Trong lúc mơ màng, cứ như có vô số hình ảnh xuất hiện trước mắt mọi người. 

Ánh mắt tối sầm, cứ như họ nghe thấy tiếng gọi loáng thoáng. 

Những tiếng hét này đến từ bốn phương tám hướng. 

Chúng quen thuộc như thể đã đến từ nơi sâu thẳm trong ký ức. 

Cửu Thiên như nghe thấy tiếng gọi của cha, ông nội mình. Thậm chí còn cả Cửu Minh! 

Khiến hắn không nhịn được muốn bước về phía trước. 

Khoan đã, Cửu Minh? 

Bỗng nhiên Cửu Thiên bừng tỉnh, Cửu Minh đã chết rồi! 

Tất cả âm thanh chợt đi xa. Ánh sáng trước mắt trở về như cũ, Cửu Thiên tập trung quan sát. 

Trên trời, ánh sáng bảy màu đã ngưng tụ thành một trận pháp rất lớn, đạo chi lực dập dờn bên trong. 

Rõ ràng Nhậm Ngữ đã dung hợp với đạo vực. Như thế mới sinh ra tác dụng mạnh đến như vậy. 

Vậy nên, dù hắn không ở trong trận pháp, thế nhưng cũng bị làm xao nhãng trong thời gian ngắn. 

Cửu Thiên khôi phục rất nhanh, còn Phong Tuấn Kiệt bên cạnh hắn phải mất mười hơi thở mới chợt tỉnh lại. Sau đó trên trán hắn ta toát mồ hôi lạnh. 

“Pháp quyết thật đáng sợ!” 

Trong lòng Phong Tuấn Kiệt vẫn còn sợ hãi. 

Cửu Thiên đẩy Thập Tam, Nam Cung Lệ và Vũ Hoàng Yến đứng đằng sau. 

Đến lúc đó họ mới bừng tỉnh lại, sau đó suy nghĩ của họ giống hệt Phong Tuấn Kiệt, vẻ mặt vô cùng sợ hãi. 

Pháp quyết của luyện khí sĩ chia làm mấy loại, trong đó biến ảo và ngưng trận đều là pháp quyết thông thường. 

Uy lực như thế nào, hoàn toàn phải dựa vào tu vi của luyện khí sĩ dùng pháp quyết. 

Nhưng nếu pháp quyết nào có liên quan đến phong ấn, ảo cảnh, nhiếp hồn vân vân. Vậy cần sức mạnh đặc biệt và thiên phú tuyệt đỉnh. 

Đặc biệt là ảo cảnh và nhiếp hồn, đây không phải loại pháp quyết mà người bình thường có thể thuần thục. 

Dựa theo cách nói của ma tu, thì giết chết một người cũng rất dễ dàng. 

Người thao túng mới thật sự tài giỏi. 

Rõ ràng, Nhậm Ngữ là luyện khí sĩ thuộc kiểu có thể thao túng người khác. 

Chiêu thức này của hắn vô cùng dũng mãnh. Có cái gọi là giết người trong vô hình để chỉ loại công pháp này. 

Rõ ràng, lúc này Hoàng Phủ Tường đang gặp phiền phức lớn. 

Ngay cả những người không đứng trong trận pháp, cũng bị chiêu thức của Nhậm Ngữ thao túng. Càng chẳng nói Hoàng Phủ Tường đang bị trận pháp bao phủ. 

Lúc này sắc mặt của Hoàng Phủ Tường vô cùng nghiêm túc, trán hắn ta liên tục rơi mồ hôi lạnh. 

Trên người hắn ta bắt đầu xuất hiện từng vết thương kỳ lạ, rõ ràng là đã gặp phải phiền tức to. 

Cả người Nhậm Ngữ đều tỏa sáng, ngón tay hắn ta hơi nhúc nhích. 

Theo ngón tay hắn, trận pháp bắt đầu liên tục xoay tròn rồi thay đổi. Ánh sáng trên cái đỉnh Linh Lung bảy màu cũng biến đổi. 

“Thiên đạo hữu luân hồi, thế sự toàn hư vọng” 

Nhậm Ngữ lẩm bẩm, theo giọng nói của hắn ta, đất trời bắt đầu vặn vẹo, cứ như một tấm vải vẽ tranh bị gió thổi nhăn nhúm. 

Trông có chút không chân thật. 

“Ngôn xuất pháp tùy, nhất tự vạn pháp!” 

Cửu Thiên lẩm bẩm. Nhậm Ngữ đang dùng ngôn xuất pháp tùy. 

Mỗi một chứ hắn ta nói đều là pháp quyết. Mỗi đợt sóng âm dập dềnh đều là cách tấn công của hắn ta. 

Hoàng Phủ Tường càng run rẩy mạnh hơn, cứ như sắp không chịu nổi pháp quyết của Nhậm Ngữ. 

Điều này cũng có thể hiểu, nếu hai luyện khí sĩ có trình độ ngang bằng đối đầu với nhau, luyện khí sĩ giỏi ảo cảnh hơn sẽ chiến thắng. 

Điều đó có nghĩa là thần hồn của người này rất mạnh. Mà thần hồn càng mạnh, khả năng khống chế càng cao. Nên chắc chắn hắn ta sẽ chiến thắng. 

Nhậm Ngữ đi từng bước về phía Hoàng Phủ Tường. 

Không phải hắn ta cố ý đi chậm như vậy, mà hắn ta vừa phải khống chế trận pháp kỳ diệu vừa phải đi đường, nên thật sự không thể đi quá nhanh. 

Nếu muốn điều khiển trận pháp, rất nhiều luyện khí sĩ không thể nhúc nhích. Người vừa điều khiển trận pháp, vừa có thể đi lại như Nhậm Ngữ càng ít hơn. 

Khóe miệng Hoàng Phủ Tường lại chảy máu tươi, trông hắn ta đã gần sụp đổ. 

Phong Tuấn Kiệt nói: “Hoàng Phủ Tường sẽ thua. Đại trận ảo cảnh như thế, thật sự quá mạnh. Tôi thấy tám phần là Nhậm Ngữ đã vượt qua ngũ hành đại đạo. 

Cửu Thiên khẽ trả lời: “Đại đạo sao? Tôi thấy không phải. Tuy nhiên chắc chắn còn mạnh hơn cả ngũ hành chi đạo. Tôi nghĩ đây là huyễn linh chi đạo, cơ mà Hoàng Phủ Tường này... 

Nói đến đây, Cửu Thiên hơi dừng lại. 

Chỗ hắn để ý khác những người khác. Hắn thấy khi Hoàng Phủ Tường nôn ra ngụm máu thứ hai, hắn ta còn hơi cắn răng. 

Tuy hành động này không rõ ràng nhưng Cửu Thiên vẫn nhạy bén bắt gặp. 

Đây không giống hành động cắn răng bình thường. Hành động này không quá rõ ràng, cứ như cố ý thu bớt. 

Nếu không phải Hoàng Phủ Tường gặp phải rắc rối bên trong ảo cảnh nên vô ý làm vậy, thì chắc chắn là hắn ta cố ý . 

Vậy thì mọi chuyện sẽ trở nên thú vị. 

Có lẽ, không nhiều người đang xem để ý đến điều đó. Cho tới bây giờ Hoàng Phủ Tường, vẫn chưa phóng đạo vực của mình. 

Rõ ràng Thư Sinh Thần Bút nước Vạn Tôn như Hoàng Phủ Tường, chắc chắn đã là cường giả nhập tôn, sao lại không có đạo vực của riêng mình? 

Dùng đầu gối nghĩ cũng biết, tuyệt đối không thể. 

Như vậy Hoàng Phủ Tường chậm chạp chưa dùng, thậm chí ngay cả khi Nhậm Ngữ dùng pháp quyết, hắn ta vẫn không dùng là vì sao? 

Cửu Thiên suy nghĩ, khóe miệng hơi mỉm cười. 

Tên Hoàng Phủ Tường này đúng là hư hỏng! 

Chẳng bao lâu sau, Nhậm Ngữ đã đến trước mặt Hoàng Phủ Tường. 

Hắn ta giơ tay về phía Hoàng Phủ Tường, trong tay hắn ta ngưng tụ càn khôn kình vô cùng mạnh mẽ. 

Nhậm Ngữ giơ tay chạm vào giữa hai hàng lông mày của Hoàng Phủ Tường. 

Chiêu thức này trong pháp quyết của luyện khí sĩ gọi là phá linh! 

Lúc bình thường, luyện khí sĩ nào giỏi cũng có thể dùng với khoảng cách xa. Nhưng bây giờ, để chắc chắn và không có gì bất ngờ xảy ra. 

Nhậm Ngữ đặc biệt đi đến trước mặt Hoàng Phủ Tường, rồi mới dùng nó. 

Đầu ngón tay hắn ta chạm vào hai hàng lông mày của Hoàng Phủ Tường. Nhưng ngay sau đó, người thay đổi sắc mặt lại không phải Hoàng Phủ Tường mà rõ ràng là Nhậm Ngữ! 

Trên người Hoàng Phủ Tường toát ra sức hút mãnh liệt, sức mạnh cả người Nhậm Ngữ như một cơn lốc chui vào cơ thể của Hoàng Phủ Tường. 

Cùng lúc đó, trận pháp dưới chân hắn ta, cũng bắt đầu rung chuyển dữ dội. 

Đúng lúc này, rất nhiều người bên dưới mới chợt bừng tỉnh. 

Họ vừa ngẩng đầu đã ngạc nhiên khi thấy Hoàng Phủ Tường đang điên cuồng hấp thu sức mạnh của Nhậm Ngữ. 

Cuối cùng Hoàng Phủ Tường từ từ mở mắt. 

Hai con ngươi của hắn ta xuất hiện trạng thái một đen một trắng. 

Đạo vực hắn ta phóng bên dưới rõ ràng là bát quái đen trắng xoay tròn. 

Chỉ trong nháy mắt nó đã dẹp tan trận pháp bảy màu. 

Hoàng Phủ Tường cười nói: “Rất xin lỗi. Tôi thật sự không muốn làm như vậy. Nhưng tôi nhận ra, nếu tôi không dùng chiêu này, tôi sẽ không thể chiến thắng. Quên nói cho anh biết, đạo vực của tôi khác người bình thường. Chính sư phụ đã truyền vô chi đạo thân, lấy vô hình hóa hữu hình, và thôn linh chi đạo, lấy vô khí nuốt hữu khí cho tôi!” 

Sắc mặt Nhậm Ngữ lập tức thay đổi, thế nhưng lúc này hắn ta không thể trở tay. 

Chỉ có thể tận mắt chứng kiến tất cả sức mạnh của mình nhanh chóng bị Hoàng Phủ Tường hút sạch. 

Nhậm Ngữ bỗng cắn răng nói: “Anh vẫn chưa đủ tư cách hút sức mạnh của tôi. Hồn chi lạc ẩn, Đan Phách!” 

Bỗng nhiên, trong đan điền của Nhậm Ngữ phát ra ánh sáng. 

Không ngờ đó là một viên đan dược tròn trịa. Đan điền của hắn ta hoàn toàn là một viên đan dược. 

eyJpdiI6ImhsWWMyMjllODR4QW50R21WeVA2UUE9PSIsInZhbHVlIjoibFJEMzhlejdmVnRSaU9WaTBycHNnNWoyU203ZlkybFwvOHY4T0xSajQ1c3hIWUFJaFpKU2J5U0FIXC9wRVwvZUdtcGVlNkpabWZkYlNKZzd4M3JiSnJQcHhOSStUOVIrQTVnTGlZZ0VDZnZNRjVmM1Jjc0JQUE1IZ3V2ZlZtT1VyUjNZMkpiZkdVdjB4TGg5dWVidzNLU2MxSGJvXC85OGd1RDEySlVEeVM1QStEUW1WUlJ5VGFXVzVSMnV5bml0anQ1ejBCS3ZGMlhwZVhaK3FoK3BWdW0rQTJ2YTA1VjhMRmRveEZ2QitRMFZhYkk0c2tMWGFuWFpMNjg2OU9wUlp1eFY4R2JSOTlkQnN6ZFlyTlFrczF5NGhTWVk4ZGpNUFlpeExvZzVoc2xrNjdRPSIsIm1hYyI6IjVjNjU4ODEyM2ZlYWZkMDBkNDI5Y2JkYmQ4MDhjNTA5OTNkMTg0NjczOGY3NGFiNTRjOGQ0MDE2MTdiMjYxOWUifQ==
eyJpdiI6InBqdVdKeGpxK0F6b0RhR1BCakJ6cVE9PSIsInZhbHVlIjoiVWZTS0N1YWpUK3FBNStGV3VGOGxUS2QyMlJPczZDM25vVWZTTDhZSzhvVWczWExGc0JFSmlkOHBEMUJObnJiWk01UFwvaXgrNmx0K05NWENjVFwvYnhhWSs0dEwzRlZmRmt6UU1YZGE5Rm1jQ3VJa0RMNlZZVncxWG9KMndOazQ4cnVZZGJZTVkwZVExSHZTN3cwTlZueWNBZGM0d1NONkRMbDR1NXZmbmZHV3lrRVNPaGZZN2Zqd1JiNE50Unk2eUR0KzFxcHl2TldiOWl4ejVFOHlObkl5TGh4cEZpWU1EYk4yZkJ2SUFUUDByK3NuTEZjT3FVMStQMGloQVNXUFNhWCtcLzF2WnkrUEEwUzVcLzMwSnh0ZDRtY2taUFwvRXN3TXJOXC8xNHFkbmZ1WWl3MGQ3Z05JMnNnTDZNSUtQeU9GMjJCYW1ITWJiQlg1bkl1MkQrUHMzK0NmY20rZHFcL0NUUFE3R1FFRUhXcWdjNHNWa0N2dlFGY2xFaFUzYytTRStOSWNCT29HNE5MaXBWU2Q3WWdZZG9QcmpHMTBqR2w3T0k0RDlzcyt4b1RhMEk9IiwibWFjIjoiMzEzM2NlZGRiNGMyMDAyNjQ2OGU2YWRlNzBjMzkwZjQ1ZWU5ZDJmM2NkMTFmODA3ZWU4YTE0NGEyODZkY2IyNyJ9

Cùng lúc đó Hoàng Phủ Tường cũng vung bút chạm vào người Nhậm Ngữ, nói: “Xem thử rốt cuộc ai thua!”

Ads
';
Advertisement
x