Ánh sáng vô cùng chói mắt, chỉ trong giây lát, tất cả mọi thứ bên trên hòn đảo nổi đều đã nổ tung. 

Gần như trong nháy mắt, ánh sáng chói mắt phá tan tất cả trận pháp trên hòn đảo nổi. 

Trong ánh sáng kia, tất cả đất đá đều biến thành cát bụi rồi tan biến. Ánh sáng còn xé rách không gian, tạo thành một khoảng không đen kịt. Hòn đảo nổi nổ liên tục, rất nhanh sau đó đất đá khắp nơi đã văng tung tóe, sau đó nổ tung trong ánh sáng. Có thể thấy sức phá hoại của luyện khí sĩ đáng sợ thế nào. 

Người trong thiên hạ không ai không biết, nếu kéo giãn khoảng cách, tôn giả có thể thoải mái dùng pháp quyết đáng sợ đến mức nào. 

Đó mới thật sự gọi là đồ thành diệt quốc, giống như Hoàng Phủ Tường và Nhậm Ngữ bây giờ. 

Nếu sức mạnh của hai người này trải rộng, chắc chắn có thể bao phủ cả một nửa thành Kình Thiên. 

Khi thấy trận pháp sắp không chống đỡ nổi sức mạnh của hai người này, đám đông bắt đầu cuống quýt lui về phía sau. 

Lúc này, mọi người có thể nhìn thấy rõ rốt cuộc có bao nhiêu cường giả nấp trong đám đông. 

Kẻ yếu luôn nghĩ cho sự an toàn tính mạng của mình. Thấy pháp quyết của luyện khí sĩ đáng sợ sắp rơi từ trên trời xuống, làm gì có chuyện không bỏ chạy. 

Chỉ những cường giả không sợ sức mạnh kia mới có thể đứng đó không nhúc nhích. 

Ví dụ, Cửu Thiên và Phong Tuấn Kiệt. 

Hay như các vị võ tôn, tôn giả bên trong đám đông. 

Nam Cung Lệ và Vũ Hoàng Yến đều có ý định lui về phía sau, thế nhưng sau đó Cửu Thiên rút trọng kiếm Vô Phong cắm xuống đất, thản nhiên nói: “Đứng hết ra sau lưng tôi di!" 

Ngay lập tức, Thập Tam là người đầu tiên đứng sau lưng Cửu Thiên. 

Hắn ta tin tưởng Cửu Thiên vô điều kiện, sắc mặt vô cùng bình tĩnh. 

Nam Cung Lệ và Vũ Hoàng Yến nghe vậy cũng đứng đằng sau Cửu Thiên, họ chọn tin tưởng Cửu Thiên. 

Dù sao bây giờ, Cửu Thiên cũng là người đã nhập tôn, chắc hẳn hắn có thể dễ dàng chống lại chút sức mạnh này. 

Lúc này, Bát Phương Tiền Thánh thấy tình cảnh sắp mất khống chế, đành phất tay ném một vật. 

Đó là một chiếc quạt xếp, nan quạt làm từ răng rồng, bề mặt quạt được làm bằng tinh vân. 

Cây quạt mở ra trên bầu trời, nhanh chóng hóa thành một dải ngân hà, khống chế tất cả sức mạnh xung quanh hòn đảo nổi. 

Cùng với đó, nó còn bao vây Tô Mạn và Cừu Loạn còn chưa so tài vào trong ngân hà, tránh để họ còn chưa kịp so tài đã bị Nhậm Ngữ và Hoàng Phủ Tường tiêu hao sức mạnh. 

Tiếng nổ mạnh liên tục vang lên, cứ như chẳng có ý định dừng lại. 

Nhưng đúng lúc này. Bỗng nhiên giọng nói ngang ngược của Hoàng Phủ Tường lại vang lên. 

“Sơn thủy họa trung thanh, nhật xuất đông phương bạch!” 

Bỗng dưng, tất cả tiếng nổ mạnh bỗng nhiên biến mất. 

Ngay sau đó có một bức tranh sơn thủy xuất hiện trước mắt mọi người. 

Trong bức tranh là bóng người của Nhậm Ngữ. 

Có điều lúc này trông Nhậm Ngữ như một nhân vật được vẽ trong tranh sơn thủy. Dáng người cấu tạo từ vài nét bút ít ỏi, bóng dáng hắn ta đơn độc, ánh mắt mờ mịt nhìn xung quanh. 

“Đây là pháp quyết gì?” 

Phong Tuấn Kiệt khó hiểu hỏi. Đây là lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy pháp quyết kỳ lạ như vậy. Không ngờ lại có thể nhốt người vào trong bức tranh. 

Hơn nữa không chỉ vậy, ngay sau đó trong bức tranh sơn thủy bắt đầu xuất hiện những con thú hoang khổng lồ. 

Nét mực dần lan ra, khiến hàng trăm hàng nghìn con thú thủy mặc màu đen xuất hiện. 

Sau đó hắn ta lại tiện tay vung bút, lập tức có một kiếm trận rơi xuống. 

Trong bức tranh cuộn tròn, Nhậm Ngữ cuống quít né tránh, tuy nhiên chỉ nháy mắt đã bị vạn kiếm xuyên tim. 

Ngay sau đó, đàn thú hoang lao đến xé rách Nhậm Ngữ thành muôn vàn mảnh màu đen. 

Cảnh tượng này khiến rất nhiều người xem đều rất kinh ngạc. 

Ngay cả Tam Thánh cũng thật sự không nhận ra rốt cuộc hắn ta đã thắng hay chưa? 

Vì đây cũng là lần đầu tiên họ nhìn thấy pháp quyết kỳ lạ như vậy. Từ đầu đến chân đều rất kỳ lạ. 

Nhưng đúng lúc này, bức hoạ cuộn tròn lại bắt đầu từ từ thu nhỏ, cuối cùng hóa thành một tia sáng, rơi vào tay Hoàng Phủ Tường. 

Còn Hoàng Phủ Tường lại nhíu chặt mày. 

Thần bút trắng đen đan xen trong tay hắn ta dừng trên bức tranh, lại chậm chạp không hạ xuống. 

Hắn ta cứ suy trì trạng thái như vậy trong khoảng mười hơi thở. 

Cửu Thiên nhíu mày nói: “Hắn ta đang làm gì vậy?” 

Thấy cảnh ấy, Cửu Thiên cũng hơi khó hiểu. Nếu Nhậm Ngữ thua rồi, vậy tư thế này của Hoàng Phủ Tường là sao? 

Nếu Nhậm Ngữ vẫn chưa thua, sao Hoàng Phủ Tường không thừa thắng dùng pháp quyết. Trái lại hắn ta chỉ giơ thần bút, không dám xuất chiêu. 

Gần như tất cả ánh mắt của mọi người đều dừng trên người Hoàng Phủ Tường. 

Ngay lúc này, không ngờ bàn tay của Hoàng Phủ Tường lại bắt đầu run rẩy. 

Bức tranh đang nằm trong bàn tay hắn ta bỗng nhiên phát ra tiếng xé rách, tuy vết rách rất nhỏ nhưng nhờ có quầng sáng xuyên thấu cả bầu trời, mọi người vẫn có thể thấy rõ. 

Hoàng Phủ Tường cắn chặt răng, rồi chợt hạ bút. 

Ngòi bút mang theo ánh sáng màu đỏ, hơn nữa còn có một chút huyết khí nhàn nhạt. 

Thần bút chạm vào bức tranh cuộn tròn. Ngay lập tức, cả bức tranh đều bị nhuộm thành màu máu. 

Nhưng kể cả như vậy, tiếng xé rách từ bức tranh cuộn tròn vẫn không dừng lại. 

Tiếp sau đó, muôn vàn đốm sáng tuôn trào từ trong bức tranh cuộn tròn. 

Hoàng Phủ Tường lập tức nôn ra máu, bức tranh trong tay hắn biến thành một đốm lửa, bị thiêu rụi gần như không còn gì. 

Vô số đốm sáng bay lượn trên bầu trời, nhanh chóng ngưng tụ thành một bóng người. 

Đây không phải Nhậm Ngữ thì là ai. 

Lúc này, trông có vẻ Nhậm Ngữ cũng không ổn lắm. 

Cả người hắn ta đều lỗ máu, khi nhìn kỹ thì trông giống hệt bị ai đó dùng bút đâm thủng. 

Hơn nữa, trên cánh tay và trước ngực hắn ta đều có dấu vết bị thú hoang cắn xé, còn cả vết thương do bị trường kiếm đâm xuyên tim. 

Nói cách khác, những chuyện mới xảy ra trong bức tranh cuộn tròn là thật. 

Nhậm Ngữ cầm một cái đỉnh Linh Lung bảy màu, thở đốc nói: "Họa trung càn khôn, đúng là một pháp quyết hay. Thật sự khiến tôi mở mang tầm mắt!” 

Hoàng Phủ Tường lau máu trên khóe miệng, đau đớn nói: “Nôn ra máu rồi. Tôi đã bảo là không đến. Thế mà người nào đó cứ nhất quyết túm tôi đến đây. Tôi là một thư sinh chỉ biết viết chữ vẽ tranh, giờ lại bị đánh đến hộc máu. Lần này tốn bao nhiêu năm tuổi thọ, ai sẽ đền cho tôi!” 

Tiếng kêu thảm của Hoàng Phủ Tường khiến đám đông bên dưới bật cười. 

Đặc biệt là người nước Vạn Tôn, họ hoàn toàn không thấy đây là chuyện gì khiến nước mình mất mặt, trái lại còn là những người cười to nhất! 

Ngay sau đó, trong đám đông có một giọng nữ đanh đá vang lên. 

“Nhanh đấu nốt đi, nói linh tinh nữa cẩn thận tối nay quỳ trước cửa đấy!” 

Nghe thấy giọng nữ này, Hoàng Phủ Tường lập tức run rẩy. 

Hắn ta lập tức giơ thần bút chỉ về phía Nhậm Ngữ. Xem ra, trong lòng Hoàng Phủ Tường, người phụ nữ này còn đáng sợ hơn Nhậm Ngữ rất nhiều. 

Sắc mặt Nhậm Ngữ tối thui, hắn ta chưa từng thấy có luyện khí sĩ nào hèn nhát như vậy. 

Nhậm Ngữ hừ lạnh, nói: “Giờ đến lượt tôi, để tôi cho anh xem thử pháp quyết của nước Đan Thánh chúng tôi!” 

Nhậm Ngữ vỗ một chưởng vào cái đỉnh bảy màu trong tay. Chiếc đỉnh lập tức vang lên sóng âm khiến, ngân hà rung chuyển, lỗ tai mọi người đều cảm thấy đau đớn. 

eyJpdiI6Inlkb3dySDFKRkdUdDRHcGRuXC9cL2t0dz09IiwidmFsdWUiOiJDem40QVJEcmVRVG5GWVNEbG9nV00rdzJMZmY0NHJyOWhCMjhnNld6UTZtY3NMSUFcL1R0cXJCNkdMWWFoa1ZHcWVkZFwvNmwrQTBPVTM1SjZiOE5kdVpoellQbkpwYk5iSWtlSlJqT2NkK2o0NnNZdzlRVW1JM2VEQWFDNTZnNU5ISXBGN1ZaQStzMEtaYlZZUm1hRTNKR3kxMTRtYzV4ZDZhdTVaNUJPVitCeFEwN3hZZWNuTEp3a0JaTlhzbE4xaDI5U1wvb3BpRDhsXC9YS29DSUNtZElVK2ZqXC9RMXE3OEZGM2ZsVytia2xDWXkrNFkrMGxCRWlocVNSRk9PalJ3Wlp1emo1TkRXcmFQeHk3MWdkUFBZZlJoZzd2SkNWOEVRMDZiMHJQaHFjbGVvRGVJZXAwUklYT1BqT3A5dWNqNndpZnh2cUo5UjJPOTRKaUhIRko4SkJvSW5hd2tMNzJibUdOQVdJdmU5cWFiZkpSVzdIQm9wSDdFWitUaEtBbTVNNzBJeGFOZHdpWW54OHRZU3o5QUtxeHZrU09nblpVUnZINXA0NkRpUVpQblBuRzVDVm1ON3dqUTAwV25Heml5dlNkeUloU1wvcXBCWE1yamZvbHh3MlV4UlRJdkFXRUt2YmdqZlNZdXNjZXpXS2FKR0NBU2dEVElvN3VsR0F3NFhvWkp6VGRtenFObm9tZGV4QUQrQ25HekowMGNtUXROSjdYT3l5d1Y0WW9Rbkk9IiwibWFjIjoiOGM0NjUyMGE1OWZjZDNlN2MwNWVhZWU2NzZjMjIyMjExNDE0Yzc0MDRkNjA2MWRjNTJiMTM5OWVjZTgwOTBmYSJ9
eyJpdiI6IlVaUzhVRDJqTWFBcGpQYVpMUk1VQVE9PSIsInZhbHVlIjoiQnVGbTdQMlIrWDJwR21mY3RlMWZoVXZsVjFGMUFsdzh3Nm8yVkVHT3lSVmt4M21RakRtbG51QXBHamlva05CZkJ1akxFRXg1XC9MdnVuKzJydTRHblhYWjVzOUtEcUZtTWxCQWRCb010MmsrNXBsN01zZW5YK2lXVklaYThFTTg3MDBUV0ZnK1IyWkhBeVVXcUhCejB6cVB4QkxvXC9KXC9wcjRUZjAzNCt2aHdGcG90aU1QMmFDZEkrbXAzS0dteEpOV1ZGRk8zN1hjUjIrRFlCU3BZUzUwVld3NTg0cm9TUW9qT3V0eElHb0xFR3ppWDNCZzdSczlPd3RsVmJMVjQwWCIsIm1hYyI6ImViYTAwNzg3NjkwNzM1YzJiNTU4ODQ3NGJkMzE2MTkyMGFlNmM2NzBmNDA4YjQ5ZWM2OTcwZWIxYjk4MDJiOGIifQ==

Tất cả màu sắc trước mắt mọi người cũng biến mất.

Ads
';
Advertisement
x