Thành Kình Thiên, trong phủ Đại hoàng tử đèn đuốc sáng trưng.
Xe ngựa lần lượt dừng trước phủ Đại hoàng tử, thỉnh thoảng lại có người lớn tiếng hét lên.
“Công tử Hoàng Phủ Tường của nước Vạn Tôn đến rồi!”
“Công tử Khổng Lâm nước Hoàn Vũ đến rồi!
Những người đến đều là cường giả có danh tiếng và thế lực rất lớn.
Hoàng Phủ Tường và Khổng Lâm vừa bước xuống từ xe ngựa nhìn nhau, hai người không nói gì, đi vào trong phủ Đại hoàng tử.
Ở sân sau của phủ Đại hoàng tử, tiệc rượu đã được chuẩn bị xong xuôi từ lâu.
Treo đèn kết hoa, ca hát nhảy múa vang trời, vô cùng náo nhiệt.
Hôm nay Vũ Hoàng Yến hiếm khi mặc một chiếc váy màu vàng ngỗng.
Tay áo bó, lộ nửa vai, để lộ ra làn da trắng nõn, vô cùng xinh đẹp.
Tấm mạng che mặt vẫn không được tháo xuống, nhưng vẫn khiến Hoàng Phủ Tường và Khổng Lâm nhìn đến sững sờ.
Một cô gái đẹp như thế này, cho dù đi khắp thiên hạ này cũng rất khó gặp được.
Hoàng Phủ Tường và Khổng Lâm mỉm cười đi đến, Vũ Hoàng Yến giơ tay phải lên nói: “Hai vị, mời đi bên này!”
Hoàng Phủ Tường liên tục gật đầu, nhưng lập tức bị người phụ nữ đi cùng ở bên cạnh dẫm mạnh lên chân. Lúc này mới thu lại khuôn mặt đang mê mẩn vì sắc đẹp.
Khổng Lâm tao nhã nói: “Cô nương giống như tiên nữ hạ phàm vậy. Khiến người khác say đắm!”
Vũ Hoàng Yến khẽ cười nói: “Khổng Lâm công tử quá khen, mời!”
Khổng Lâm sải bước đi vào bên trong, Hoàng Phủ Tường cũng ngoan ngoãn đi theo người phụ nữ áo đỏ, đi về phía trước.
Bây giờ, Hoàng Phủ Tường không còn là một trong mười người mạnh nhất trong thiên hạ nữa, chỉ rụt lại giống như một con chim cút.
Nhưng người phụ nữ bên cạnh Hoàng Phủ Tường trông có vẻ bá đạo và nghiêm nghị.
Đến sân sau, Khổng Lâm và những người khác mới phát hiện thật sự đã có khá nhiều người đến.
Liễu Chỉ của nước Đỉnh Vực. Diệp Nam Thiên của nước Phong Vũ. Tả Tử Sâm của nước Tu La, Nhậm Ngữ của nước Đan Thánh.
Đệ tử tinh anh của chín nước mạnh nhất, ngoài Cừu Loạn bị thương nặng không đến được, thì những người khác hầu như đều đã đến.
Hơn nữa cho dù như vậy, nước Long Võ cũng cử Cừu Nhung đến, xem như đã nể mặt lắm rồi.
Còn có Đường Huy của Bát Phương Tiền Trang, Lê Thuận ở Ngự Thú trai.
Mọi người đều đã ngồi xuống, mỉm cười nhìn bốn phía xung quanh.
Đại hoàng tử của nước Kình Thiên này không phải lúc nào cũng có thể gặp được. Vậy nên, rất nhiều người đang đánh giá từ trên xuống dưới, thảo luận không ngừng nghỉ.
Lúc này, có thể nhìn ra chín nước mạnh nhất cũng có phe cánh.
Ví dụ Khổng Lâm vừa nhìn thấy Cừu Nhung đã vội vàng đi đến. Liên tục hỏi thăm tình hình của Cừu Loạn, rõ ràng rất lo lắng.
Điều này ở một mức độ nhất định đã chứng tỏ nước Hoàn Vũ và nước Long Võ có mối quan hệ khá tốt.
Hay ví dụ Diệp Nam Thiên vừa xuất hiện, đệ tử tinh anh của nước Huyền đã đi lên bắt chuyện với hắn ta. Nghe hắn ta nói, có vẻ như Diệp Nam Thiên đã từng sống ở nước Huyền một thời gian, hình như còn là một nửa người nước Huyền, mối quan hệ khá tốt!
Chỉ có một mình Tả Tử Sâm ngồi ở đó, cảm thấy bực bội, không vui.
Bởi vì không có ai muốn chào hỏi hắn ta. Hắn ta là người của nước Tu La, không phải là người của chín nước mạnh nhất, không liên quan gì đến những người khác.
Điều quan trọng là, người của nước Phượng Vũ không thích hắn ta, hình như Diệp Nam Thiên cũng có chút không ưa Tả Tử Sâm.
Chỉ là bây giờ chưa tìm đến để gây phiền phức cho hắn ta mà thôi.
7
Tả Tử Sâm uống rất nhiều rượu, liên tục gọi người khác lấy rượu cho hắn ta.
Đồng thời, còn vỗ bàn nói: “Dạ Ảnh đâu. Gọi cậu ta ra đây, lần trước cậu ta thắng tôi, tôi không phục. Hôm nay tôi đến để thi uống rượu với cậu ta, bảo cậu ta mau ra đây!”
Hành vi bất lịch sự như thế này, những người biết tự biết kiềm chế, sẽ không làm như vậy, nên chính Tả Tử Sâm hét lên.
“Tả Tử Sâm, anh xác định muốn thi uống rượu với tôi sao? Sợ anh sẽ thua càng thảm!”
Giọng nói vang lên, những người có mặt ở đó đang ồn ào, tất cả đều im bặt.
Người phát ra âm thanh này chính là Cửu Thiên.
Cửu Thiên mỉm cười, nhìn mọi người đã đến đủ nói: “Các vị cao thủ, hoan nghênh. Tôi cứ nghĩ, tôi mời chỉ có mấy người đến, không ngờ mọi người đều đến đây”
Mọi người đều bật cười, Khổng Lâm lên tiếng đầu tiên: “Dạ Ảnh công tử đã mời chúng tôi, chúng tôi không dám không đến”
Nhậm Ngữ cũng cười nói: “Đúng vậy, Dạ Ảnh công tử!”
Nhậm Ngữ cố ý nhấn mạnh hai chữ Dạ Ảnh, rõ ràng hắn ta biết thân phận thật sự của Cửu Thiên.
Cửu Thiên cười, liếc nhìn Nhậm Ngữ, sau đó cầm ly rượu trên bàn lên nói: "Các vị. Hôm nay là một ngày vui. Mặc dù trong cuộc thi đấu vạn phương chư quốc chúng ta là đối thủ, nhưng trên thực tế, ngoài đời, chúng ta là bạn bè. Nào, chúng ta cùng uống cạn ly này!”
Mọi người đều nâng ly, mỉm cười uống cạn.
Cửu Thiên cũng hào sảng, uống hết rượu trong ly.
Mặc dù, hắn chưa từng tổ chức một buổi tiệc như thế này. Nhưng chưa từng ăn thịt heo, cũng đã từng thấy heo chạy. Cửu Thiên học rất ra dáng!
Uống rượu xong, Cửu Thiên khẽ vẫy tay với người đánh trống ở bên cạnh.
Ngay lập tức, tiếng trống trở nên to hơn, tất cả mọi người đều cười tít mắt, ngồi xuống.
Cửu Thiên cũng ngồi xuống vị trí chủ tiệc, ngón tay gõ nhẹ vào lưng ghế, miệng lẩm bẩm: “Có lẽ sắp đến rồi!”
Bên dưới, Tả Tử Sâm một tay cầm chiếc đùi rồng khổng lồ, một tay cầm bình rượu, hét lớn: “Dạ Ảnh. Tối nay anh tối bụng như vậy, mời chúng tôi đến dự tiệc, có phải có chuyện
gì muốn nói không? Đi thẳng vào vấn đề đi
Những người khác cũng nhìn về phía Cửu Thiên. Suy nghĩ của bọn họ gần giống với Tả Tử Sâm.
Có lẽ là có chuyện gì đó mới mời bọn họ đến dự tiệc. Những người có thể ngồi ở đây, không có ai là kẻ ngốc. Bọn họ không tin, không có lý do gì mà lại gọi bọn họ đến đây.
Cửu Thiên gật đầu, lớn tiếng nói: “Nếu đã như vậy, tôi sẽ không vòng vo nữa. Hôm nay, quả thật tôi có một chuyện muốn tuyên bố với mọi người, đó chính là...
Vừa mới nói đến đây, Cửu Thiên lại kéo một âm dài.
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên một tiếng hét.
“Tô Man tiểu thư đến rồi!”
Nghe thấy cái tên Tô Mạn, vẻ mặt của rất nhiều người ở đó lập tức biến sắc.
Trong đó, sắc mặt của Cừu Nhung thay đổi nhanh nhất, chỉ trong nháy mắt đã trở nên lạnh lùng. Những người khác cũng dần trở nên khó coi.
“Không ngờ, Dạ Ảnh anh còn mời cả Tô Mạn!”
Khổng Lâm u ám nói, trong giọng nói còn lộ ra sự không vui.
Cửu Thiên cười nói: “Ừ, thực ra tôi không hề mời cô ta.
Vừa dứt lời, Tô Mạn đã sải bước đi vào.
Vẻ mặt lạnh lùng, phía sau Tô Mạn còn có hai người.
Một nam một nữ, có chút kiêu ngạo, cho dù nhìn thấy ở đây có rất nhiều cường giả, nhưng vẫn thể hiện sự xem thường.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dừng trên người Tô Mạn.
Chỉ có Cửu Thiên vẫn luôn nhìn vào một nam một nữ phía sau.
Cửu Thiên quen người phụ nữ. Chính là Tố Thu trưởng lão, bà ta nhìn Cửu Thiên với ánh mắt kỳ quái, hình như còn lắc đầu với Cửu Thiên.
Cửu Thiên cũng biết người đàn ông, đây không phải là Phong Thiên công tử sao. Phong Thiên công tử nở một nụ cười cợt nhả, liếc nhìn tất cả những người ở đây, sự xem
Sau đó, Tô Mạn lớn tiếng hét lên: “Dạ Ảnh, anh không mời chúng tôi ngồi sao?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất