Hắn ta sử dụng đạo vực, âm dương luân chuyển. 

Khổng Lâm chậm rãi bước đến trước mặt Diệp Nam Thiên, hai người chỉ cách nhau một trượng. 

Trong đạo vực, Diệp Nam Thiên khó có thể nhúc nhích, ngọn lửa đã lan từ lòng bàn chân rồi bao phủ cả người hắn ta. 

Khổng Lâm nhìn Diệp Nam Thiên, cười nói: “Vẫn chưa nhận thua sao? Tôi không muốn nướng chín sư đệ vừa mới nhận!” 

Canh kình trên người Diệp Nam Thiên bị kiềm chế chặt chẽ, mùi thịt nướng từ từ bay lên khỏi người hắn ta. 

Nhưng vào lúc này, Diệp Nam Thiên lại mỉm cười. 

Nụ cười của hắn ta xấu xa như vừa thực hiện được âm mưu, hắn ta nhìn Khổng Lâm nói: "Anh nghĩ tôi không biết anh là võ tôn sao?" 

Khổng Lâm nhíu mày nói: “Anh có ý tứ gì? Anh muốn nói, anh đã tìm ra cách để đối phó với đạo vực của tôi sao? Hay anh nghĩ có thể thắng võ tôn bằng sức mạnh Thiên Canh cảnh của mình?” 

Lời của Khổng Lâm khiến nhiều người bật cười. 

Đối phó với đạo vực? Thắng võ tôn bằng sức mạnh Thiên Canh cảnh. Điều này không phải ai cũng có thể làm được. 

Ngay cả khi có thể làm được, chỉ có thể chứng minh sức mạnh của tên võ tôn kia có vấn đề. 

Hoặc công pháp của hai người tương sinh tương khắc, nên mới có thể xuất hiện tình huống như vậy. 

Ví dụ như tấn công thần hồn của Cửu Thiên cũng có tác dụng nhất định, nó bỏ qua sức mạnh võ tôn, tấn công thẳng vào thần hồn của đối thủ. 

Hay như nửa đạo vực của Cửu Thiên, đó mới là cơ sở để hắn có thể chiến thắng khi đấu với võ tôn và tôn giả. 

Nếu không có những điều này, ngay cả người khí võ song tu như Cửu Thiên, cũng chưa chắc có thể đánh bại được một Võ Tôn thực sự. 

Chưa kể đến Diệp Nam Thiên không phải là người tu luyện khí võ song tu. 

Công pháp của Khổng Lâm và Diệp Nam Thiên không hề khác nhau, thuộc cùng một loại. 

Khó mà tin, dưới sức ép của sức mạnh tuyệt đối, Diệp Nam Thiên vẫn còn hy vọng chiến thắng. 

Trong tình hình bây giờ, dường như sớm nhận thua là việc phù hợp nhất. 

Dù sao chỉ là trận chiến giữa sư huynh đệ, có thua cũng không quá mất mặt. Sau khi thua quay về tu luyện, rồi tái đấu tiếp. Đợi khi nhập rôn, lại đánh một trận khác. 

Tuy nhiên, Diệp Nam Thiên hoàn toàn không có ý định nhận thua, trái lại, nụ cười trên khuôn mặt hắn ta càng ngày càng rõ rệt. 

Đúng lúc đó, Khổng Lâm đột nhiên nghe thấy tiếng vỡ phát ra từ trong đạo vực mà hắn phóng ra. 

Ngay sau đó, những vết nứt rõ ràng xuất hiện liên tiếp, Khổng Lâm tròn mắt nhìn Đạo vực của mình nhanh chóng sụp đổ. 

Ngay sau đó, bóng người Diệp Nam Thiên thoáng chốc biến mất không dấu vết. 

Khổng Lâm vội vàng kích hoạt sức mạnh âm Dương trong cơ thể, hóa thành Thái Cực, liên tục chuyển đổi. 

Hắn ta nhìn chằm chằm vào chỗ mà Diệp Nam Thiên biến mất, đột nhiên phát hiện điều gì đó, kinh ngạc nói: 

“Đạo pháp tự nhiên!” 

Cách đó không xa, bỗng nhiên ánh mắt Hoàn Vũ Thiên Thánh bừng sáng, dường như đã thấy được điều gì đó khiến ông ta vui mừng. 

Hỗn Độn Võ Thánh giật mình, chỉ vào vị trí mà Diệp Nam Thiên biến mất: “Đây chẳng phải võ kỹ Đạo Sinh sao? Lão già Hoàn Vũ, ông giao cho đệ tử của mình thứ uyên thâm như vậy à?” 

Hoàn Vũ Thiên Thánh lẩm bẩm: “Tôi chưa từng dạy võ kỹ này. Nó tự mình ngộ ra. Người này có thể kế thừa y bát của tôi!” 

Câu nói này khiến sắc mặt Hỗn Độn Võ Thánh và Bát Phương Tiền Thánh thay đổi. Họ là những người giả đứng đầu thiên hạ, dĩ nhiên hiểu Hoàn Vũ Thiên Thánh có ý gì. 

Người như họ đã sống hàng trăm năm, quen biết đến vô số người và đã gặp không biết bao thiên tài. Có thể nói "Kế thừa y bát của tôi" là cụm từ duy nhất chứng minh người đó là thiên tài đứng đầu thiên hạ. 

Nếu Diệp Nam Thiên này thật sự có thể tự mình ngộ võ kỹ Đạo Sinh. Vậy hắn ta xứng đáng với sáu từ đó. 

Lúc này, cả Bát Phương Tiền Thánh và Hỗn Độn Võ Thánh đều rất hứng thú. Họ muốn xem Diệp Nam Thiên đi được đến đâu. 

Mà ở phía sau họ, quốc chủ nước Phong Vũ đã sợ ngẩn người. Ông ta hoàn toàn không ngờ rằng Diệp Nam Thiên từ nước mình lại mạnh mẽ đến vậy. Ông ta chỉ nghĩ rằng sức mạnh của Diệp Nam Thiên ở mức trung bình, ngay cả trong nước Phong Vũ, ông ta cũng không coi hắn như người mạnh nhất, mà chọn Khúc Sơn, vì Khúc Sơn là một võ tôn. Nhưng giờ đây, có vẻ ông ta đã nhìn nhầm người! 

“Thiên địa chi đạo, một sinh hai, hai sinh ba, ba sinh ra vạn vật. Vạn vật đều có đạo, khắp đất trời đều có đạo. Tâm nhập đạo, thân nhập đạo, thì cương cũng nhập đạo. Tôi chính là đạo, đạo cũng không thể làm gì với tôi!” 

Tiếng nói của Diệp Nam Thiên vang lên từ khắp nơi. 

Nghe hắn nói, Khổng Lâm nói to: "Anh đang niệm Đại Đạo Quyết à? Hình như không đúng? Hay anh niệm sai?” 

Diệp Nam Thiên trả lời: "Không quan trọng đúng hay sai. Việc tu luyện là việc riêng của mỗi người. Nếu cứ máy móc tuân theo sách vở thì sẽ không thể trở thành Thánh giả” 

Nói xong, bóng người Diệp Nam Thiên lại bất ngờ xuất hiện. 

Chỉ là lúc này, cơ thể hắn ta trở nên trong suốt, mờ ảo như ảo ảnh. 

Khổng Lâm đã nhận ra điều không đúng, hắn ta hét lên: "Không thể nào. Anh còn chưa nhập tôn, làm sao có được đạo chi lực mạnh như vậy?" 

Diệp Nam Thiên cười nói: “Nhập tôn? Chỉ cần tôi muốn, tôi có thể nhập tôn bất kỳ lúc nào. 

Nói xong, trời đất bỗng chuyển màu. 

Cơ thể của Diệp Nam Thiên bắt đầu tỏa ra ánh sáng mãnh liệt, đạo chi lực xung quanh trở nên rõ ràng. Tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được thiên địa chi lực đang liên tục sinh sôi. 

Thấy cảnh này, Cửu Thiên trợn mắt. 

Nhập tôn? Hắn ta nhập tôn? 

Từng tia sáng bắt đầu chui vào người Diệp Nam Thiên, canh kình hóa âm dương, Thái Cực trên bầu trời chuyển động. 

Ánh sáng ngũ hành lóe lên, sau đó xoay tròn rồi biến mất. 

Trên người Diệp Nam Thiên bắt đầu xuất hiện luồng khí đen trắng. Lúc này mắt của hắn ta, đã biến thành màu đen trắng. 

Trong lòng Cửu Thiên bỗng nhiên có chút rung động, canh khí trong người tự vận hành nhưng hắn vẫn chưa phát hiện. 

Sự chú ý của hắn hoàn toàn chỉ đặt trên người Diệp Nam Thiên. 

Đây là lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy trạng thái khi nhập tôn, cũng là lần đầu tiên hắn ta hiểu rõ cách ngưng tụ âm dương chi lực. 

Hóa ra dung hợp các đạo nhỏ là như vậy. 

Hóa ra khí âm dương bắt đầu từ đan điền, ngưng tụ trong thiên địa, rồi quay về đại đạo! 

Trong lòng Cửu Thiên hiểu rõ, ngay khi hắn hiểu ra. 

Có vẻ trong người hắn, có thứ gì đó bất ngờ nổ tung. 

Cả người hắn đột nhiên lảo đảo, thế giới chi lực trong cơ thể xoay chuyển như điên. 

Canh khí của hắn bắt đầu xoay tròn như một cơn lốc xoáy, quét qua tất cả mọi thứ trong cơ thể.. 

Cửu Thiên im lặng nhìn, không hề nhúc nhích. 

Dưới chân Diệp Nam Thiên bỗng xuất hiện đạo vực, nó phát ra ánh sáng vàng kim, sau đó dừng trên người Khổng Lâm. 

“Tôi cũng có đạo vực!” 

Diệp Nam Thiên khẽ cười nói. 

Khổng Lâm cũng cười, sau đó ném kiếm sang một bên, nói to: “Ngưng tụ đạo trong người, giấu pháp trong tự nhiên. Anh đúng là rất tàn nhẫn, giấu sức mạnh lâu như vậy chỉ để hôm nay bùng nổ!” 

Sấm sét trên bầu trời đánh không ngừng, đánh mạnh xuống người Diệp Nam Thiên, sau mỗi một tia sét, khí thế trên người Diệp Nam Thiên lại càng tăng cao. 

Chẳng bao lâu sau, khí thế của hắn ta đã vượt qua Khổng Lâm. 

“Vì tôi muốn chiến thắng!” 

Diệp Nam Thiên giơ tay, cũng ném kiếm xuống đất, quát to: “Cương chấn tứ hải!” 

Khổng Lâm cũng hét to: “Kình đãng Bát Hoang!” 

eyJpdiI6Ikp2THRyZEJcL3l6b2xBY1lyZGtvR3VnPT0iLCJ2YWx1ZSI6InNFeVhUN2ZxdklYN3I0VW5ESTBqY2puc24xMlpKWmtReUJIcHd0OW10QktzR2FHcFloQVwvUmp6QUMya0Q0UzVOWHhTTE9kUjRnVHp3NjNcL1JDbmZqa0ZsRVYyaE93XC80T1BrZXdZOHFkR2grMWxiK1Nvc2k1WkVEZkxaR084c05CcllzZG1rK2oxWkVKQnBpajF0VEVUMm1sQ1lUM2liMVZmNzVMY0pBK2ZnOTErV1dKQytpZ2tlQ1laeHVDcTV6RVljeEJBeTRSdjJJbDNxYnlCeEd1T0E9PSIsIm1hYyI6IjM1MzhhNjExYzA4NmZkOGNmODYyMGNlNGI5OTBiYjY1NjcyMDRmMTQyZGIxNTFmZWYwYzdiZmU1Mjg3ZmNiMTEifQ==
eyJpdiI6InNsU1Y0WkFNSmQ2MDB0VzhJenByRVE9PSIsInZhbHVlIjoiOUhHNGhvSFBQbHd2K3NZMVlaclVxTElhV2pkbUNVRDh5S1pEbCttVGVrSGcwMW4yWTNIUTFQNmtDU1BpXC8zd3FhXC9RYzk4NTlKb2hwWVJYSWJrZ2FuallKejdIdVlOZlpqVFgwR015UVo5anFQZFlwTVlXUDFcL2lsWUdOQXhpNjI5T0JIVjVyY1hcL0xCRDB4T0w0MWw3QT09IiwibWFjIjoiODNlMjNlOWU0NjI2YzY1YzY0NzlmYzAxMDhlYzU4ZmNhZDIyMWQwNjk2NDFkN2I5NDhiYjE0YzU3ZmIxMGRiMyJ9

Lúc này Cửu Thiên cũng nhắm chặt mắt.

Ads
';
Advertisement
x