“Bên đó, bọn họ ở bên đó”
Không gầm còn tốt, một tiếng gầm này của Nam Cung Lệ đã khiến những anh tinh của Ma Sát Đường đuổi theo ở đằng sau lập tức tìm chính xác mục tiêu.
Nhấc tay chỉ, một đám ma tu trực tiếp xông lên. Vũ Hoàng Yến kéo mũ trên áo choàng đen xuống thấp, hoàn toàn che đi dung nhan. Cuối cùng liếc nhìn Cửu Thiên, khóe mắt cong lên hiện ý cười. Búng tay một cái, sau đó biến mất ở trong đám ma tu.
Những ma tu đã bị khống chế của phân đường 15 nghe thấy tiếng búng tay, lũ lượt công kích tinh anh và các đường chủ của Ma Sát Đường.
Tự nổ lại tiếp tục, dư sóng khuếch tán duy trì mãi không dứt.
Hàn Liên bay tới bên cạnh Cửu Thiên và Nam Cung Lệ, nhìn vào mặt của Nam Cung Lệ mà hét to lên: "Cậu gào cái gì mà gào. Nói chuyện bình thường không được à, cậu gào cái gì hả! Không biết chúng ta đang chạy trốn à!”
Nam Cung Lệ bị mắng có hơi đỏ mặt, thấp giọng nói: “Như vậy không phải sẽ có khí thế à!”
Cửu Thiên cười thành tiếng, để mặc Nam Cung Lệ tiếp tục lôi hắn đi.
Tuy là cười, nhưng trong mắt Cửu Thiên vẫn có sự lo lắng.
Ngô Tân sư phụ bây giờ vẫn không thấy bóng dáng, hắn thật sự rất lo lắng.
Quốc chủ nước Đan Thánh nghe hết tiếng hét của Nam Cung Lệ, vẻ mặt hơi thay đổi.
“Gia tộc Nam Cung, hạo nhiên chính khí. Cửu Thiên, số cậu thật tốt. Xem ra thật sự được cứu rồi!”
Giọng của Quốc chủ nước Đan Thánh không lớn nhưng người ở đây đều có thể nghe thấy rõ ràng.
Lê Hi tông chủ lập tức cười rạng rỡ.
Lê Hi đã nói vậy rồi, xem ra Cửu Thiên thật sự sẽ không chết.
Lê Hi tông chủ cười nói: “Tôi ngược lại quên mất, gia tộc Nam Cung trước giờ không sợ những yêu ma quỷ quái này”
Mọi người vừa nói vừa nhanh chóng lao về phía xa.
Tới đây thì không có ai có thể ngăn chặn bọn họ nữa. Tất cả các ma tu, tất cả người truy sát đều bị bỏ lại đằng sau.
Bỗng nhiên, trước mắt đám người Cửu Thiên không còn bất cứ bóng dáng với gương mặt dữ tợn nữa. Chỉ có một phiến hư không mênh mông.
“Cuối cùng cũng ra ngoài rồi”
Con cháu của Ngự Thú Trai, người của nước Đan Thánh nhìn thấy một màn này, đều có hơi kích động.
Có điều bọn họ cũng không có thời gian tiếp tục kích động nữa, mọi người vẫn phải nhanh chóng rời đi.
Cửu Thiên kêu Nam Cung Lệ buông tay ra, hắn không có yếu ớt tới mức mình không thể đi được.
Lúc này Linh Bối đã được đám người đại sư huynh đỡ, từ từ mở mắt ra, nhìn Cửu Thiên yếu ớt nói: “Cửu Thiên. Ngô Tân sư phụ lúc đầu tin anh nhất định sẽ trở về. Bây giờ anh có thể cho Ngô Tân sư phụ một chút lòng tin không? Ngài ấy sẽ không cố ý đi chết.
Vẻ mặt Cửu Thiên phức tạp, cuối cùng vẫn gật đầu.
Vực dậy tinh thần, Cửu Thiên tay cầm trọng kiếm Vô Phong đi sau bảo vệ mọi người.
Ở đằng sau, tiếng nổ ầm ầm. Có thể nhìn thấy bằng mắt thường, hư không đang nứt ra, trời đất đang run rẩy.
Rất nhiều ma tu chỉ có thể chơ mắt nhìn đám người Cửu Thiên đi xa nhưng không đuổi theo được.
Đám đường chủ tức giận gầm lên, cảm giác bị người của mình cản, khiến bọn họ thật sự phẫn nộ.
Ở đằng xa, Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh đang chiến đấu kịch liệt với ba đại ma vương, cũng nhìn thấy đám ma tu Cửu Thiên rời đi.
Sắc mặt của Bát Phương Tiền Thánh trở nên vô cùng khó coi, hai đại thánh giả dẫn đội vậy mà cuối cùng để cho đám người Cửu Thiên đi trước. Đây là cái đạo lý gì?
Các vị quốc chủ đi theo đằng sau Bát Phương Tiền Thánh, thật sự là tức tới xanh ruột,
Khi Cửu Thiên gọi bọn họ, bọn họ cho rằng Cửu Thiên không đáng tin bằng Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh.
Nhưng bây giờ xem ra Cửu Thiên không những đáng tin, còn rất đáng tin.
Rốt cuộc vẫn là Lê Hi tông chủ làm việc ổn định, nhìn người ta đi, biết nên đi theo ai, có thể rời đi với tốc độ nhanh nhất.
Mắt thấy cường giả của nước mình lũ lượt bị thương, chết đi, bị oán linh thôn phệ, bị ma tu giết chết.
Bọn họ làm sao không giận cho được, làm sao không buồn, làm sao không đau lòng chứ.
“Hai vị thánh giả, các vị cao thủ. Chúng ta không bằng cũng sát về phía mà Cửu Thiên rời đi đi. Đây là cơ hội tốt nhất, cũng là cơ hội cuối cùng!”
Trong đám người, một ông lão đanh giọng hô lên.
Ánh mắt Bát Phương Tiền Thánh sâu thẳm, sắc mặt âm trầm. Hoàn Vũ Thiên Thánh cũng đã thầm nghiến hàm răng.
Điều này thật sự là vả mặt bọn họ. Tới cuối cùng, bọn họ vậy cần mượn lực lượng sót lại khi Cửu Thiên rời đi mới có thể chạy thoát. Điều này đối với hai người tâm cao khí ngạo mà nói, thật sự là sỉ nhục.
Nhưng hai người cũng nhìn ra, đúng như ông lão đó nói, tình hình là như vậy.
Một phiến ma tu vẫn đang tiếp tục tự nổ, chạy trốn theo hướng Đông Nam quả thật là vị trí chạy trốn tốt nhất.
Quốc chủ nước Long Võ tức giận gầm lên: “Hai vị thánh giả, hai người còn đang đợi cái gì. Cứ muốn chúng tôi chết sạch, hai người mới chịu đi sao?”
Bát Phương Tiền Thánh tức giận vô cùng nhưng lại không có cách ra tay với Quốc chủ nước Long Võ vào lúc này.
Bỗng nhiên, tay của Bát Phương Tiền Thánh ấn mạnh vào trong hư không, lực lượng thế giới bỗng khuếch tán ra.
Trong nháy mắt đẩy lui tất cả ba đại ma vương đang điên cuồng công kích,
Hoàn Vũ Thiên Thánh nhìn thấy động tác của Bát Phương Tiền Thánh thì biết nên làm gì.
Lực lượng của đạo ở hai tay điên cuồng sôi sục, mặt mày Hoàn Vũ Thiên Thánh đỏ bừng, hư không xung quanh bắt đầu xuất hiện vô số rắn khổng lồ ngũ sắc.
Rắn khổng lồ ngũ ngưng thành hình dáng trận pháp, trong hai mắt ánh sáng ngũ sắc bốc lên.
Lúc này Hoàn Vũ Thiên Thánh và Bát Phương Tiền Thánh rõ ràng đều dùng chiêu thức áp trục của mình.
Hoàn Vũ Thiên Thánh quát khẽ một tiếng: “Kỳ Phong!”
Rắn khổng lồ ngũ bỗng hóa thành chấm sáng ngập trời, bắn vào trong cơ thể của tất cả các ma tu.
Ba đại ma vương, ngàn vạn ma tu, lúc này vậy mà đều dừng tại chỗ.
Khóe miệng của Hoàn Vũ Thiên Thánh cũng bắt đầu xuất hiện máu, rõ ràng chiêu này cũng cắn trả ông ta khá lớn.
Bát Phương Tiền Thánh lập tức ấn tay, một phương thế giới cưỡng chế đánh tan vô số oán linh, bay thẳng về phía Đông Nam.
Các vị quốc chủ đi theo đằng sau bọn họ, các cường giả khác cũng cảm nhận được một cơn cuồng phong quét lên, bao trùm cơ thể của bọn họ, cưỡng chế lao về phía trước.
Chỉ là trong nháy mắt, Bát Phương Tiền Thánh đã dẫn mọi người trực tiếp xông vào khu vực Đông Nam đang nổ ầm ầm.
Bao nhiêu đường chủ trực tiếp bị một phương thế giới của Bát Phương Tiền Thánh đập tan cơ thể, mọi người thật sự đột phá vòng vây. “Một, hai, ba, bốn.”
Hoàn Vũ Thiên Thánh khẽ lẩm bẩm, khi ông ta đếm tới mười, bàn tay bỗng giáng xuống.
Ngay lập tức ba đại ma vương, ngàn vạn ma tu ở đằng sau cùng lúc khôi phục lực hành động.
“Đáng chết, đuổi theo”
Long Đồ Ma Vương quát một tiếng, chân giẫm mạnh lên hắc viêm cự long của mình, lập tức cự long đập cánh bay lên.
Cơ thể của Quỷ Yểm Ma Vương hơi lung lay, dường như bị thương nhẹ.
Hỏa Nguyên thánh nữ thì khóe miệng dính máu.
“Tôi thấy, tôi không đuổi nữa.
Quỷ Yểm Ma Vương khẽ cười nói.
Hỏa Nguyên thánh nữ khinh thường liếc nhìn ông ta, không nói câu nào, nhanh chóng đuổi theo.
Cửu Thiên, ừm, cái này rồi, mình phải ghi nhớ”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất