Nam Cung Lệ sững sờ nhìn Cửu Long Huyền Cung Tháp dùng phương thức hắn ta hoàn toàn không hiểu, sửa lại trận pháp.
Hắn ta vẫn là lần đầu nhìn thấy cách sửa như này, trực tiếp rút hết ma khí trong trận pháp đi.
“Chủ nhân vĩ đại, trình độ của những ma khí này quá tệ rồi. Vậy mà là phương thức chồng trận, che đậy lên trên. Ta chỉ tốn mười giây thì sửa xong trận pháp. Bảo đảm hoàn hảo như lúc đầu, không hề phá hoại tí...
Cửu Thiên lười nghe Lão Cửu tiếp tục nói nhảm, khẽ lật tay, thu nó lại.
Lúc này Nam Cung Lệ mới cảm thấy lực lượng khôi phục, cười nói với Cửu Thiên: “Xem ra không có anh vẫn không được! Cửu Thiên huynh, anh định làm như nào?”
Cửu Thiên nói: “Trận pháp này có thể đưa hai người đi lên không? Tôi muốn xem một chút!”
Nam Cung Lệ tính sơ một chút không gian trong cột, nói: “Không thành vấn đề, tới đi
Nói xong, Cửu Thiên cũng đi vào trong trận pháp.
Nam Cung Lệ lần nữa phóng ra lực lượng, trong nháy mắt bóng dáng của hai người lóe lên, khi xuất hiện lần nữa thì ở trong cột bàn long.
Cửu Thiên nhìn thấy ma tu ở xung quanh.
Ánh sáng đỏ trong đôi mắt đó tụ lại, nhìn trông quả thật có hơi rợn người.
“Hai mươi hai người!”
Cửu Thiên đếm sơ qua số người. Lại ngẩng đầu nhìn bức màn ánh sáng lơ lửng ở bên ngoài.
Nam Cung Lệ nói: “Phiền phức chính là ở đây. Nhiều ma tu như này, mộ khí đánh nhau, nhất định sẽ kinh động tới bên ngoài. Hơn nữa, đánh lại hay không cũng là một vấn đề.
Khóe miệng Cửu Thiên nở nụ cười, lên tiếng hỏi: “Những bức màn ánh sáng này thật sự rất quan trọng, đúng không?”
Nam Cung Lệ gật đầu nói: “Đương nhiên rất quan trọng. Nếu nói ma tu thật sự làm chuyện gì không thể cho người khác thấy ở trong nước Kình Thiên, vậy thì nơi này là nơi cuối cùng có thể quan sát được. Bởi vì nơi này chính là nơi tập trung tất cả bức màn ánh sáng của nước Kình Thiên, ở đây có thể nhìn thấy động thái của cả nước Kình Thiên, hơn nữa..”
Nam Cung Lệ hít thở sâu một hơi, nói: “Hơn nữa nơi này vậy mà có một vị ma vương, nhiều ma tu lợi hại như này trông coi, đủ để chứng minh nơi này rất quan trọng. Nếu không phải là thứ có liên quan tới sinh tử, các ma tu làm gì lại để lại trọng binh canh gác nơi này. Tôi dám chắc chắn, nếu chúng ta có thể tra được gì đó. Vậy nhất định sẽ ở điện Minh Khải này!”
Cửu Thiên gật đầu hiểu ý, tay phải nắm chặt trọng kiếm Vô Phong.
Tay trái lại bắt đầu thấp thoáng phóng ra ánh sáng chín màu.
“Vậy được, Nam Cung huynh. Lát nữa, vừa động thủ, anh lập tức đóng cửa điện lại cho tôi. Nếu có người muốn chạy, nhớ giúp tôi cản lại!”
Vẻ mặt Nam Cung Lệ đầy sững sờ, sửng sốt nói: “Cửu Thiên huynh. Anh không phải là thật sự định ra tay chứ?! Anh nhìn cho rõ, nơi này tùy tiện một ma tu cũng là Thiên Canh đỉnh phong!”
Cửu Thiên cười nói: “Thiên Canh đỉnh phong cỏn con mà thôi!”
Vừa dứt lời, Cửu Thiên hất tay xuất kiếm, bỗng chốc cột bàn long bị trực tiếp chém tan, bóng dáng của Cửu Thiên lộ ra trong tầm mắt của tất cả các ma tu.
Trong nháy mắt, ánh sáng đỏ trong mắt tất cả các ma tu tụ lại, dừng trên người Cửu Thiên.
Biểu cảm trên mặt không có sự kinh ngạc, chỉ có sự lạnh lùng và sát khí.
Cửu Thiên nhếch nhếch cười nói: “Thì ra là một đám con rối hình người!”
Đột nhiên, tất cả các con rối cùng giơ binh khí trong tay lên, lực lượng mạnh mẽ đột nhiên phóng ra, đồng thời chúng há miệng chuẩn bị phát ra tiếng gầm.
Nhưng bọn họ vừa có động tác, dưới chân Cửu Thiên sẽ khuếch tán ra một khoảng đạo vực.
Tất cả lực lượng thiên địa ở xung quanh đều nằm trong tay, Cửu Thiên trực tiếp dùng đạo vực phong bế cả điện Minh Khải.
“Đóng cửa!”
Cửu Thiên khẽ nói.
Nam Cung Lệ bỗng nhiên hoàn hồn, lao về phía cửa lớn.
Cơ thể của hai mươi hai ma tu bỗng chấn động, bọn họ đều bị đạo vực của Cửu Thiên chấn nhiếp. Nhưng lại không bị đạo vực của Cửu Thiên nhốt.
Trên cơ thể, một lớp áo giáp huyết sắc xuất hiện, vậy mà cưỡng chế giấy thoát khỏi đạo vực của Cửu Thiên.
Hai mươi hai người cùng ra tay, một phiến ánh sáng huyết sắc tụ thành hai mươi hai đạo huyết kiếm khổng lồ công kích thẳng về phía người của Cửu Thiên.
Huyết Vực Diệt Sát!
Đồng tử của Cửu Thiên hơi co rút.
Đạo vực vậy mà không thể phong ấn đám ma tu này, quả nhiên thực lực mạnh hơn hẳn tưởng tượng một chút.
Đối mặt với huyết quang tràn ngập cả điện Minh Khải này, Cửu Thiên không tránh né, cũng không thể tránh né.
Nhìn đám ma tu này, tay trái nâng lên, Cửu Thiên đanh giọng nói: “Tán Linh!”
Ngay lập tức, huyết quang lao tới trước mặt Cửu Thiên, vậy mà đột nhiên dừng lại.
Huyết khí nồng đậm thậm chí tràn ngập ở khoang mũi của Cửu Thiên, nhưng ngay sau đó, huyết quang nhanh chóng lùi về.
Tiếp theo đó, cơ thể của hai mươi hai ma tu đều bắt đầu không ngừng phát ra âm thanh bụp bụp, giống như có thứ gì đó nổ trong cơ thể của bọn họ.
Ngón tay của tay trái Cửu Thiên bắt đầu rỉ máu, chiêu này là một trong những công pháp vô thượng ghi trong Khí Tàng Quyển.
Dùng lực khống chế mạnh mẽ, cưỡng chế khống chế máu, xương cốt, canh kình, nguyên khí thậm chí là mọi thứ trong cơ thể đối thủ.
Công pháp như này, bình thường người đừng nói sử dụng. Chỉ riêng tu luyện cũng sẽ vô cùng khó khăn.
Chỉ có phối với công pháp Cửu Long Thần Tiêu của Cửu Tiêu Môn mới dễ dàng hơn một chút.
Bởi vì chỉ có luyện khí sĩ sở hữu cửu long mới có thể phát huy được uy lực của một chiêu này.
Tuy Cửu Thiên vẫn chưa luyện hoàn thiện, nhưng cũng có thể phát huy được uy lực của chiêu này rồi.
Nó càng trực tiếp hơn lực lượng của đạo.
Loại công pháp khống chế mọi thứ như này, uy lực cũng mang tính bao trùm.
Hai mươi hai ma tu cùng bay ngược ra, đập mạnh xuống đất.
Tuy bọn họ không thay đổi sắc mặt, nhưng huyết quang trong mắt đã biến mất không ít vào lúc này.
Cửu Thiên thu hồi tay trái của mình. Cưỡng chế khống chế hai mươi hai người, bản thân Cửu Thiên cũng bị cắn trả, máu ở tay trái chảy ra, hổ khẩu nứt, đầu cũng bắt đầu có hơi đau đớn.
Nhưng cái này không tính là gì, một chiêu đánh lui hai mươi hai ma tu, trong nháy mắt bóng dáng của Cửu Thiên xẹt qua, đi tới trước mặt một ma tu.
“Sinh Tử Luân Chuyển Kình, Ngũ Chuyển, U Minh Sát”
Kiếm quang sáng lên, hai ma tu trực tiếp bị chém thành hai nửa.
Cuộc chiến sinh tử thật sự, cực kỳ khác so với tỉ thí trước đó.
Một phiến máu bắn ra bên ngoài cửa. Lúc này Nam Cung Lệ đột nhiên đóng cửa điện lại, máu trực tiếp hắt lên cửa.
Các ma tu còn lại lại đứng dậy, bọn họ dường như có chút lảo đảo, đủ để thấy sự mạnh mẽ trong một chiêu “Chấp Chưởng Thiên Hạ” này của Cửu Thiên.
Lật tay, Cửu Thiên lại vung ra một kiếm.
Kiếm quang trào dâng, hóa thành một phiến kiếm mang.
Các ma tu vừa muốn ngăn chặn, kiếm quang bèn trực tiếp xuyên qua bọn họ.
Kiếm quang sắc bén hoàn toàn không để ý ánh sáng huyết sắc trên người các ma tu.
Đồng thời, một tia hắc viêm đốt ma tu bị kiếm quang chém trúng thành tro bụi.
Cửu Thiên ngẩng đầu lên, trong mắt cũng bốc lên hắc viêm cháy hừng hực.
Trên da có hoa văn hắc long di chuyển, Cửu Thiên nhìn số ma tu còn lại, nhếch miệng cười nói: “Hôm nay, tất cả các người đều phải chết!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất