Cả người Hỏa Nguyên thánh nữ đều bắt đầu run rẩy, đường đường là một Võ Tôn, đường chủ của ma tu, cường giả trời sinh lại rơi vào kết cục như này. Trong mắt Hỏa Nguyên thánh nữ lộ ra sự oán độc sâu sắc.
Nhưng lúc này tính mạng ở trong tay người khác, cô ta chỉ có thể nghiến răng nuốt vào trong bụng.
Vì để bảo vệ tính mạng, cô ta cũng không dám gào lung tung với Cửu Thiên nữa. Bởi vì cô ta biết Cửu Thiên thật sự có thể trực tiếp giết cô ta.
Lực lượng trong pháp châu Hư Vô này, thật sự khiến cô ta sợ hãi.
Loại người dựa vào công pháp đặc biệt của Đạo Tâm Ma Tông bước vào Võ Tôn như cô ta vốn chênh lệch rất lớn với người cảm ngộ từng bước, cuối cùng đột phá như Cửu Thiên.
Cộng thêm Cửu Thiên mang trong mình canh khí, lực lượng thế giới và công pháp Chưởng Thiên. Với những lực lượng mạnh tới biến thái này thì Hỏa Nguyên thánh nữ làm sao là đối thủ của hắn.
Hỏa Nguyên thánh nữ cắn răng, nói: “Cậu muốn biết cái gì?"
Cửu Thiên khẽ gật đầu, thái độ này là đúng rồi.
Nếu không phải vì có chuyện muốn hỏi cô ta, Cửu Thiên sớm đã trực tiếp giết cô ta rồi.
Giữ lại cũng tốn diện tích, pháp châu Hư Vô của hắn không phải nhà giam đơn độc của Hỏa Nguyên thánh nữ.
“Nói cho tôi biết gương Hạo Khí Trừ Ma đang ở đâu?”
Cửu Thiên đi thẳng vào vấn đề. Hắn nhìn chằm chằm vào mắt của Hỏa Nguyên thánh nữ, chỉ cần cô ta dám nói dối, Cửu Thiên tuyệt đối sẽ không chút do dự mà cho cô ta thử cảm giác hồn phi phách tán.
Hỏa Nguyên thánh nữ trầm mặc một lúc, lên tiếng nói: “Tôi nói cho cậu nó ở đâu thì cậu sẽ thả đi tôi chứ?”
Cửu Thiên nói: “Cô biết đây là chuyện không thể mà.
Hỏa Nguyên thánh nữ nói: “Vậy tại sao tôi phải nói cho cậu chứ!”
Cửu Thiên hơi nhíu mày, bàn ta lần nữa nhấc lên, nói: “Câu hỏi này của cô, hỏi quá dư thừa, cô có phải còn không rõ tình trạng hiện nay của cô không, cô không có bất cứ cơ hội mặc cả với tôi!”
Cửu Thiên nói xong thì tay muốn hạ xuống.
Hỏa Nguyên thánh nữ thấy không đúng, vội vàng lớn giọng nói: “Khoan đã, tôi nói, tôi nói. Cậu đừng giết tôi!”
Bàn tay của Cửu Thiên dừng trên không, nhìn Hỏa Nguyên thánh nữ nói: “Điều cô nói tốt nhất có giá trị. Nếu không đồ có thể từ từ tìm, cô thì tôi buộc phải giết trước!”
Cửu Thiên vốn lười lãng phí thời gian với Hỏa Nguyên thánh nữ, vội vàng nói: “Tôi đếm tới ba thì muốn nghe được đáp án. Một, hai...
Chữ “ba” còn chưa nói, Hỏa Nguyên thánh nữ bèn lớn giọng nói: “Dùng ma khí mở trận pháp, cánh cửa hư không ở trên giường của tôi!”
Cửu Thiên nháy mắt với Nam Cung Lệ.
Ngay lập tức đám người Nam Cung Lệ, Nhậm Ngữ trực tiếp bay lên giường.
Mấy người quan sát kỹ một lúc, Nhậm Ngữ chỉ vào đầu giường nói: “Ở đây có một phù ấn. Bên này cũng có, quả thật là một trận pháp. Có điều hình như là cần ma khí để mở. Hơn nữa còn là phương thức đặc biệt.
Cửu Thiên gật đầu nói: “Rất tốt. Cô vừa rồi đã bảo vệ được mạng cho chính cô. Bây giờ cô có thể nói cho tôi biết, mở kiểu gì rồi chứ!”
Hỏa Nguyên thánh nữ nghiến răng nói: “Tôi giúp cậu mở cánh cửa hư không thì cậu sẽ giết tôi. Sợ rằng tôi không thể nói cho cậu.
Cửu Thiên nói: “Cô cảm thấy là như vậy ư? Tôi nói như này với cô đi. Cô nói cho tôi biết cách làm sao mở cánh cửa hư không này, tôi có thể giết cô, cũng có thể không giết
cô, sống chế vẫn là 50:50. Nhưng bây giờ nếu cô không nói cho tôi, cô chắc chắn sẽ chết. Cô nguyện ý cược một ván không? Hay là chết luôn, để chúng tôi tốn thêm chút thời gian?”
Hỏa Nguyên thánh nữ trầm mặc một lát, cuối cùng vẫn chịu thua.
“Ma khí chuyển hóa huyết lực – thi lực – độc lực thành Trình Tam Tài Trận, tụ lực mở trận. Chấm bốn phía, dùng huyết tế!”
Nhậm Ngữ lớn giọng nói: “Máu của ai? Buộc phải là máu của cô hay là máu của bất cứ ai cũng được?”
Hỏa Nguyên thánh nữ trả lời: “Chỉ cần là máu là được.
Nhậm Ngữ quan sát kỹ phù ấn một lượt, gật đầu nói: “Cô ta không nói dối, cách này được.
Cửu Thiên gật đầu nói: “Rất tốt, vừa rồi cô lại bảo vệ được một mạng cho chính mình. Tôi tạm thời không giết cô!”
Cửu Thiên dứt lời thì đưa tay lướt trên pháp châu Hư Vô.
Bóng dáng của Hỏa Nguyên thánh nữ lập tức biến mất.
Nam Cung Lệ nhíu mày nói: “Tôi cảm thấy vẫn có chút không thể tin. Ma tu nói chuyện, đều không tin hoàn toàn được, theo tôi thấy, cô ta chắc chắn có âm mưu”
Tả Tử Sâm ở bên cạnh nói: “Ở thời khắc sinh tử rồi, đâu có nhiều âm mưu như thế. Vẫn là mở cánh cửa hư không trước đi. Ma khí, chút ma khí trên người tôi có đủ không?” Nhậm Ngữ nói: “Chắc đủ rồi, các anh đứng cách ra một chút, để tôi!”
Nhậm Ngữ nói xong thì truyền chút ma khí trên người mình vào trong chiếc giường đỏ lớn, lập tức ánh sáng trận pháp sáng lên.
Mọi người lùi ra, Nhậm Ngữ vung tay hất ra một giọt máu, sau đó bắt đầu khiến ma khí chuyển động ở trong trận pháp.
Một chia hai, hai chia ba, ba thì chặn, máu chấm bốn hướng!
Ánh sáng trận pháp càng lúc càng sáng.
Tả Tử Sâm cười nói: “Giỏi nha. Trận pháp của ma tu anh cũng biết, đệ tử của Bất Diệt Thánh Giả đúng là không tầm thường!”
Trên mặt Nhậm Ngữ nở nụ cười, rõ ràng đối với lời khen của Tả Tử Sâm, hắn ta rất hưởng thụ!
Nhậm Ngữ vừa mở trận pháp vừa nói: “Chút trận pháp này đối với tôi mà nói vẫn không thành vấn đề. Nếu không, một thân tu vi này của tôi chẳng phải là uổng.”
Lời đằng sau còn chưa nói hết, trận pháp bỗng rung lên, sau đó tất cả ma khí và máu đó bay ngược ra, trực tiếp đập vào người của Nhậm Ngữ.
Nhậm Ngữ phát ra một tiếng rên, bị máu của mình đánh bay ra, đập một cái rầm vào tường, cả người cũng ghi vào trong.
“Coi như tôi không nói gì!”
Tả Tử Sâm há miệng, cuối cùng nặn ra sáu chữ này.
Nhậm Ngữ một lúc mới chui ra khỏi bức tường, sau đó mở miệng mắng chửi: “Ma tu đáng chết, trận pháp vậy mà không mở ra được. Cách này có vấn đề!” Hoàng Phủ Tường nói: “Không được thì không được, để tôi thử đi
Hoàng Phủ Tường nói xong thì cũng bắt đầu truyền ma khí vào chiếc giường.
Nhậm Ngữ lớn giọng nói: “Tôi cũng không được, anh có thể như nào chứ, tôi thấy anh...
Nhậm Ngữ còn chưa nói xong thì nhìn thấy ánh sáng trận pháp lại sáng lên, lực lượng của Hoàng Phủ Tường cũng bay trở lại.
Rên một tiếng, Hoàng Phủ Tường bay ngược ra, đập mông vào đầu của Nhậm Ngữ.
Mọi người cạn lời, được rồi, hai luyện khí sĩ này đều nghịch xong rồi.
Hoàng Phủ Tường cũng mở miệng mắng chửi: “Trận pháp khốn kiếp này, chắc chắn có vấn đề
Nhậm Ngữ hét to: “Anh ngồi trên đầu tôi rồi!”
Cửu Thiên khẽ lắc đầu, đi lên, khẽ nói: “Để tôi thử đi.
Sau đó, Cửu Thiên nói với Cửu Long Huyền Cung Tháp ở trong lòng: “Lão Cửu, vừa rồi nghe được giải trận như nào rồi chứ, mở nó ra!”
Giọng nói của Cửu Long Huyền Cung Tháp lập tức vang lên.
“Chủ nhân vĩ đại, cái này chỉ là chuyện nhỏ thôi”
Nói trong, ánh sáng trong tay Cửu Thiên sáng lên.
Tả Tử Sâm nhìn cảnh này, cười nói: “Xem ra các anh so với Cửu Thiên, vẫn là không được!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất