Giọng nói sửng sốt của tam thánh vừa vang lên, bóng dáng của Tố Thu trưởng lão bèn xuất hiện ở sau lưng Bát Phương Tiền Thánh.
Thần sắc lạnh lùng, sát khí ngút trời.
Vào khoảnh khắc Tố Thu trưởng lão xuất hiện dường như thiên địa bỗng lạnh đi.
Giống như gió U Minh càn quét, thổi cho xương cốt của con người tê tái, lòng sinh tuyệt vọng.
Quanh người của Bát Phương Tiền Thánh xuất hiện không gian tuyệt đối dày một thước.
Tiểu thế giới trong cơ thể phóng ra bên ngoài, hình thành một chiếc áo giáp khó thể công phá.
Nhìn một cái thì có thể nhìn thấy xung quanh Bát Phương Tiền Thánh, nhật nguyệt tinh thần dâng trào, núi sông xoay chuyển.
Một phương thế giới ở ngoài thân, thiên địa khó phá khó diệt, đại đạo hết đường xuống tay.
Tay phải của Bát Phương Tiền Thánh kết pháp quyết, đã chuẩn bị sẵn sàng ra tay phản kích.
Nhưng vào lúc này, một cỗ lực lượng sắc bén trực tiếp lướt qua bên cạnh ông ta, vậy mà không có rơi vào người của ông ta.
Bát Phương Tiền Thánh sững người, Tố Thu trưởng lão không phải nhằm vào ông ta mà tới.
Những sát khí này là một cái bẫy!
Bát Phương Tiền Thánh đang muốn lên tiếng. Hỗn Độn Võ Thánh ở bên cạnh đã trợn to hai mắt nhìn trước ngực của mình.
Ở đó, hai thanh trường kiếm một trước một sau đâm vào trong cơ thể của ông ta.
Chính diện là kiếm của Phong Thiên, sôi sục ma khí ngút trời, thôn nuốt huyết quang chói mắt. Phong Thiên nở nụ cười nhìn Hỗn Độn Võ Thánh, hắn ta từ lúc đầu tới bây giờ luôn chưa xuất chiêu, chính là đợi lúc này.
Sau lưng, lại là kiếm của Tổ Thu trưởng lão.
Đó là một thanh kiếm gãy không có mũi kiếm, chuôi kiếm cũng thiếu một nửa.
Trên kiếm không có bất kỳ ánh sáng gì, chỉ có sát khí mạnh mẽ, sắc bén đầy cực đoan.
Cùng lúc một cỗ lực lượng kỳ ảo lưu chuyển ở trong tay Tố Thu trưởng lão, đó chính là một miếng võ ý bội bằng đá, bên trên khắc hai chữ “vô danh”
“Tôi đợi ngày này đã rất lâu rồi”
Tố Thu trưởng lão nói từng chữ.
Sau khi bà ta nói xong, Hỗn Độn Võ Thánh giống như một quả bóng nước bị chọc thủng. Hỗn độn chi khí và thế giới chi lực quanh người, vậy mà giống như nước suối phun trào, điên cuồng bị võ ý bội trong tay Tố Thu trưởng lão hút đi.
Hai thanh trường kiếm giống như hai đạo phong ấn tuyệt thế, đè ông ta không cử động được.
Sắc mặt của Hỗn Độn Võ Thánh bỗng trở nên vô cùng trắng bệch, tay của ông ta đang run rẩy, bỗng ấn mạnh vào trong hư không.
Ngay sau đó, xung quanh bỗng nhiên ngưng tụ một phiến các quả cầu bát quái hỗn độn, lực lượng đáng sợ ở trong quả cầu điên cuồng bạo ngược. Thật sự là dấu hiệu hủy diệt mọi thứ.
Lực lượng như này cho dù là Hoàn Vũ Thiên Thánh và Bát Phương Tiền Thánh muốn giúp ông ta, cũng không biết nên làm sao.
Hỗn Độn Võ Thánh hoàn toàn trưng ra dáng vẻ muốn đồng quy vu tận với Tố Thu trưởng lão và Phong Thiên.
Lúc này Hoàn Vũ Thiên Thánh, Bát Phương Tiền Thánh chỉ có thể liều mạng lùi lại. Hai người trực tiếp rời khỏi không gian chiến đấu.
Trong nháy mắt, thân hóa lưu quang, trong tích tắc cũng vào trong hoàng cung.
Ở đằng sau, một làn sóng chấn động của vụ nổ hình cây nấm truyền tới từ trên trời...
Sau đó, tất cả mọi thứ đều bắt đầu bị nứt vỡ.
Không gian, Hư Thú, kiến trúc gì kia.
Lúc này rõ ràng vô cùng yếu ở ở dưới cỗ lực lượng này.
Cửu Thiên đang đại chiến với các ma tu, bỗng cảm nhận được lực lượng đáng sợ truyền tới từ đằng sau.
Không chút do dự, Cửu Thiên lôi Lê Nhân Long ở bên cạnh, hét lớn: “Nằm xuống!”
Sau đó, lực lượng vô biên càn quét tất cả.
Canh khí trên người Cửu Thiên lập tức bị đánh tan, chỉ có thể dựa vào nhục thân cưỡng chế ngăn chặn lực lượng đang điên cuồng càn quét thiên hạ.
Lực lượng nổ tung này kéo dài mười mấy giây.
Đợi sau khi lực lượng tan biến, Cửu Thiên bèn ngẩng đầu nhìn, tất cả đá vụn, đống đổ nát vậy mà bị quét sạch, chỉ còn lại xúc tu vẫn đang điên cuồng vung vẩy.
Hư Thú đáng chết này, nó lại không có gì đáng ngại.
Lê Nhân Long ở bên cạnh, trong miệng không ngừng phun ra máu, đã triệt để hôn mê.
Những cường giả vẫn chưa đi ở đằng sau cũng nghiêng Đông ngả Tây, bị lực lượng vừa rồi xung kích.
Ánh mắt quét qua tất cả, Cửu Thiên nhìn thấy các trưởng lão ma tu đang bò dậy.
Bọn họ cũng có hơi lung lay.
Chính là lúc này!
Cơ hội không thể bỏ, Cửu Thiên ngay cả canh khí trên người cũng không kịp ngưng tụ, trực tiếp lao về phía Xà Trượng trưởng lão.
Xà Trượng trưởng lão vừa đứng dậy thì nhìn thấy một bóng người nhanh như chớp lao tới trước mặt.
Xà Trượng trưởng lão theo bản năng đưa tay chặn, nhưng ngay sau đó nhìn thấy một thanh kiếm lớn màu đen trực tiếp chém chính xác về phía đầu của ông ta.
Phập!
Trọng kiếm đâm xuyên đầu, Xà Trượng trưởng lão bị một kiếm của Cửu Thiên ghim chặt ở dưới đất.
Lúc này, thế giới chi lực trong cơ thể Cửu Thiên giống như cuồng phong mưa bão xông vào trong cơ thể của Xà Trượng trưởng lão.
Xà Trượng trưởng lão vừa chuẩn bị dùng ma thân hóa vụ khí chạy trốn thì bị thế giới chi lực nhất tại chỗ.
Cửu Thiên đanh giọng nói: “Muốn chạy ư? Quá muộn rồi!”
Xà Trượng trưởng lão có lòng muốn trả lời Cửu Thiên nhưng lúc này ông ta bị ghim dưới đất, căn bản không nói được câu nào.
Ầm!
Thế giới chi lực và canh khí của Cửu Thiên đan xen với nhau, trực tiếp dẫn nổ ở trong cơ thể của Xà Trượng trưởng lão.
Loại phá hoại triển khai từ trong cơ thể như này, cho dù không giết chết được Xà Trượng trưởng lão, cũng có thể khiến Xà Trượng trưởng lão trọng thương mấy chục năm!
Cơ thể của Xà Trượng trưởng lão bỗng bị nổ thành vô số mảng máu.
Chiếc gậy đầu rắn trong tay ông ta và ma kiếm màu đen ở thắt lưng trực tiếp bay ra.
Cửu Thiên nhấc tay khua nhẹ, ma kiếm màu đen rơi vào trong tay hắn.
Ngay lập tức, Cửu Thiên rút người bay lùi lại. Lúc này, các ma tu khác đã đứng dậy hết rồi.
Mấy cao thủ ở đằng sau lần nữa ngưng tụ lực lượng, vào lúc này, hai luồng ánh sáng từ trên trời giáng xuống, dừng ở trước mặt mọi người.
Dĩ nhiên là Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh.
“Là tam thánh!”
“Tốt quá rồi, tam thánh ra ngoài rồi!”
“Tại sao chỉ có hai người, Hỗn Độn Võ Thánh đâu?”
Đám đông đầu tiên là phấn hứng hét lên, sau đó tìm bóng dáng của Hỗn Độn Võ Thánh ở xung quanh. Trong lòng bọn họ đã bắt đầu dấy lên dự cảm rất không tốt.
Các ma tu ở xung quanh nhìn thấy tam thánh xuất hiện thì lũ lượt lùi lại.
Với thực lực của bọn họ, đụng phải tam thánh chỉ có chết.
Loại chiến đầu rõ ràng sẽ đi chết như này, nếu không có lệnh của bên trên, bọn họ sẽ không dễ dàng đi làm.
Trên trời không ngừng có ánh sáng sáng lên.
Sau đó, một trận cười điên cuồng vang vọng tầng mây.
Tiếng cười này khiến Thông Thiên Ma Viên đang lăn lộn dưới đất lại đứng dậy.
Không Thánh đang giao chiến với Quỷ Yểm Ma Vương cũng dừng lại.
Hai bóng người từ trên trời dần dần hiện ra, là Tổ Thu trưởng lão và Phong Thiên đập vào mắt của tất cả mọi người.
Phong Thiên trông như có chút nhếch nhác, toàn thân trên dưới đều là vết thương.
Tổ Thu trưởng lão thì tốt hơn một chút, nhưng cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Trong tay xách một cái đầu.
Phong Thiên công tử đanh giọng nói: “Tam thánh trong thiên hạ, đồ vặt vãnh, chẳng qua chỉ có vậy!”
Giọng nói chấn động Kình Thiên, mọi người ngẩng đầu nhìn, có thể nhìn thấy rõ cái đầu ở cạnh Phong Thiên công tử chính là Hỗn Độn Võ Thánh.
“Trời ạ!”
Phong Thiên công tử dứt lời thì ném đầu của Hỗn Độn Võ Thánh ra, nó hóa thành một đường cong tuyệt đẹp, rơi ở trước điện Minh Khải!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất