Cửu Thiên lãnh đạm nhìn Hỏa Nguyên thánh nữ, cũng không đáp lại lời nói của Giả Minh.
Giả Minh hoàn toàn bối rối, chỉ vào Hỏa Nguyên thánh nữ nói: "Cô biết Dạ Ảnh này sao?"
Hỏa Nguyên thánh nữ nghiến răng nhìn Cửu Thiên nói: "Đừng cản đường tôi, chuyện này không liên quan gì đến anh, cẩn thận bị trừng phạt đấy!"
Cửu Thiên hiểu lời của Hỏa Nguyên thánh nữ là có ý gì.
Xem ra, mệnh lệnh cho Hỏa Nguyên thánh nữ đi theo Giả Minh là do phía trên an bài.
Hoặc là chủ ý của các trưởng lão ma tu, hoặc là chủ ý của Phong Thiên.
Nhưng Cửu Thiên căn bản không để ý đến chuyện này, chỉ lạnh lùng nhìn Hỏa Nguyên thánh nữ nói: "Cô thật sự muốn đuổi tôi đi sao? Thật xin lỗi nhé, tôi còn muốn đuổi cô đi. Tôi đếm ba tiếng, nếu như cô không đi thì đừng trách tôi không khách khí!"
Sau khi nghe thấy lời nói đầy sát khí của Cửu Thiên, Giả Minh cuối cùng cũng cảm thấy có gì đó không ổn.
Nhất thời, Giả Minh rút trường kiếm của mình ra, chỉ vào Cửu Thiên nói: "Dạ Ảnh. Anh đừng gây sự, đây là người phụ nữ của tôi!"
Ánh mắt của Thập Tam lạnh lùng, cũng nắm chặt trường kiếm trong tay.
Cửu Thiên căn bản giống như không nhìn thấy Giả Minh, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Hỏa Nguyên thánh nữ.
Hắn đang suy nghĩ, bây giờ có nên trực tiếp giết chết Hỏa Nguyên thánh nữ này hay không.
Đang cân nhắc được mất!
Hỏa Nguyên thánh nữ hoàn toàn bị khí thế của Cửu Thiên làm cho khiếp sợ. Nhưng cô ta vẫn có chút không cam lòng, vất vả lắm mới lừa gạt được lòng tin của Giả Minh, làm
sao có thể nửa đường bỏ cuộc như vậy? Đây chẳng phải đã để cho Giả Minh sờ soạng vô ích sao? Cô ta cũng chưa bao giờ chịu thua thiệt như vậy! Hỏa Nguyên thánh nữ chậm rãi gắn từng chữ một: "Dạ Ảnh, anh hình như không nghe rõ nhỉ? Tôi nói phía trên...
Cửu Thiên ngắt ngang lời nói của Hỏa Nguyên thánh nữ, cất cao giọng đếm: "Một!"
Giả Minh nhìn Cửu Thiên, rồi lại nhìn Hỏa Nguyên thánh nữ, quát lớn: "Các người nhìn tôi đi, tôi đang nói chuyện cùng với các người đấy!"
Ánh mắt của Hỏa Nguyên thánh nữ đột nhiên trở nên lạnh lùng, nói: "Anh gây sự như vậy, nhất định sẽ chết rất thảm đấy!"
Cửu Thiên lạnh nhạt đếm: "Hai!"
Giả Minh đột nhiên vọt đến trước mặt Hỏa Nguyên thánh nữ, trường kiếm chỉ vào cổ Cửu Thiên, nói: "Dạ Ảnh. Anh đặc biệt tới đây để gây sự sao?" Cửu Thiên nhìn Giả Minh, nói: "Tôi đang cứu mạng anh đấy!"
Hỏa Nguyên thánh nữ hét lớn: "Dạ Ảnh, anh khinh người quá đáng!"
Cửu Thiên khẽ cười một tiếng đếm: "Ba!"
Nói xong, đạo vực dưới chân của Cửu Thiên đã được giải phóng.
Trong nháy mắt, Giả Minh đã bị ném ra xa mười trượng, ngã sấp xuống mặt đất!
Hỏa Nguyên thánh nữ vội vàng triển khai đạo vực của mình, đạo vực màu đỏ bao vây lấy cô ta, ánh lửa cũng đập vào mắt Giả Minh.
Nhất thời, Giả Minh đang định đứng dậy từ trên mặt đất, hoàn toàn sợ ngây người!
Trọng kiếm Vô Phong đột nhiên xuất hiện trong tay Cửu Thiên.
Nâng trọng kiếm lên cao, khí thế của Cửu Thiên bắt đầu tăng lên nhanh chóng.
"Tôi liều mạng với anh!"
Hỏa Nguyên thánh nữ hét lớn một tiếng, đột nhiên hóa thành một đạo hỏa quang tấn công về phía Cửu Thiên.
Cửu Thiên không chút do dự, dùng kiếm chém vào ngọn lửa.
Nhưng ngay sau đó, Cửu Thiên đột nhiên cảm nhận được trọng kiếm Vô Phong của mình xuyên qua, hóa ra hỏa quang kia cũng chỉ là một phát bắn giả.
Ngẩng đầu nhìn lên lần nữa, Hỏa Nguyên thánh nữ thân mang luồng sáng, biến mất trên bầu trời đêm.
Xem ra, cô ta hoàn toàn đã bị Cửu Thiên dọa cho khiếp sợ, căn bản không có ý định đối đầu trực diện với Cửu Thiên.
Một tiếng hét lớn, cộng thêm một chiêu hư ảnh, đánh lừa ánh mắt của Cửu Thiên, lập tức bỏ chạy.
Cửu Thiên vẫn tươi cười không đổi, quả nhiên người ta nói ma tu xảo quyệt là có nguyên nhân.
Hắn thật sự không ngờ Hỏa Nguyên thánh nữ lại dùng chiêu này để trốn thoát.
Thập Tam đang chuẩn bị đuổi theo, Cửu Thiên ngăn cản, nói: "Không cần, cứ để nàng ta đi. Sau này chúng ta vẫn còn gặp lại"
Thập Tam gật đầu hiểu ý, tiếp tục lặng lẽ đứng ở phía sau Cửu Thiên.
Cửu Thiên bước xuống xe ngựa, đi tới trước mặt Giả Minh, đưa tay về phía Giả Minh, Cửu Thiên nói: "Giả huynh. Ồ, không đúng, Cửu huynh. Bây giờ, anh đã hiểu chưa?"
Sắc mặt Giả Minh rất khó coi, bò dậy nhìn về phía Hỏa Nguyên thánh nữ rời đi, nói: "Nàng ta lại là một Võ Tôn! Trời ạ, rốt cuộc nàng ta có mục đích gì?"
Cửu Thiên nói: "Anh biết được là tốt rồi. Nếu anh cho rằng một Võ Tôn đi theo bên cạnh anh chỉ vì ngưỡng mộ anh thì tôi cũng không tính nói chuyện với anh đâu. Hiện tại xem ra, anh giỏi hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi đấy!"
Sắc mặt của Giả Minh đỏ bừng vì bị Cửu Thiên giễu cợt.
Ngẩng đầu nhìn mặt của Cửu Thiên, Giả Minh nói: "Dạ Ảnh huynh. Anh có thể giải thích cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?"
Cửu Thiên cười nói: "Việc này còn cần giải thích sao? Không phải bọn họ đều vì muốn lấy được khí võ song tu của anh à? Anh có được sức mạnh mà tất cả mọi người trên thế giới đều thèm muốn, ai lại không muốn tìm anh gây sự chứ? Tin tôi đi, chuyện vào tối nay chỉ là mới bắt đầu mà thôi. Đối phương dùng mỹ nhân kế, rõ ràng chỉ là để lừa lấy phương pháp tu luyện của anh. Điều này cũng không tệ, anh ngẫm thử xem, nếu như người ta bắt anh đi thẩm vấn thì sao? Hoặc là, rút thần hồn của anh ra, tự mình dò xét. Hoặc là dùng anh để luyện chế thành đan dược, ăn xong.."
"Đừng nói nữa!"
Giả Minh có vẻ hơi sợ hãi trước những gì Cửu Thiên nói. Ngón tay cũng bắt đầu run nhẹ.
"Không ngờ lấy thân phận này lại gặp rắc rối lớn như vậy, nếu sớm biết điều này, mình cũng không nên tiếp nhận thân phận này!"
Giả Minh nhẹ giọng nói, đang lo lắng cho chính mình.
Cửu Thiên nghi hoặc hỏi: "Anh nói gì?"
Giả Minh liên tục lắc đầu nói: "Không có gì, tối nay đa tạ Dạ Ảnh huynh đã cứu tôi. Bằng không, tôi sẽ tiếp tục qua lại với người phụ nữ này, hậu quả thật không dám tưởng tượng"
Cửu Thiên hạ hạ cười nói: "Đáng lẽ phải như vậy. Tôi đã sớm ngưỡng mộ Cửu Thiên huynh từ lâu. Nghe nói Cửu Thiên huynh anh tuấn tiêu sái, phong lưu hào phóng, được mọi người yêu mến, hoa gặp hoa nở, quan tài gặp anh cũng phải mở ra, người đẹp thấy cũng phải tươi cười, quạt lông khăn quấn đầu tu luyện mạnh mẽ, một đóa hoa lê áp lên hải đường.."
Cửu Thiên bắt đầu gật gù đắc ý khen ngợi, nói nhiều đến mức nước miếng văng khắp nơi, mặt mày hớn hở.
Trong cơ thể, Cửu Long Huyền Cung Tháp cũng nghe không nổi nữa, lên tiếng nói: "Chủ nhân vĩ đại, tự mình thổi phồng bản thân, có thấy thú vị không?"
Cửu Thiên thầm trả lời trong lòng: "Nhất định rất thú vị!"
Giả Minh bị Cửu Thiên nói như vậy thì có chút ngượng ngùng, liên tục xua tay nói: "Nào dám, nào dám. Dạ Ảnh huynh quá khen rồi. Tôi làm sao tốt như lời anh nói!"
Cửu Thiên nhẹ nhàng liếc nhìn, trong lòng thầm nói: "Vốn dĩ cũng không nói về anh"
Tay phải khiêm tốn, Giả Minh nói: "Dạ Ảnh huynh. Cảm ơn anh đã ra tay trượng nghĩa giúp tôi vào tối nay. Tôi mời anh uống một ly"
Cửu Thiên cười nói: "Có thể. Tôi cũng muốn nghe Cửu huynh kể một chút chuyện tu luyện khí võ song tu của anh. Thứ lỗi cho tôi là người thẳng thắn, nhưng tôi chỉ muốn nghe
kể về chuyện này, còn có lai lịch của Cửu huynh nữa, có rất nhiều truyền thuyết liên quan đến anh đấy!"
Giả Minh xua tay nói: "Đều là những chuyện nhỏ nhặt không đáng nhắc tới! Nhưng nếu Dạ Ảnh huynh muốn nghe thì tôi sẽ kể cho anh nghe!"
Nói xong, Giả Minh cùng Cửu Thiên chậm rãi đi trở lại xe ngựa, hai người cười cười nói nói, tựa như quan hệ rất tốt.
Tổ Thu trưởng lão mỉm cười trả lời: "Cứ làm những gì chúng ta nên làm đi!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất