Hư không không mặt trăng mặt trời, khó phân biệt đêm ngày. 

Linh Bối bấm ngón tay tính toán thời gian, Tiểu Hắc nhàm chán nằm gục trên vai Cửu Thiên, nhìn Cửu Thiên cầm một viên ngọc không ngừng quét xung quanh. “Cửu Thiên, đã qua ba ngày rồi. Phân đường 33 của ma tu mà anh nói rốt cuộc nằm ở đâu?” 

Linh Bối cũng có chút tò mò, đối với nơi chưa từng đi, con người luôn có mong chờ. 

Rõ ràng, vấn đề cô hỏi cũng là vấn đề mà mọi người muốn hỏi. 

Ở xung quanh, các quốc chủ của các nước khác cùng với Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh đều nhìn sang Cửu Thiên. 

Cửu Thiên cúi đầu liếc nhìn viên ngọc, bản đồ rõ ràng bên trên hiển thị chắc là ở gần đây. 

Nam Cung Lệ và Cửu Thiên đều cầm lệnh thạch ma tu của mình ở trong tay. Muốn đi vào phân đường 33, thứ này buộc phải có. 

Nam Cung Lệ bỗng sửng sốt kêu lên: “Sáng rồi, sáng rồi. Cửu Thiên huynh, lệnh thạch trên tay tôi sáng rồi” 

Cửu Thiên vội vàng nhìn sang lệnh thạch của mình, quả nhiên phát ra ánh sáng lấp lánh. 

Nam Cung Lệ cầm viên đá lắc loạn ở các chỗ, xem hướng nào sáng hơn, như vậy thì có thể xác định được vị trí. 

“Cửu Thiên huynh, sao anh không lấy lệnh bài đường chủ của anh ra thử! Chắc chắn hữu dụng hơn lệnh thạch này nhiều đó.” 

Cửu Thiên cười đáp: “Ý anh nói là đường chủ lệnh ư? Thứ như này nếu các ma tu không có định vị thì có mới ma đó. Có thể không dùng thì cố gắng không dùng. Các vị có ai 

từng để lại tên trên bia đá ở nước Kình Thiên, hoặc từng dùng tinh thạch quy nguyên mà Kình Thiên quốc chủ cho, tất cả tốt nhất phong bế chặt khí tức của mình. Nếu có thể, cố gắng bố trí trận pháp trên người mình, ai không hiểu có thể hỏi quốc chủ nước Đan Thánh. 

Cửu Thiên nói xong thì khẽ mỉm cười với Quốc chủ nước Đan Thánh. 

Quốc chủ nước Đan Thánh căn bản lười để ý Cửu Thiên, có điều hắn ta vẫn nói với Nhậm Ngữ: “Mở lò luyện đan, luyện Tỏa Nguyên Đan, cho cậu một canh giờ!” 

Nhậm Ngữ không nói hai lời thì lấy ra đan đỉn và dược liệu. 

Đối với loại người như hắn ta mà nói, bản thân chính là một kho dược liệu di động. 

Muốn luyện đan dược gì, bình thường mà nói sẽ không xuất hiện tình huống không có dược liệu. 

Lúc này ma tu ở đằng sau đã bị bọn họ bỏ xa không ít. 

Một lát sau thì không đuổi kịp nữa, mọi người có thể nghỉ ngơi một khoảng thời gian. 

Nam Cung Lệ bắt đầu tìm lối vào phân đường thứ 33 ở xung quanh. 

Lê Hi tông chủ thì nhắm mắt dưỡng thần, giống như những chuyện này đều không liên quan tới ông ta. 

Có điều ông ta là một người bình thường, không có canh kình cũng không có nguyên khí. Muốn giúp đỡ cũng không thể. Tránh sang một bên nhắm mắt dưỡng thần ngược lại là lựa chọn tốt nhất. 

Không giống đám người Hàn Liên sư huynh, lúc này ngồi ở xung quanh đám người Thủy Gia Hành xem người ta luyện đan. 

Thỉnh thoảng còn phát ra sửng kêu sửng sốt kỳ quặc. 

“Sao anh không đốt lửa? Chỉ dựa vào dòng nước như này cũng có thể luyện đan ư? Anh đang đùa tôi à? 

Thủy Gia Hành trợn ngược mắt, thật sự không có cách giao lưu với người ngoài ngành. 

Nếu không phải thấy bây giờ không thể đấu đá nội bộ, Thủy Gia Hành thật sự muốn dùng đan đỉnh chặn miệng của Hàn Liên lại. 

Một luồng ánh sáng từ đằng xa nhanh chóng bay tới, Cửu Thiên ngẩng đầu nhìn, đanh giọng nói: “Thập Tam, tình hình như nào?” 

Thập Tam đi tới trước mặt Cửu Thiên, đưa ra ba ngón tay, sau đó khẽ lắc đầu. 

Ý này rất chắc chắn, những ma tu ở đằng sau, chậm nhất còn ba canh giờ nữa có thể đuổi tới, tình hình không lạc quan lắm. 

Bát Phương Tiền Thánh thấy tình hình này, đanh giọng nói: “Cửu Thiên, một canh giờ tìm kiếm, nếu trong một canh giờ không tìm được lối vào, vậy chúng tôi phải rút” 

Cửu Thiên nhìn Bát Phương Tiền Thánh không có trả lời. 

Hắn và Bát Phương Tiền Thánh thật sự không có gì để nói. Hơn nữa, theo Cửu Thiên thấy, cho dù ở đây tìm ba canh giờ, cũng có thể mạo hiểm. 

Bởi vì gương Hạo Khí Trừ Ma trong phân đường 33 thật sự quá quan trọng. 

Thứ này không chỉ có thể cứu mạng của hắn. Điều mấu chốt nhất là nhìn những người ở đây, có ai không bị oán linh xâm nhập. Dù là Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh, khoảng thời gian này cũng bị oán linh làm yếu đi ít nhất từ 30% thực lực. 

Lấy được gương Hạo Khí Trừ Ma, loại bỏ mọi sự suy yếu do oán linh gây ra. Đây mới là mấu chốt xem bọn họ có thể chạy thoát khỏi sự truy sát của các ma tu hay không. 

Đương nhiên, lời này hắn sẽ không nói với Bát Phương Tiền Thánh. 

Cửu Thiên cầm lệnh thạch, cũng bắt đầu giúp đỡ tìm kiếm ở xung quanh. 

Thời gian một canh giờ trôi qua rất nhanh, đám người Nhậm Ngữ đã luyện xong đan dược. 

Mọi người lũ lượt sử dụng đan dược do Nhậm Ngữ luyện, đồng thời mắng chửi thủ đoạn âm hiểm của ma tu. 

Ai có thể ngờ báo danh lại khiến mình mãi mãi bị người ta định vị. 

Đám người Hàn Liên sư huynh cũng nở nụ cười tươi rói xin đan dược. 

Đối với bọn họ mà nói, thật ra đan dược này căn bản không có tác dụng. Cửu Thiên sớm đã thông báo cho bọn họ, đừng lưu tên, cũng chưa từng dùng tinh thạch quy nguyên. Vậy nên ma tu muốn thông qua những cái này để tìm bọn họ, rõ ràng là không hợp lý. 

Nhưng bọn họ vẫn xin, lý do ấy à, cũng rất đơn giản. 

Có đồ miễn phí tội gì không lấy! 

Không lấy quá uổng! 

Một canh giờ trôi qua, Bát Phương Tiền Thánh đã có chút không đợi được nữa. 

Bát Phương Tiền Thánh đanh giọng nói: “Cửu Thiên, Lê tông chủ. Các người còn muốn tiếp tục tìm sao? Còn đợi nữa, có thể không tìm được lối vào thì các ma tu đã tới trước rồi. Các người là muốn hại chết chúng tôi à?” 

Cửu Thiên đang tìm kiếm đanh giọng đáp: “Nếu ông không đợi được, có thể đi trước. 

Mặt mày Bát Phương Tiền Thánh có sát khí, đang muốn nói thì Lê Hi tông chủ bình tĩnh nói: “Không có nghiêm trọng như vậy. Gì mà hại chết với không hại chết chứ. Bát Phương Tiền Thánh, Hoàn Vũ Thiên Thánh. Hai người nếu cảm thấy tôi và Cửu Thiên muốn hại chết hai người, tình hình sẽ như này ư? Giờ không phải còn hơn một canh giờ hay sao? Đừng vội, tìm thêm đi. Tìm được thì tốt, không tìm thấy thì trước khi nhìn thấy các ma tu giết tới trước mắt, chúng ta chạy tiếp thôi. Khoảng thời gian này không phải đều trải qua như vậy hay sao. 

Lê Hi tông chủ nói vô cùng nhẹ nhàng, vẻ mặt của Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh lại rất khó coi. 

Người phải chiến đấu thật sự đâu không phải là ông! 

Một người bình thường không có năng lực gì như ông chỉ luôn ở bên cạnh nhìn. 

Cửu Thiên có thương thế trong người, về cơ bản không có đại chiến gì cả. 

Người thật sự ra tay đều là Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh! 

Mặt mày hai đại thánh giả rất không vui, đã bắt đầu có lửa giật. 

Nhưng vào lúc này, một phiến ánh sáng sáng lên. Mọi người vội vàng quay đầu nhìn. 

Cửu Thiên đi tới, nhìn trái nhìn phải, hư không ở đây có hơi khác, giống như đằng trước có một xoáy nước vặn vẹo. Chỉ có điều được che đậy ở dưới hư không đen xì, khó thể phát hiện. 

Lệnh thạch trong tay hắn đã bắt đầu phát ra ánh sáng chói mắt. 

“Chắc chính là chỗ này rồi. 

Cửu Thiên khẽ nói. 

Đưa tay để lệnh thạch vào vòng xoáy, ánh sáng lệnh thạch thu lại, ngay lập tức ánh sáng mạnh tỏa ra từ trong vòng xoáy. 

eyJpdiI6Inowc1RwTks2cXYxZFAwbzFHR0hPMXc9PSIsInZhbHVlIjoiSkFlNzc5WXRnTERaUmJqTndabzk4blBOWUxjRndydU1tNlN0TUZiUm01YkZrcXVUSE5OZGVcL0dDUFNnYUFRdEoxS0wzSkg3ckhMdk5LWnpEYVRrK3pOVlcxK0lSVEI2RFdnUTNUb3haOXRCbG56NHVENHRuSUxoQktEWDVjeUZTQjFWcG5yRWMwNXR3Nk9nOWR3aU00SlhiRm5YOGtmSldzZnB0RVM5V3ZVMkpuK2I3TSs1dk5pV0dibXV6cEc2eW1nUjlQZU8rN01hZUhZXC9ibU85UXcwaThkUXNZT2RGbG9PZmdNQXdYSGRnU2ZsVU03UExqK0U1d0ZiVzU4SE9WIiwibWFjIjoiOWNmZDk4MTQ2Zjg2NzM5M2VkODUzOWRkMmFkZDZkZWZlNDBkNjg4MTI5ZjNlNDY1MTRmNDY2ZGQyNzMwYzIwYyJ9
eyJpdiI6IkozQ0NKcUJabFNMOHpSdXJkb3d6dnc9PSIsInZhbHVlIjoieDZpQVZieTFsYzRDK1VEdktLcmI4Vk1GaHY1cHRXdEZQTERDWUN4eEg2amxKRUhQeE5Id2g5YmlOeDVOY3lIUGMyWU93TUIrR1czTm5ndmdKdlpuV25pSHdxTCtoRkRmRWhKM2RLVU1qaDRjUHJhVURaMXNIY2Z3SU5GQ3NmdTNWT0p5eU5tMXY2dUpxUFJUTWhpTWJDdFlRbzV5SlM4N1RzWURFbUQxNitrRklNT0RRU1dlOVhSS3dBcnlTNHBDZnhRMW1JRnI1UjdNSEtpRUQwelRiNWxPRjRqWDAwMGdtVEdcL0ZVQkRHcE5MeGRIeW9zZXpkQm9BVlJ3elM1d3JTenZLd0NCdVwvb254Q0lqTjdqdkQ4Y3dqSDhsc3VoaGVCQmhWNHBzZHVRND0iLCJtYWMiOiIyYTRkNjdmZGFjMWQzNzU2MzFkMWEyOTEzN2MyNTMwNWEzNjY0MWUxODhkNzBiYjY5ZTk4YzgzYzU3MDI3ZWFjIn0=

Cửu Thiên nở nụ cười, quay đầu nói với mọi người: “Các vị, chào mừng đến với Ma vực!”

Ads
';
Advertisement
x