“Không ngờ ông vậy mà biết nhiều như vậy!” 

Mắt của Cửu Thiên hơi híp lại, nhìn Lê Hi nhưng nâng cao cảnh giác vô hạn. 

Hắn biết thân phận của mình không thể giấu mãi như vậy từ lâu. Sớm muộn sẽ có một ngày sẽ bị những người khác tra ra. 

Nhưng hắn cũng không ngờ, người đầu tiên tra ra hắn, vậy mà là Lê Hi. 

Lê Hi thấy vẻ cảnh giác lộ ra từ trong mắt của Cửu Thiên, ông ta cười nhạt nói: “Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt này. Tôi thấy quá nhiều loại ánh mắt này rồi. Tôi không hy vọng minh hữu sau này của tôi cũng dùng ánh mắt như này đối với tôi. Đây không phải là một chuyện tốt. Tôi tìm hiểu cậu chỉ là vì con người của tôi thích tường tận, hơn nữa nguồn thông tin của tôi cũng đủ rộng, vậy nên tôi có thể tra ra chuyện của cậu. Cũng chỉ vì tôi chắc chắn thân phận của cậu nên tôi mới dám kết minh với cậu. Cậu nên cho rằng chuyện này là một chuyện tốt!” 

Cửu Thiên trả lời: “Tôi cho rằng thế lực có nguồn thông tin rộng nhất thiên hạ là Bát Phương tiền trang. Minh hữu mà Lê tông chủ nói là có ý gì?” 

Lê Hi đã cười, dùng khăn tay bịt miệng họ hai tiếng, nói: “Ý chính là tôi muốn kết minh với cậu. Tôi đại diện cho Ngự Thú Trai, cậu đại diện cho Cửu Tiêu nhất mạch, kết minh với tôi. 

Trong lòng Cửu Thiên càng thêm kinh ngạc, Lê Hi vậy mà ngay cả chuyện hắn có thể đại diện cho Cửu Tiêu nhất mạch cũng có thể biết. 

Ông ta rốt cuộc có nguồn thông tin gì? 

Có lẽ là nhìn ra sự ngạc nhiên của Cửu Thiên, Lê Hi thật sự giải thích: "Không cần ngạc nhiên, tuy Bát Phương tiền trang mệnh danh thông tin đứng đầu thiên hạ. Nhưng trên thực tế, đều là ba đại thế lực, chúng tôi cũng có thủ đoạn của mình. Có lẽ cậu sẽ không tin, về mức độ bí ẩn của thông tin, Ngự Thú Trai của chúng tôi còn hơn Bát Phương tiền trang một bậc. Bởi vì chúng tôi dựa vào hoang thú!” 

Lông mày của Cửu Thiên nhíu lại. 

“Hoang thú ư? Ông là nói, các người có thể trực tiếp có được thông tin từ trên người của hoang thú ư?” 

Lê Hi nói: “Phải. Cậu từng nghe nói tới thú ngữ giả chưa?” 

Cửu Thiên gật đầu nói: “Từng nghe nói. Kỳ nhân thượng cổ trong truyền thuyết có thể nói chuyện với hoang thú!” 

Lê Hi cười nói: “Ừm. Vậy cậu có biết, thật ra mỗi đời tông chủ của Ngự Thú Trai đều là thú ngữ giả. Đặc biệt là phát triển tới mấy trăm năm trước, còn xuất hiện khống thú sư chuyên môn?” 

Cửu Thiên lắc đầu tỏ ý không biết. Nhưng hắn đã hiểu ý trong lời của Lê Hi tông chủ. 

Cũng tức là bản thân Lê Hi chính là một thú ngữ giả. 

Lê Hi nói tiếp: “Thú ngữ giả ấy, ý nghĩa như tên. Chính là con người có thể nói chuyện với hoang thú. Giống như tôi, tôi có thể nói chuyện với 90% hoang thú trong thiên hạ. 10% còn lại về cơ bản đều không có ngôn ngữ. Vậy nên tôi có thể tra được rất nhiều chuyện mà người khác không biết. Ví dụ, năm đó cậu ở Tây Sơn thuộc Cửu thành của nước Võ Đỉnh đi theo Ngô Tân tu luyện. Ví dụ như cậu gây ra một trận náo loạn ở tầng 7 tầng 8 của nước Đan Thánh. Ha ha, những chuyện này người khác nghĩ vắt óc khả năng cũng không tra ra. Nhưng tôi chỉ cần phái một người biết thú ngữ đi hỏi hoang thú ở đó là được. Thậm chí không cần phải phái người, phái hoang thú đi là được. 

Lê Hi tông chủ vừa nói vừa nhẹ nhàng búng tay một cái. 

Một con hoang thú kích cỡ chỉ bằng ngón tay cái xuất hiện, giống như chuột hamster nhưng lại có một sừng, cơ thể màu bạc, mang theo sóng văn của không gian chỉ đạo đập vào mắt của Cửu Thiên. 

“Đây chính là thám tử của tôi, sóc chuột thời không. Nhìn cũng được nhỉ!” 

Cửu Thiên cũng là lần đầu nhìn thấy hoang thú như này, không nhịn được mà nhìn thêm vài lần. 

Sóc chuột thời không này thật sự khác hoàn toàn với hoang thủ bình thường, nó dường như không có xương, cả người đều mềm. Hơn nữa thứ lưu động trong cơ thể của nó đều là không không gian, ngay cả một tí máu cũng không có. Cửu Thiên có thể thông qua nó thấp thoáng nhìn rõ được lực lượng của đạo rất ngưng thực trong cơ thể trong suốt của nó. 

Cửu Thiên có thể chắc chắn, thực lực thật sự của hoang thú này tuyệt đối đáng sợ hơn dáng vẻ vô hại mà hắn nhìn thấy hiện nay. 

Hơn nữa tại sao chuột nhỏ như vậy, còn được gọi là sóc chuột? 

Lê Hi thu lại sóc chuột thời không của mình, tiếp tục nói với Cửu Thiên: “Được rồi, tôi cũng đã nói với cậu không ít bí mật của Ngự Thú Trai chúng tôi. Bây giờ cậu chắc tin tôi có thành ý rồi chứ. Cửu Thiên công tử, tình hình bây giờ nguy cấp tới mức nào, cậu chắc rõ hơn tôi. Cậu cần minh hữu, mà tôi chính là minh hữu tốt nhất để Cửu Tiêu nhất mạch 

các người quật khởi. 

Cửu Thiên nghe vậy thì trong mắt có ánh sáng lạ xẹt qua. 

Khoan đã. Cửu Tiêu nhất mạch quật khởi? Lời này có ý gì? 

Hình như Lê Hi tông chủ nghĩ hơi nhiều rồi. 

Lê Hi thấy thần sắc của Cửu Thiên thay đổi, lập tức nhíu mày nói: "Sao thế, tôi nói sai chỗ nào à? Cửu Tiêu nhất mạch các người bố trí cái bẫy như này, lẽ nào không phải là muốn thuận thế quật khởi sao?” 

Cửu Thiên nói: “Rất xin lỗi. Tôi có chút nghe không hiểu lời của Lê Hi tông chủ” 

Lê Hi nói: "Cửu Thiên công tử, tôi thẳng thắn với cậu như vậy, cậu cũng nên thử tin tôi một lần mới đúng. Nếu cậu không muốn nói, vậy thì tôi nói giúp cậu. Cuối cùng cậu nói cho tôi biết, tôi nói đúng hay không là được. 

Cửu Thiên cười tươi dứt khoát ngồi thẳng ở đối diện Lê Hi. 

Khua tay biến ra nước suối trong, Cửu Thiên lấy ra dược liệu bỏ vào, dương viêm đốt lên, đưa một ly trà thuốc cho Lê Hi. 

Dáng vẻ hoàn toàn là kiểu rửa tai lắng nghe. 

Lê Hi khựng lại một chút rồi nói: “Vậy tôi nói. Năm đó, sau cuộc chiến trừ ma thì Cửu Tiêu Môn tổn thương nguyên khí nặng. Trước là vì nội bộ lục đục chia thành hai phe, Cửu Tiêu nhất mạch và Thần Hoàng nhất mạch. Sau đó bị tam thánh giết, tới mức cuối cùng sụp đổ tan rã, tụt xuống ngàn trượng. Trong lúc quá nguy cơ, các người nghĩ được một cách. Đầu tiên, Cửu Tiêu nhất mạch các người phái Khôn Thánh Tố Thu nằm vùng ở Đạo Tâm ma tông. Tuy tôi không biết bà ta dùng cách gì nhưng quả thật có được sự tin tưởng của Đạo Tâm ma tông, cài vào từ đó. Ngoài ra, Càn Thánh chuyên tâm nghiên cứu khí – võ song tu trong truyền thuyết, hơn nữa thật sự có đột phá, suýt nữa đã thành công.” 

Lê Hi nói tới đây thì cố ý dừng lại, liếc nhìn Cửu Thiên. 

Nhưng ông ta phát hiện vẻ mặt Cửu Thiên bình thường, không có bất cứ thay đổi nào, Lê Hi thầm gật đầu. 

“Nhưng vào lúc này, tam thánh có được thông tin. Bọn họ muốn lấy thành quả của sư phụ cậu. Ngay cả khi sư phụ cậu bố trí Nhất Vạn Cửu Thiên đại trận, nhưng cứ vào thời khắc quan trọng nhất để sư phụ cậu đột phá thì đánh trọng thương sư phụ cậu. Cũng tức là Càn Thánh Ngô Tân. Tới đây, hy vọng quật khởi cuối cùng của Cửu Tiêu Môn lại đứt 

eyJpdiI6IlEwbWNaUEFRMU9rbEM3XC91c09iZzJRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkdPWTAyM0syQUh5Z216OE5WMjJlNk9CaUVGVHR3elwvU29xMjhLZXk5MUp0XC9CTW1LTDVGQkRVdkVRSCtvMFErelhzT1dZMEV5cHI2TUw1U1I1XC8zREZWWHRYVGZYRGgwYUtKOXp1NlpxRWhwYUxJdkN5NTQyeXhtVWN4ZmcxY1A4czJZMTIwdXBXM1pyMXhTM1pNK2p0UTV1RVBCMjZUeGFPNDJNY0ZDekNDVkdpc21UTVVCNG1TUlhRWGtYeGZhRlo0K0R1MHV0eDk0MytkTVZhb1ExU3JDSVdBMnRFejlyaEkxUnl4VFY4V3I0QTVkWjJOS0gzYUJQMFB1UHlGZ3dySHZpK1wvOERZaUFJQTdLMWRYUE9YWlFjcVFDQ2RzRzRmNFFzanJQYUdaaEMzZ3laQTUzWjVhZ2o1MFhwazJEazl0a09pVlpTdHk4QU44MFNaSmZ3ZXp6a3pPSG8ydjVlOWhSNDhOeDlkOGpaQ2picnBVZHUzMStoWEFINVZyK082ODVvU1hoUWVSbmtLVVN1V0hjaTNQSDk2YXcyS3pGdlk0MUJFRE1YV3pWWEE0WjNwVmNUNHQ0dWM5MVwvMFMxWGoyOTlKbktPRldNVzI2c3g3TFFCbzZZWXJReHhzVHU1WkEyVVRrbzJBcGtJTTRGK29rYlg5RzJKZnRcL1owUGRRbnY4RjdEd1huSkVOQlwvU0tKS1pGeDJrcmttRDFLYVwvalwvU1U5cGhSd1VYY3puRXZoZ3c4MnFxaVZwOHpWSktVT2VcL1pqcjBqM2czczVkbEM3NG8yVjFPRHNLd2hVM1JxXC8yVDBqeWx6KzR2ZTJNdDlCVHc0eExMUmZnVXlQaVUyNWZKaFR0VUllTlBsR1hMekhSYmdSUnAxaHdQTXNpMzc4TG8zSFFtTG1lVlBZek9jUHF2SURkQUM4aEhcL1hNWWllUmIyajRJQjh3Zm1RZHJCSG1NNmJmNEJ4OHFEdDZ0alFzeDYxRmtTbHBxVmozdTdZczg3V0w4Y0RxMHBuazEzWEkydVBHWHZ2R1BTUnhtNVQ3MWpvTGRGT0VvVmpHbmhLdDNhS1RZQkJHbFVTK0k2MmJnTnFncFZYUUVNVWVVSmVRYmRrWFwvSFJcL2NIMTRFRlwvSTh0SWRNQVwvWVAxdHVMVEpMcnM1UitGbzlsdmxYVTYyNE9NYzZiRStzaU1uaWxDNTJnUXB5amUrS3ZlUVZyZTJhVDBjSkhzZUtlcjRXWHJWbnR5MzEyUmZ1eWM1SUJWMnFRY0xYUkkyZzFWRFJkU3ZyMXNlbXI4cTdtbmRINUs4NjhoOXl3aGpjK0d2M3pzTThNNG5cL3R4emFxd2RPVkRyK2xFZ1Z2emQ4YVdyMnBob3VLNDJZNWJCS1FcL21PMU1sdGVqWE5nPT0iLCJtYWMiOiJhYjcwNTI3YzVkMTFmMWM4NjA4Y2Q5YTU1NzUzYWIwZjhmODQ4YmM1MjNjNjcyOWYxNTczZmI2MTMyYmYxYjYwIn0=
eyJpdiI6IkdGbVlpT0tiY0tpTTJoNVhubTlBR0E9PSIsInZhbHVlIjoibStjSm5FcnRBXC90cnhoRVwvQW5GYUtaSEl5c25adTVIaW9qWjJCdk5sR2FSQ2hEOWNEQk1xOEh1M0lDN3k1TlYweHdvRG5WSkpuT1NJenlLYk82VTlwYzRvVlVPUEpuNFNMcmRVRFErNEtKRWVmeGtCYTgzbU5vTmRNZGlTcXgxc216eEs1cnFwUU0rSDVKSFRvaG5pa0JEN0hNOUtEcnk0SjZoVml2enRZYWc2YVh4Q05haWREU1JrekRVblVqS2hlaHBWd28yTWVZcHQ3U2U4NkVObElHN1VqRmpwVGlqXC80KzlYalpFbjc2SUZPU001cGlKTDZzOVVTaUpOYXUxSzNSUEZEZzRuXC9FQVY2VG5qcXljYThcL2N5YjdOWGZCUVBhamhJeUxMTUFxNXZKaEtMMXVPUlwvUjVWa0JldHBLdFBlTFdMY0JzZVZTM05Cclc0UGg3RDA4TWw4K1NlQm5uUXIrY0tNYUNoYkFFPSIsIm1hYyI6IjUzMTVhZjBmYTMyZjRhZmQ2YTFjMGIwNzJlN2Q2YTMzZjcwY2EwY2JkZDUwZGJiNDYyN2I1NjkyOWQ3MjI3MmEifQ==

Lê Hi gật đầu nói: “Lẽ nào không phải sao? Trong số ma tu, người có thể nghĩ ra cái bẫy này để mà bố trí, còn có thể là ai. Trong số ma tu, người có năng lực thần không biết quỷ không thay, hoàn thành cái bẫy này, lại có thể là ai? Cậu dám nói người lần này đóng vai Kình Thiên quốc chủ không phải Khôn Thánh Tổ Thu không?”

Ads
';
Advertisement
x