Ánh mắt của Lê Hi tông chủ lập lòe. 

Hoàn Vũ Thiên Thánh lại liếc nhìn Lê Hi tông chủ đầy thâm sâu, nói: “Đạo bất đồng bất tương vi mưu 

Lê Hi tông chủ thở dài một tiếng, dường như tình huống như này ông ta sớm đã dự liệu được, chỉ là không nguyện ý thật sự xảy ra vào lúc này mà thôi. 

Lê Hi tông chủ nói: “Nhất định phải như vậy sao? Vốn bây giờ chúng ta so với ma tu mà nói đã yếu thế hơn, còn mỗi người mỗi ngả nữa, chẳng phải sẽ càng yếu hay sao?” 

Bát Phương Tiền Thánh không ngoảnh đầu lại, nói: “Yếu thì yếu thôi. Không có gián điệp như Cửu Thiên, nói không chừng càng dễ đối phó ma tu hơn. Các vị quốc chủ, các vị đồng đạo, nếu các người tin Cửu Thiên, nguyện ý đi chung với cậu ta thì ở lại đi. Nếu ai nguyện ý tin tưởng tại hạ thì đi cùng với ta. 

Lời này Bátai Phương Tiền Thánh nói rất tiêu sái, dường như rất đại nghĩa, rất có chính khí. 

Lê Hi tông chủ nhìn mà thấy nực cười, chỉ đành lấy ra khăn tay giả bộ họ hai tiếng. 

Hàn Liên sư huynh đã không nhịn được mà bật cười nói: “Cố làm ra vẻ. 

Đại sư huynh kéo lấy Hàn Liên, khẽ lắc đầu, ý bảo hắn ta đừng nói nữa. 

Vừa rồi khi Hàn Liên mắng chửi như vậy, đại sư huynh không có kéo hắn ta, bây giờ mới kéo hắn ta, có thể nhìn ra thật ra đại sư huynh cũng đồng ý với lời mà Hàn Liên nói. 

Trên trời, Long Võ quốc chủ, Đỉnh Vực quốc chủ, Thương Minh quốc chủ đi theo Bát Phương Tiền Thánh rời đi. 

Bọn họ mặc kệ tình hình như nào, mặc kệ sự việc thay đổi như nào. 

Vẫn thích chiếu theo kinh nghiệm của đời trước, cảm thấyng đi theo cường giả mới là đúng. 

Thế giới này ở trong mắt bọn họ chỉ có so sánh mạnh yếu của lực lượng. 

Đạo lý gì đó, đối với bọnme họ mà nói đều không phải chuyện quá quan trọng. 

Sau đó, người của các nước khác cũng rời đi. 

Chín đại cường quốc, trừ nước Đan Thánh ra, người của tám nước lớn khác vẫn đi theo Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh bay đi. 

Từng luồng ánh sáng biến mất ở trên trời. 

Rất nhanh trên bầu trời chỉ còn lại mấy người. 

Một ánh mắt quét qua, trên trời chỉ còn lại lác đác mấy người. 

Lê Hi tông chủ liếc nhìn bọn họ, bèn nhìn ra thân phận cả bọn họ. 

Những người này chắc đều là Võ Tôn hoặc Tôn Giả đơn thương độc mã đi trong thiên hạ. 

Bọn họ lũ lượt đáp xuống, đi tới bên cạnh Lê Hi tông chủ, cúi người nói: “Lê tông chủ. Chúng tôi vẫn nguyện ý tin ngài” 

“Lê tông chủ, lúc này tôi cảm thấy Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh dường như thật sự có chút không dựa vào được. Tôi hy vọng sự thông minh của ngài có thể dẫn chúng tôi cứu vãn cục diện!” 

Lê Hi tông chủ ôm quyền với mấy người đó. 

Mấy vị cường giả đi tới bên ngoài đội ngũ của con cháu của Ngự Thú trai. 

Từ đầu tới cuối, bọn họ căn bản không liếc nhìn Cửu Thiên, cũng tức là bọn họ không phải vì tin Cửu Thiên mà đi theo gì cả. 

Bọn họ không rời đi theo Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh. 

Chỉ vì cảm thấy Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh rất không đáng tin. Bọn họ càng nguyện ý tin kế Lê Hi cho nổ nước Kình Thiên, khiến kế hoạch của ma tu không được thành công. 

Nhưng trên mặt Lê Hi không hề có nụ cười. 

Ông ta biếtec rõ, những người này không đáng tin lắm. 

Thậm chí còn không đáng tin bằng Quốc chủ nước Đan Thánh có ý kiến với Cửu Thiên. 

Những người này đều là kiểu gió chiều nào xoay chiều đó, một khi có một ngày bọn họ cảm thấy Quốc chủ nước Đan Thánh hoặc Ngự Thú trai cũng không đáng tin. 

Bọn họ chắc chắn sẽ chọn trực tiếp rời đi. 

Những người này thuộc loại người lúc chiến đấu thì chạy nhanh nhất, giỏi chạy trốn, không có bao nhiêu can đảm. 

Bọn họ có thể tu vi không tệ nhưng nếu nói tới tâm tính thì cũng thế mà thôi. 

Ít nhất thứ như vinh quanh của cường giả đối với bọn họ mà nói chỉ là một câu sáo rỗng. 

Cho tới lúc này, Đông mập mãi đứng ở đằng xa quan sát vào lúc này mới từ từ đi tới bên cạnh Cửu Thiên. 

Nhìn gương mặt của Cửu Thiên, Đông mập cười lắc đầu. 

Mọi thứ bình ổn trở lại, Cửu Thiên vẫn đang hôn mê. 

Lê Hi tông chủ quay đầu nhìn sang Quốc chủ nước Đan Thánh, lắc đầu thở dài nói: “Quốc chủ nước Đan Thánh, nhìn thấy không? Thiên hạ đã phân chia. 

Quốc chủ nước Đan Thánh cười nói: “Phải, từ nay về sau, thiên hạ chia ba phần!” 

Lê Hi tông chủ cười theo, nói: “Thiên hạ chia ba phần ư? Sao ông nhìn ra thiên hạ chia ba phần?” 

Quốc chủ nước Đan Thánh nhíu mày nói: “Ma tu một phần, những người vừa đi một phần, chúng ta một phần. 

Lê Hi tông chủ lắc đầu nói: “Quốc chủ nước Đan Thánh à, ông nói không đúng. Theo tôi thấy, thiên hạ chia hai phần! Ma tu một phần, chúng ta một phần” 

Quốc chủ nước Đan Thánh nói: “Vậy ư? Lê Hi tông chủ không đánh giá cao bọn họ như vậy à?” 

Lê Hi tông chủ gật đầu nói: “Phải. Nhìn chung xưa nay, phàm là người không đi theo đại thế của thiên hạ sẽ bị tiêu diệt nhanh chóng. Đừng thấy Bát Phương lão quỷ và Hiên Viên lão quy thực lực không tệ, nhưng tu vi hiện nay của bọn họ ngoài việc sẽ gây họa cho bọn họ ra, sẽ không giúp đỡ bao nhiêu cho bọn họ cả. 

Quốc chủ nước Đan Thánh có chút nghe không hiểu, nói: “Đại thế thiên hạ ư? Không biết Lê tông chủ chỉ cái gì?” 

Lê Hi tông chủ ngồi xe lăn, từ từ đi tới bên cạnh Cửu Thiên, nhìn Cửu Thiên, đưa ngón tay của mình ra. Ông ta chỉ vào mặt của Cửu Thiên, cười nói: “Người tôi nói chính là cậu 

ta!" 

Trên bầu trời. 

Mí mắt của Bát Phương Tiền Thánh vẫn đang giật giật, sự phẫn nộ của ông ta không vì rời đi mà giảm đi bao nhiêu. 

Tuy vẻ mặt của Hoàn Vũ Thiên Thánh tốt hơn một chút nhưng trong lòng cũng có một bụng lửa giận. 

“Bát Phương lão quỷ, tên Cửu Thiên này sớm muộn gì sẽ trở thành tai họa, hôm nay không thể giết cậu ta, sau này muốn giết cậu ta nữa, e là khó” 

Miệng của Hoàn Vũ Thiên Thánh không động, chỉ dựa vào sự khống chế của mình đối với lực lượng thiên địa, truyền âm cho Bát Phương Tiền Thánh. 

Miệng của Bát Phương Tiền Thánh cũng không cử động, truyền âm đáp: "Tên bệnh tật chết tiệt Lê Hi này liều mạng bảo vệ cậu ta, cộng thêm Bất Diệt, hai người bọn họ đại diện cho hai thế lực mạnh mẽ là Ngự Thú trai và Đan tháp. Bây giờ chúng ta không thể cứng đối cứng được, hai người này cũng không thể chết. Vậy nên muốn ra tay với Cửu Thiên, quả thật hơi khó, nhưng muốn giết cậu ta thì vẫn có cách” 

Lông mày của Hoàn Vũ Thiên Thánh hơi nhướn lên, nói: “Ổ? Cách của ông là gì? Nếu ông là nói hai chúng ta âm thầm đi đánh lén, vậy thì thôi. Loại chuyện mất mặt như này, rất nhiều năm trước tôi đã không làm rồi. Cho dù tôi để Cửu Thiên từ từ tu luyện, tạo thành một chút phiền phức cho tôi thì tôi cũng không buông bỏ thân phận, đi ám sát một tên nhóc kém tôi mấy trăm tuổi được” 

Bát Phương Tiền Thánh nói: "Hừ. Ám sát cậu ta ư? Cửu Thiên cũng xứng sao? Tôi là nói nếu chúng ta tạm thời không thể động thủ, vậy thì để người khác động thủ. Đừng quên, người muốn giết Cửu Thiên, không chỉ có mỗi chúng ta!” 

Hoàn Vũ Thiên Thánh có hơi nghe hiểu rồi, trong mắt hơi dấy lên một chút ý cười, nói: “Người ông nói là ma tu ư?” 

Bát Phương Tiền Thánh nhìn bầu trời, nói: “Không sai. Rất rất nhiều ma tu. Ông cảm thấy ba đại ma vương có giết chết được bọn họ không?” 

Hoàn Vũ Thiên Thánh nói: “Lê Hi, Bất Diệt chưa chắc chết. Nhưng Cửu Thiên chắc chắn sẽ chết chắc” 

eyJpdiI6IjZDZTZmNmRsU0tpc3lWak9cL1ZEOGp3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IldwMlVKamN1ZDFFSEsrWGRxRU9XYU9oOXVydGxvbmVkcFBZQWRhc0VNWFZtQkV2QkhDSGUrZCttSWhPK1dcL0pJQWFIcGJZSzBwTTJRdk5GSEpBMlBleHNXUndIMEpEdFBwM1ZJUFRJUlJqZz0iLCJtYWMiOiJjM2RiOGJlYjZmZWNkMTlkZjhhMTcyOWFhOTI4MmJiYTEyYzgzYTA0NjY0MWQyZjBhMjQwNzk4NmRkMWY3ODhkIn0=
eyJpdiI6Ikl6N2RwclpXdDc2Y0tLXC9ZRGptbkJnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlBKWXVHMzhOZXA5TENEeG1BR3I2WE1VVFFmdW9RUHgzb24wYUtVZ2ZzalhXT0RYUFc0Q1M1TzJacXA2eENiSzFGcytEU3pWUEVLXC9OK1NBNXl3N01kdHhZbVlweGp5NThlQVlpYnc3SThWK01YcndHb1NtYWNpTjUrWms0eUNKYktpOFZhMTZjWHc5b1RrcHF1UmZ3YkxRZWY4VkFNNjNEcWs1M3FvTE1EcTlnYUtnNmZPa0w4TkFmZU5BUjRqV2U4VHB2UlwvK2tobDFJelVhQW05Qlh1dz09IiwibWFjIjoiN2RjMzQ4OWU2ZjZhZjhjMjM5OTllNDUzYjhiYjBkMmMwZjM3ODFlZWQzOTkxYTg1NGMzZDY4NzI5ZDI1NTExNCJ9

Hoàn Vũ Thiên Thánh nói: “Bởi vì còn có chúng ta!”

Ads
';
Advertisement
x