Cửu Thiên lắc đầu cười khổ không ngừng, hắn rất muốn đuổi theo nói cho sư phụ biết không cần thiết.
Nhưng Cửu Thiên cũng biết, sư phụ tuyệt đối sẽ không nghe hắn. Suy nghĩ kỹ một chút, thật ra thì tính cách của hai thầy trò bọn họ đều giống nhau.
Một khi đã quyết định thì sẽ không dễ dàng thay đổi nó.
Cửu Thiên ngồi trong sương phòng đợi một lát, ăn một ít trái cây ước chừng so với mình lớn gấp mấy lần, sau đó mới rời khỏi phòng.
Ngày mai, hắn còn có cuộc tỷ thí, cuộc thi đấu giữa mười người mạnh nhất đến từ vạn phương chư quốc, nhưng có tên của hắn.
Cửu Thiên không muốn bỏ lỡ cuộc tỷ thí nào của mình, cho dù mỗi vòng thi đấu đều đang sắp đến ngày hủy diệt cuối cùng.
"Thập Tam, đi thôi!"
Cửu Thiên bước nhanh đi xuống, định trở về nghỉ ngơi thật tốt.
Từng bước đi xuống cầu thang tràn đầy ánh sáng, Cửu Thiên nhìn đám đông đang náo nhiệt, không ngừng ăn mừng vui vẻ bên dưới, trong mắt tràn đầy sự thương hại.
Những người này còn không biết rằng đây có thể là những ngày vui vẻ cuối cùng trong cuộc đời họ.
Nhìn nụ cười trên mặt bọn họ, trong đầu Cửu Thiên tràn ngập vẻ mặt tuyệt vọng khi bị hư thú nuốt chửng của bọn họ.
Lắc đầu, Cửu Thiên cố gắng vứt những thứ này ra khỏi đầu.
Có một số việc, hắn không thay đổi được, chỉ có thể chọn cách chấp nhận thôi.
Tiếp tục đi xuống, dần dần, có người nhận ra Cửu Thiên.
Lập tức, có không ít người mang vẻ mặt kích động xông về phía Cửu Thiên, đồng thời vẫy đủ loại đồ vật, muốn Cửu Thiên ký tên cho mình. Thập Tam tận chức tận trách ngăn cản bọn họ sang một bên.
Cũng may nơi này dù sao cũng là nơi tao nhã, mặc dù những người này rất kích động, nhưng cũng không ai đến mức mất thân phận.
Bọn họ không lớn tiếng kêu la, cũng không ngăn cản đường đi của Cửu Thiên.
Cửu Thiên tùy ý ký tên mấy cái, mỉm cười với những người khác, tỏ ý mình còn có chuyện, cũng không dừng lại.
Bước nhanh, mắt thấy Cửu Thiên đang muốn rời khỏi lầu các.
Nhưng vào lúc này, cánh cửa sương mù trong suốt của lầu các đột nhiên mở ra.
Ngay sau đó, một nam một nữ tiến vào.
"Ồ, mỹ nhân. Cô muốn ăn cái gì, muốn ăn gì thì cứ trực tiếp nói với tôi, không cần khách khí!"
Người đến mặc khôi giáp ngân nguyệt, vừa tiến đến đã phất tay, lớn tiếng nói.
Ngay lập tức, những người khác trong lầu các đều phát ra tiếng kinh hô nhẹ.
"Cửu Thiên, đây chẳng phải là Cửu Thiên sao!"
"Là hắn sao, khí võ song tu Cửu Thiên!"
"Tôi muốn tìm hắn ký tên. Người phụ nữ trong lòng hắn thật quyến rũ!"
Đúng vậy, người tới không ai khác chính là Giả Minh, người đang giả danh Cửu Thiên. Hắn ta đang ôm một người phụ nữ kiều diễm trong lòng, cô ta mặc một chiếc váy màu đỏ rực, hơi hở nửa ngực, làn váy tung bay. Cô ta mỉm cười lười biếng, rúc vào trong vòng tay của Giả Minh.
Cửu Thiên lập tức dừng bước, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Giả Minh, khóe miệng mỉm cười.
Hắn chợt phát hiện mình cũng quen cô gái bên cạnh Giả Minh.
Đây chẳng phải là đường chủ phân đường 13, Hỏa Nguyên thánh nữ sao?
Sao cô ta lại dây dưa cùng một chỗ với Giả Minh vậy?
Cửu Thiên đứng sang một bên, ẩn nấp trong đám đông.
Hỏa Nguyên thánh nữ giả vờ làm nũng trong lòng Giả Minh, nói: "Đừng ở chỗ này, chúng ta đi nơi khác, có được không?"
Giả Minh nghi hoặc nói: "Vậy cô muốn đi đâu?"
Trong mắt mang theo mị lực vô tận, Hỏa Nguyên thánh nữ vặn vặn eo trong lòng Giả Minh, nhả khí như lan nói: "Đi đến nơi nào không có người đấy!"
Giả Minh đột nhiên hiểu ra, sắc mặt lập tức trở nên hưng phấn, đỏ bừng. Bàn tay cũng trượt về phía mông của Hỏa Nguyên thánh nữ.
"Được, chúng ta đi đến nơi không có người!"
Vừa nói, Giả Minh vừa nhanh chóng rời khỏi lầu các, nhưng khi đi ngang qua một đứa nhỏ đang mang theo ánh mắt háo hức, hắn ta vẫn cúi người xuống ký hai chữ “Cửu Thiên” cho đứa nhỏ. Đứa trẻ lập tức nhảy cẫng lên vì kích động.
Giả Minh ha ha cười lớn, ôm Hỏa Nguyên thánh nữ bước ra ngoài.
Trong đám đông, dung mạo Cửu Thiên hơi thay đổi, cũng đi ra ngoài.
Liếc mắt nhìn, Cửu Thiên đã thấy Giả Minh ôm Hỏa Nguyên thánh nữ bước lên một chiếc xe ngựa sang trọng.
"Tên ngu ngốc này"
Cửu Thiên lắc đầu, xoay người ngồi vào xe ngựa.
Phu xe nhìn thấy có người lạ bước lên thì lập tức lớn tiếng nói: "Ngươi là ai, ngươi muốn làm gì?"
Vừa dứt lời, Cửu Thiên vung tay lên, Thập Tam lập tức đá mã phu rớt xuống xe, đồng thời ném một chiếc túi vào thẳng mặt mã phu.
"Ui da!"
Phu xe không ngừng kêu đau, một chiếc răng cửa cũng bị đánh gãy, rớt ra ngoài. Vừa định lớn tiếng kêu to thì đột nhiên nhìn thấy ánh sáng vàng lấp lánh trong chiếc túi, bên trong chứa đầy thú đầu kim.
Lập tức, hắn ta ngậm miệng lại. Số tiền này, đừng bảo là mua một chiếc xe ngựa do địa thú kéo, thậm chí mua cả một chiếc thuyền bay cũng còn đủ nữa. Phu xe lại vẫy tay về phía Cửu Thiên đang rời đi, mỉm cười toe toét với chiếc răng cửa đã bị gãy, như thể muốn nói lần sau hãy quay lại đây nhé!
"Hỏa Nguyên thánh nữ đi theo Giả Minh nhất định là muốn xuống tay với Giả Minh. Thập Tam, nhanh lên một chút. Ta còn phải để cho hắn sống thêm một quãng thời gian nữa, hắn giả mạo thân phận của ta có thể giúp ta hấp dẫn không ít sự chú ý. Nếu chết nhanh như vậy thì không thích hợp chút nào"
Khi Thập Tam nghe được tiếng hét của Cửu Thiên thì hắn ta vung tay lên, dùng canh kình đánh vào địa thú.
Lập tức, địa thú phát ra tiếng hý lớn, tốc độ trong nháy mắt tăng lên gấp đôi. Đi thẳng tới bên cạnh xe ngựa của Giả Minh.
"Anh thật là xấu.."
Bên trong xe ngựa, Giả Minh cùng Hỏa Nguyên thánh nữ rõ ràng vẫn còn đang ân ái triền miên.
Cửu Thiên thật sự không biết, nếu Giả Minh này biết được Hỏa Nguyên thánh nữ ngày thường thích moi tim người thì liệu hắn ta còn vui vẻ ôm cô ta như vậy không.
Đột nhiên, Cửu Thiên cất cao giọng nói: "Giả Minh huynh, có thể ra ngoài nói chuyện một lát được không!"
Giọng nói của Cửu Thiên không lớn, nhưng âm thanh lại tập trung, truyền âm như gầm thét, tuyệt đối khiến Giả Minh đinh tai nhức óc.
Lập tức, Giả Minh tức giận gào lên: " Ngừng!"
Xe ngựa đột nhiên dừng lại, Giả Minh hùng hổ bước ra ngoài, hét lớn: "Là tên khốn nạn nào muốn cùng ta trò chuyện!"
Thập Tam cũng dừng xe lại, Cửu Thiên chậm rãi bước ra, dung mạo khôi phục lại như cũ, mỉm cười nhìn Giả Minh.
Nhất thời, Giả Minh kinh ngạc nói: "Dạ Ảnh? Anh tìm tôi có chuyện gì?"
Cửu Thiên nhìn Hỏa Nguyên thánh nữ từ phía sau Giả Minh đi ra, cười nói: "Chỉ là nói chuyện một chút thôi. Ngày mai sẽ là trận chiến top 10, nói không chừng ngày mai sẽ là tôi giao đấu cùng Giả huynh. Không bằng chúng ta chiến trước một trận, truyền ra ngoài cũng trở thành một giai thoại!"
Giả Minh liên tục xua tay với Cửu Thiên, nói: "Không rảnh, không rảnh. Dạ Ảnh huynh, tôi rất cảm kích lòng tốt của anh. Nhưng tối nay, tôi thật sự không có thời gian. Anh đi tìm những người khác nói chuyện đi. Tôi nghĩ đám người Khổng Lâm, Cừu Loạn nhất định rảnh rỗi. Anh đi tìm bọn họ đi! Còn nữa, tôi tên là Cửu Thiên. Đừng gọi tôi là Giả huynh, đó chỉ là tên giả của tôi thôi. Anh nên gọi tôi bằng tên thật đi"
Giả Minh nói xong lại ôm Hỏa Nguyên thánh nữ, nhưng hắn ta lại không phát hiện sắc mặt của Hỏa Nguyên thánh nữ lúc này vô cùng quái dị.
Trong mắt còn mang theo vài phần hoảng sợ, nhìn chằm chằm Cửu Thiên.
"Ha hả. Được rồi, Cửu huynh, đúng không? Nếu anh không muốn trò chuyện cùng tôi,vậy thì người bên cạnh anh có nguyện ý trò chuyện với tôi không? Lần trước không đánh chết cô, thật là khiến tôi có chút bất ngờ đấy!"
Giả Minh cũng nhận thấy có điểm không đúng, kinh ngạc nói: "Anh nói cái gì?"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất