Cửu Thiên trầm mặc không nói, trạng thái hiện nay của Linh Bối khiến hắn rất không yên tâm, nhưng nếu Tiền bà bà đã nói vậy, hắn cũng hết cách, chỉ có thể rời đi.
Đóng cửa phòng lại, Cửu Thiên dứt khoát đứng ở cửa. Một khi bên trong có động tĩnh gì, hắn sẽ không chút do dự mà lao vào ngay.
Ở bên trong, Tiền bà bà đưa tay ra, vuốt ve gò má của Linh Bối.
Gương mặt gầy quắt già nua nặn ra một nụ cười. Khóe mắt lại vương nước mắt.
“Bà bà!”
Linh Bối đưa tay ra, nhẹ nhàng lau nước mắt của Tiền bà bà.
Tiền bà bà khẽ nói: “Linh Bối, bà bà luyến tiếc cháu. Bà ta vẫn muốn nhìn cháu kết hôn sinh con, nhìn cháu sống cuộc sống hạnh phúc bình an. Đáng tiếc, bà bà rất nhanh phải đi rồi, ta cũng không nhìn được tương lai của cháu nữa”
Khóe mắt của Linh Bối cũng vương nước mắt, nói: “Bà bà, bà nói gì vậy? Có Cửu Thiên ở đây, bà sẽ không chết. Anh ấy là luyện khí sĩ, chắc chắn có thể cứu bà. Còn có đám người Quốc chủ nước Đan Thánh cũng ở đây, nhiều cao thủ như vậy đều ở đây, sao bà lại có chuyện chứ?”
Tiền bà bà lắc đầu nói: “Sinh cơ đã đứt, thần hồn sẽ tắt. Trên đời này không ai có thể cứu ta nữa. Có điều bà bà không hối hận, bởi vì đây là lựa chọn của bản thân ta. Ta nguyện dùng tất cả tuổi thọ của ta đi xem số trời của cháu. Ta vốn tưởng rằng, mọi thứ ta làm trước kia có thể thay đổi vận mệnh của cháu. Nhưng bây giờ ta phát hiện, số trời khó đứt, luân hồi không ngừng. Mọi sự thay đổi đều sẽ dùng một loại phương thức không có dự liệu được lần nữa quay lại điểm ban đầu. Trong số có lúc buộc phải có, trong mệnh có lúc không thể cưỡng cầu. Ban đầu ta hiểu, về sau ta không hiểu, bây giờ ta lại hiểu rồi. Linh Bối, bà bà sai rồi, bà bà không nên muốn chi phối vận mệnh của cháu.
Linh Bối hoàn toàn nghe không hiểu, lên tiếng: “Bà bà đang nói gì vậy?”
Tiền bà bà kéo gần tay của Linh Bối lại, giọng nói cũng trở nên càng lúc càng yếu: “Linh Bối, chuyện tiếp theo ta muốn nói với cháu sẽ thay đổi mọi thứ hiện nay của cháu. Lai lịch của cháu, quá khứ của cháu, vận mệnh của cháu, thân thế của cháu, ta sẽ nói hết cho cháu. Nhưng cháu phải biết, một khi cháu biết chân tướng sự việc, mọi thứ đều sẽ thay đổi. Bây giờ cháu có thể chọn nghe hoặc không nghe!”
Ánh mắt của Linh Bối lập lòe, lẩm bẩm nói: "Thân thế của cháu? Lai lịch của cháu? Bà bà, lẽ nào cháu không phải là một đứa trẻ mồ côi bình thường ở thành Vân Hải nước Võ
Đỉnh ư?”
Tiền bà bà khẽ lắc đầu, Linh Bối lập tức có vẻ mặt phức tạp, môi run rẩy nói: “Bà bà, bà cũng không phải một người bình thường, đúng không?”
Tiền bà bà cười nói: “Người bình thường ư? Ta cũng muốn. Nhưng hiện thực luôn nặng nề hơn cháu tưởng tượng”
Linh Bối hít thở sâu một hơi, nói: "Bà bà, nói cho cháu đi. Cháu muốn biết cháu rốt cuộc tới từ đâu.
Tiền bà bà dịu dàng sờ tay của Linh Bối, nói: "Được, bà bà nói cho cháu. Có điều cháu phải đồng ý trước với ta, đừng hận ta. Bà bà lúc đầu cũng chỉ là muốn cứu cháu.
Linh Bối hiểu ý gật đầu.
Tiền bà bà thở dài một tiếng, ánh mắt trở nên có chút mơ màng, nói: “Đó là vào mùa thu của 20 năm trước, ta của lúc đó vẫn là trưởng lão hộ pháp của Đạo Tâm Ma Tông. Người đời gọi ta là Thiên Cơ Ma Vương!”
Đồng tử của Linh Bối lập tức co rút, Tiền bà bà nói: "Không sai. Cháu từng nghe nói tới cái tên này. Lúc này cái tên này vẫn rất nổi tiếng ở trong thiên hạ. Dù sao lúc đầu các ma đầu mạnh mẽ có thể sống sót trong tay Thần Tiêu Võ Thánh không có nhiều, ta coi như là một người trong đó. Lúc đó thiên hạ đã định, Cửu Tiêu Môn tan rã, tam thánh đứng đầu bảng, Đạo Tâm Ma Tông giấu tài. Ta cũng không có việc gì làm, bắt đầu đi ngao du thiên hạ, nhìn ngắm các nơi. Ta từ Tây Lĩnh ngắm nhìn tới Bắc Cương, thấy được vô số con người và cảnh vật, cho tới một ngày tới đây, phân đường 33 của ma tu
Linh Bối yên lặng lắng nghe, dường như hiện nay khí tức đã bình ổn lại.
Cô không có phát hiện, lúc này trong tay Tiền bà bà mang theo ánh sáng ôn hòa, đang giúp cô điều dưỡng cơ thể.
Trong những ánh sáng này mang theo những tia lực lượng của đạo truyền vào trong cơ thể của Linh Bối.
Tiền bà bà khựng lại một chút rồi nói tiếp: “Còn về lý do tại sao lại tới đây, cũng rất đơn giản. Ta có vô số ân oán với phân đường 33. Ta sinh ra ở đây, chỉ có điều lúc đó nơi này còn chưa được sự quản lý của Hỏa Nguyên thánh nữ gì đó. Lúc đó, nơi này là Ma vực mà Đạo Tâm Ma Tông mới mở rộng, ta chính là ma tu đời đầu lớn lên từ đây. Có hơi ngoài lề rồi, tiếp tục nói về 20 năm trước. Lúc đó ta về tới phân đường 33, đương nhiên nhận được sự tôn kính của tất cả mọi người bao gồm cả Hỏa Nguyên thánh nữ. Quy tắc của Đạo Tâm Ma Tông rất nghiêm, bọn họ không dám tạo nét với ta, để mặc ta đi dạo ở phân đường 33. Ta ôm tâm thái dạo chơi chốn cũ, đi dạo một vòng ở trong phân đường 33, sau đó ta ở nơi cách thôn Ma Nữ ba mươi dặm nhìn thấy một người kỳ quái.”
Linh Bối chen miệng hỏi: “Người kỳ quái gì ạ?"
Tiền bà bà lắc đầu nói: “Tới nay ta vẫn nhớ rõ cảnh tượng đó. Ma tu cả đời ở Đạo Tâm Ma Tông, nhìn quen đủ kiểu người như ta, nhìn hết các loại người kỳ quái trong thiên hạ, có thể khiến ta nói ra hai chữ kỳ quái, thật sự không phải chuyện dễ dàng. Nhưng ta không thể không nói, cảnh tượng ta nhìn thấy vào hôm đó, khiến ta cả đời này cũng sẽ không quên”
Nói tới đây, ánh mắt của Tiền bà bà trở nên lập lòe ánh sáng, nói: “Ta nhìn thấy một cô gái một nửa mặt người, một nửa mặt quỷ, đang moi tất cả nội tạng của mình ra ném vào trong một cái đỉnh lớn. Cái đỉnh đó cao mười trượng, bao trùm hỗn độn chi khí, thân đỉnh không phải bằng kim loại, mà là lân giáp. Chân đỉnh là ba luồng ánh sáng, viết ba chữ thiên địa nhân. Một thanh nhuyễn kiếm cắm xuống đất, bên trên còn có máu. Cô gái hình như rất hưởng thụ cảm giác mọi hết tất cả mọi thứ trong cơ thể của mình ra, biểu cảm trên mặt chỉ có thể dùng từ vui sướng để hình dung”
Giọng nói của Tiền bà bà cũng bắt đầu trở nên hơi khàn khàn.
Nói tới đây, Tiền bà bà khựng lại, nhìn vào mắt của Linh Bối, nói: “Cô ta nói nếu đã tới rồi thì giúp ta làm nốt chuyện cuối cùng đi. Bà có thể chém đầu của ta xuống không?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất