Cửu Thiên kéo Nam Cung Lệ thẳng tới trong góc điện Minh Khải. 

Cương khí xuất ra, che đậy tất cả. 

Một phiến cương khí đẩy lực lượng thiên địa xung quanh ra, bóng dáng của hai người lập tức biến mất. 

Hiện nay, Cửu Thiên lại dùng chiêu này, ngay cả Nam Cung Lê cũng có thể nhìn thấy rõ một bức màn ánh sáng mờ mờ đó. 

Cửu Thiên mấp máy môi với Nam Cung Lệ, truyền âm nói: “Đừng lên tiếng!” 

Nam Cung Lệ gật đầu hiểu ý, lúc này đương nhiên không thể bị người khác phát hiện. Nếu không thì rắc rối to! 

Cộp! Cộp! Cộp! 

Tiếng bước chân rõ ràng vang lên. Ánh trăng chiếu vào trên người Tố Thu trưởng lão, kéo dài cá bóng của bà ta. 

Bóng dáng của Tố Thu trưởng lão đập vào mắt của Cửu Thiên và Nam Cung Lê. 

Ngay lập tức, gương mặt của Cửu Thiên có hơi phức tạp. 

Thật ra Cửu Thiên đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. 

Nếu người đi vào là người khác, hắn nói không chừng sẽ ra tay vào lúc này. 

Nhưng chỉ có Tố Thu trưởng lão, Cửu Thiên có hơi do dự. 

Không phải vì Tố Thu trưởng lão đã giúp hắn gì cả, mà là vì trong thư mà Ngô Tân sư phụ đưa cho hắn, nhắc tới hắn có thể tin tưởng Tố Thu trưởng lão. 

Tuy Cửu Thiên không hiểu tại sao, dựa theo suy đoán của bản thân hắn, Tố Thu trưởng lão chắc chắn có dây dưa gì đó với Ngô Tân sư phụ. Phải biết, trong tay Tố Thu trưởng 

lão còn có nhẫn trưởng lão của Cửu Tiêu Môn. Bà ta và hắn cũng chung tông chung nguồn. 

Như vậy, hắn không thể ra tay với Tố Thu trưởng lão. 

“Ai to gan như này!” 

Tố Thu trưởng lão nhìn thấy thi thể đầy đất trong điện Minh Khải, vẻ mặt phẫn nộ, lên tiếng nói. 

Nam Cung Lệ ở bên cạnh Cửu Thiên truyền âm nói: “Cửu Thiên huynh. Bà ta sẽ không phát hiện ra chúng ta chứ? Trận pháp này của anh có đáng tin không?” 

Nam Cung Lệ nhìn thấy trưởng lão của ma tu đi vào, rõ ràng vô cùng lo lắng. 

Ở trong ấn tượng của hắn ta, trưởng lão của ma tu đều là cường giả thật sự. 

Ít nhất cũng là cao thủ đỉnh phong trong Tôn Cảnh, muốn giết hai người bọn họ, vẫn không có một chút vấn đề gì. 

Cửu Thiên không trả lời Nam Cung Lệ. Bởi vì hắn căn bản không dùng trận pháp, mà là cương khí. 

Hắn cũng không biết Tố Thu trưởng lão có thể nhìn ra chiêu này của hắn không. 

Cửu Thiên cũng đang đánh cược, trên đời này chỉ có hắn và sư phụ của hắn biết cương khí. 

Tố Thu trưởng lão chắc là nhìn không thấu mới đúng! 

Sau đó, Tố Thu trưởng lão đi kiểm tra thi thể ở xung quanh. 

Lập tức sắc mặt trở nên nghiêm trọng. 

Bỗng nhiên, Tố Thu trưởng lão cố ý lớn giọng nói: “Công pháp thần hồn không tệ. Các hạ cũng là người trong ma đạo sao? Loại công pháp này, theo tôi biết, trời đời này không có bao nhiêu người biết!” 

Tố Thu trưởng lão nói xong thì trên người bỗng phóng ra ánh sáng nồng đậm. 

Cửu Thiên cũng không biết hình dung ánh sáng này như nào, hình như chín màu trong thiên địa đều ở trong, lại giống như ánh sáng này như trong suốt. 

Sự tương phản mãnh liệt này khiến Cửu Thiên có loại cảm giác muốn nôn ra máu. 

Nam Cung Lệ tệ hơn hẳn, khóe miệng đã dính máu, sắc mặt trắng bệch, cả người bắt đầu run rẩy. 

Cửu Thiên vội vàng đặt một tay trên vai Nam Cung Lệ, truyền cương khí vào, giúp Nam Cung Lệ ngăn chặn cỗ lực lượng này. 

Chỉ là để người ta nhìn một cái thì có uy lực như này. 

Cửu Thiên thật sự không thể tưởng tượng, nếu lực lượng này đánh vào người của người khác. Sợ rằng cho dù là Bất Diệt Thể, Ngũ Hành Thể cũng sẽ bị một chiêu giết chết. 

Lực lượng đại đạo! 

Chắc chắn là lực lượng đại đạo! 

Tuy Cửu Thiên nhìn không hiểu đây rốt cuộc là loại đại đạo gì. 

Nhưng thiết nghĩ, tuyệt đối không dưới đại đạo sinh linh của Đan Thánh quốc chủ. Cỗ khí tức nguy hiểm này còn mạnh hơn đại đạo sinh linh không biết bao nhiêu lần. 

Tất cả lực lượng thiên địa xung quanh đều bắt đầu co rút. 

Cửu Thiên cũng cảm nhận được cương khí của mình đang nhanh chóng bị đè lại. 

Cắn chặt răng, Cửu Thiên liều mạng duy trì bức khí chướng đẩy lui lực lượng này. 

Một khi bức khí chướng này bị phá, bóng dáng của hai người sẽ lộ ở trước mặt Tố Thu trưởng lão. 

Như vậy, sống chết của bọn họ sẽ nằm trong tay Tố Thu trưởng lão. 

Cửu Thiên không muốn như vậy! 

Ánh sáng đáng sợ trên người Tố Thu trưởng lão duy trì thời gian trăm giây mới dừng lại. 

Cả người Cửu Thiên giống như vừa vớt ra từ trong nước, mồ hôi làm ướt quần áo. 

Đợi tới khi lực lượng của Tố Thu trưởng lão biến mất, Cửu Thiên mới lảo đảo cơ thể. Nam Cung Lệ vội vàng đỡ lấy hắn. 

Tố Thu trưởng lão xoay đầu nhìn sang xung quanh, lúc này lệ quang trong mắt mới từ từ thu liễm. 

Bà ta dường như không phát hiện Cửu Thiên và Nam Cung Lệ, bay lên, bay về phía ngàn vạn bức màn ánh sáng. 

Ánh mắt quét ở trong bức màn ánh sáng ở xung quanh, sắc mặt của Tố Thu trưởng lão tốt hơn một chút. 

Nam Cung Lệ truyền âm nói: “Cửu Thiên huynh, bà ta hình như đã thở phào. Lẽ nào những bức màn ánh sáng đó còn có bí mật gì ư?” 

Cửu Thiên lắc đầu ý bảo không biết. 

Mà vào lúc này, Tố Thu trưởng lão bỗng phất tay, ngay lập tức vô số bức màn ánh sáng nhanh chóng tụ lại với nhau. 

Có thể nhìn thấy bằng mắt thường, bức màn ánh sáng liên tục không ngừng dung hợp. 

Ánh sáng trong cả điện Minh Khải bắt đầu ảm đạm đi. 

Sau đó, tất cả bức màn ánh sáng tụ lại thành một cánh cửa đen xì. 

Cửu Thiên nhìn thấy một màn này, lắc đầu cười khổ, truyền âm nói với Nam Cung Lê: “Anh nói đúng rồi. Quả thật còn có bí mật” 

Sau đó, Tố Thu trưởng lão đưa tay về phía cánh cửa. 

Bàn tay chui vào trong cánh cửa, sau đó là một trái tim đang đập, một cái xương yêu dị, một giọt máu lập lòe ánh sáng đỏ đen, một viên ngọc đen như bầu trời đêm. 

Tố Thu trưởng lão nhìn kỹ bốn thứ đó, dường như đang xác nhận, bốn thứ này không bị người ai nhòm ngó. 

Đồng tử của Cửu Thiên phóng to, hoàn toàn sững người. 

Nam Cung Lệ nhìn bốn thứ này, vẻ mặt lại mù mịt. 

Hắn ta có thể nhìn ra, bốn thứ này chắc là thánh vật của ma tu, chắc chắn là chí bảo của Đạo Tâm ma tông. Nhưng hắn ta lại không nhận ra những thứ này rốt cuộc là gì. 

Mà Cửu Thiên kinh ngạc như vậy là vì hắn biết một thứ trong đó. 

Đó chính là Thiên Ma Tâm mà lúc đầu ở thành Vân Hải, bị bốn đại ma đầu cướp đi! 

Cửu Thiên còn nhớ, Vũ Hoàng Yến từng nói với hắn về chuyện này. 

Lúc đó, Vũ Hoàng Yến chỉ nói với hắn, nghe nói Đạo Tâm ma tông đã tìm được bốn thánh vật phục sinh Thông Thiên Ma Thần. Chỉ thiếu thứ cuối cùng thì có thể tập trung đủ vật trong truyền thuyết” 

Hiện nay xem ra, lời này không phải giả. 

Nếu hắn không nhìn nhầm, bốn thứ này chính là những thứ trong truyền thuyết. 

Thiên Ma Tâm, Thiên Ma Cốt, Thiên Ma Huyết, Thiên Ma Châu. 

Còn thiếu Thiên Ma Thể cuối cùng, may mà còn thiếu một thứ. 

Nếu không Cửu Thiên thật sự cảm thấy, thiên hạ này sợ rằng không còn cơ hội phản kháng. 

Năm đó truyền thuyết liên quan tới Thông Thiên Ma Thần, thật sự quá đáng sợ. Cho dù Thông Thiên Ma Thần thật, chỉ có 10% thực lực trong truyền thuyết. 

Cũng đủ khiến các ma tu chém giết thiên hạ. 

Tố Thu trưởng lão xác nhận xong những thứ này, cẩn thận thu hồi vào lòng. 

Phi thân rời khỏi điện Minh Khải, Tố Thu trưởng lão bỗng phất tay, tất cả thi thể trong điện Minh Khải đều hóa thành tro bụi. 

Cửa điện ầm ầm đóng lại, lúc này Cửu Thiên mới thu bức khí chướng lại. 

Nam Cung Lệ nói: “Cửu Thiên huynh. Những thứ đó rốt cuộc là gì? Rất quan trọng sao?” 

Cửu Thiên gật đầu nói: “Đương nhiên quan trọng. Quay về sẽ giải thích cho anh nghe!” 

Cửu Thiên nói xong thì phất tay mang Nam Cung Lệ lần nữa quay về trong cột bàn long bị nổ ra, ánh sáng trận pháp sáng lên. 

Hai người biến mất. 

Ở bên ngoài, Tố Thu trưởng lão quay đầu liếc nhìn điện Minh Khải, khẽ cười nói: “Cửu Thiên! Ha ha. 

Tổ Thu trưởng lão nói xong thì lắc đầu, lại lấy ra bốn thứ kia nhìn qua. 

eyJpdiI6IjJrUkhCbUtlbnIyRDRQT05sYWdHOXc9PSIsInZhbHVlIjoiaXJxdVZPRE9cL0xtRDRCODU4WHc4Wkd3ZUN0eDNJa3IxejB3b0UrZVhwTUtHdm96U3hNNzEyQW5DSW9JbmJ1S0RteWdsazQyWGZWdHEwQVNQcVA1a3JlYXpITHR5WVVcL3FzamhjcE13dHFJdGFUOENKcExzeW1DUEtFTTNPQWtQckhFTWFvN0JnTTFuelVoMVpycUlGbUhBdWVKZ05aNjd1UEVjUnJQWGtkckpWZDZCV2F6N2s1XC9KaFVhQlpGN29jemNmY0poRHhHZTJobjhkWkdBYW5OYWxrNVE2Z21KbUtUYVd1aCt3VU9kRlwvc1JKQlJyUXhYaU1cL3I1K2JlamExaWNxeW5kcTFneFdlK3hvV2xva2JYdldFM3NBVG5BSmRtZzlhdzFNcTRCZ1E0XC9JaWEyb2ZIcmdEalVuM3ZyY2dDQjJoTmQxYzMyRWdNY055dHBYVkFPOTJGRkFXR1RhS1lpQVZSQWhaalFXN294VXNTcGc2K2tiVFA4VnJvM3B4NXp5VGplSDNLYjRTSFU3eDhVWEFzS3RVeEt4dDZjNWFNeFdVekdiN3pzdz0iLCJtYWMiOiJiNzI4MWFlYWM3NzMxNWNlOTg0YmExNDZmNDhlNDlhNjMzYjYwMWRjYzE2MTVmMWQ1N2NiMDA5ZTI4NWNhYTkxIn0=
eyJpdiI6InpGNkxHaVFxNzVPQ2hcL2YySENcL1AzUT09IiwidmFsdWUiOiJoN2phUTJpY1R4SnFQTE9QUmhXa3F5OGZLdjUwMFBhV0Q3aVorUjMzWU5EcU13SmY1NEF6aEhNZ28za011cGtqTlwvejdjcmxZaGlXUWZqbFwvMUJUc0NEY296VGlZYVhvcmM0cW11c2tmUUZER203VENrZFlYbEhqcEFjbzZ3dHc4TTBSZXI1RERZU2JTWHdqUXpEZjRpRnp6cU85VXFJRThVRjRtaXlQaVRMV3YzelVxMmVOZXM0K3BTZXdrSVNJSEdEOFNMODliTEkxVnBcL1NITCtHM1FRPT0iLCJtYWMiOiI5N2FjMDY2MWIwMTEyZGRkMjI1MmVkNDJiNWE4ZGY1NTEyYjA4MDRhOWVkYzBmNzg5ZTQ3YTRhNTA4ODY3OWQ2In0=

Làm xong tất cả chuyện này, Tố Thu trưởng lão thở dài một tiếng, nói: “Hy vọng mình làm như vậy là đúng”

Ads
';
Advertisement
x