổi chấn động mạnh, lúc này Hàn Liên phát hiện, cự mãng này vậy mà thật sự là thực thể đáng chết. Kiếm Bích Thủy Trường Thiên của hắn ta sáng lên một phiến hỏa tinh. 

“Biến!” 

Cơ thể của Hàn Liên sư huynh bỗng dưng biến mất, linh xà đập mạnh xuống dưới đất, ngay lập tức hòn đảo nổi bị đâm tan một khoảng. Đá vụn từ trên trời ào ào rơi xuống, đập trúng đầu của không ít người. 

Nhưng lại không ai tránh ra, tất cả đều nghển cổ tiếp tục xem chiến đấu. 

Liễu Chỉ lập tức sửng sốt, cô ta không hiểu Hàn Liên biến mất kiểu gì. 

Nhưng ngay sau đó, trường kiếm xanh lục bích rơi xuống chân của cô ta. 

“Đoạt Thiên Kiếm Trận, Vạn Tượng Thiên Oanh!” 

Trận pháp sáng lên, vô số thanh kiếm khổng lồ bỗng từ trên trời rơi xuống. 

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! 

Một chuỗi âm thanh nổ liên tiếp vang lên, chiêu này của Hàn Liên thật sự cực kỳ khí phách! 

“Hay!” 

Đại sư huynh cũng hô hay. 

Chiêu hóa bụi này tránh né này cộng với kiếm trận oanh tạc, thật sự chơi quá đẹp. 

“Sắp thẳng rồi sao?” 

Sở Chính sư huynh lớn giọng cười nói. 

Nhưng lúc này, lông mày của Cửu Thiên lại nhíu lại từng chút. 

eyJpdiI6IkRTSHBPVlk2Y1owRmpDeHNhMnN6Umc9PSIsInZhbHVlIjoiaHVabm9ORUpiNlBBTUdPRklXT3ZNZ3dyQzJXSFhsSlFPTDhwaWZMaUpWbzVnNm5lb1JiWGwxR0lxenJ0NHFwcEQ5Zjk0d0c3Y1NtQTBaVnRadmhmbTZlWXVPYUN2M2lEUHVUTjZwUGZtMDV4SGNFdTZ1aUtweEV1T3FHUktuOVk5Y2tQMjJscXZMb29RM1NPdWtEWFNweHV3eTdORW9hc3BiaFp5WlRteEo1QzdZaWJZWUttY0VZSGRaeEd4bEhJVTZhbXh1dHc1Y3ZjOCtXZkYrc1liTW5qelpVSldWXC93NllPUG9xd3RHZ0s1WUhnYUNyVnBkNDFGV29hOUFSdURcL1BuR2pCTEZKeHNSV2NkWVl5NmRBcERKbFgzWUZwWWtcLzVMa0h3aG43ekVHZERad1lZeGF1dE1WY0d1c1BYaXhmdXp1XC9wYWg4UDZtTVlCSlV6TUxqRGgrYmt0YTVGT2ZwUkg0WDVyTVplZ1FRcm02YWEzS3pEaDVsbTlLdUN4M2k1QzVJQ3RkZmtxNTBLNW1GdlBIMUE9PSIsIm1hYyI6ImI1ZGMxZmU5NTc3MzRkOWJlN2E4MmY5NTVmY2NmZGI4ZTUwZmE3OWMyNDc5MjQ1OWU4Zjk1NjA0NDFhYmRiYTcifQ==
eyJpdiI6InNCSEEwNXVIVTNTSGtSSjRzc3pZV1E9PSIsInZhbHVlIjoiSEgrTE9pcDRwXC9lbXFFbEhIdHZDb2tEQ3pYNWQzVXF6OUFCekRGVWo5d2J1QllkV0tNalRnUjZlVmpiVkxhMFNkN3JWZitvNmp1U09SR2JsSFNnbzFKSWxEK0RjNmo3QXB1M1dRWW1cL3A4XC9WYTd1MXlPXC9KbHZoTEhqS1lhUmJqTkdOalVHYlNsVEZLVUxqK1VzKzdBcFhuRXNOM25GdXZJSTdHSXY5RjlhbTJ6bHVva3hGd2RnMjBzMXJrbWlsYURmSm5KK3psc1JGRDF1RUphZDdieHc9PSIsIm1hYyI6Ijk4ZjA0ZDFhZDkwMDJmZDI0MTY5YzE2M2U3MTg2ZWQ2ODNmNmFhMjFmNjVhN2ZjNWY4MWU3YzZkMTA2ZTU0ODgifQ==

Đột nhiên, một luồng ánh sáng xanh ngọc bích bốc lên trời, trực tiếp bao trùm Hàn Liên sư huynh.

Ads
';
Advertisement
x