“Thưa các vị. Gia chủ bọn ta đã trở lại, mời các vị trở về. Hôm khác lại đến, hôm khác lại đến!” 

Đám đệ tử Cửu gia bắt đầu đuổi khách. Không cần Cửu Thiên nói bọn họ cũng hiểu, lúc này không nên để người ngoài vào đây. 

Còn chuyện đắc tội với khách hay không thì người Cửu gia không cần phải lo. 

Có gia chủ ở đây, cho dù có đắc tội với toàn bộ khách khứa thì bọn họ cũng không chút sợ hãi, 

Đương nhiên, những vị khách này cũng không dám tranh cãi điều gì mà ngoan ngoãn rời đi. 

Bọn họ chỉ mong trước khi đi có thể nhìn Cửu Thiên thêm vài lần. 

Cửu tước gia trong truyền thuyết không phải là người dễ gặp đâu. 

Cuối cùng Cửu Vĩnh Lạc cũng mang rượu lên, Cửu Thiên uống một ngụm, lắc đầu nói: "Không được, vẫn chưa đủ mạnh. Bỏ đi, lần sau tôi đi tìm Đông mập đòi rượu vậy. 

Cửu Thiên đặt đũa và rượu xuống rồi chỉ Cửu Hồng Vũ nói: "Mấy ngày nữa tôi sẽ xử tội của em. Hôm nay là sinh nhật em nên tôi sẽ không nói gì. Gia có gia pháp, quay về úp mặt vào tường tự suy ngẫm hôm nay mình đã phạm phải lỗi gì đi. Nếu sau này em còn khiến cái nhà này tan nát thì ra khỏi thành đi, không được ở nhà nữa. 

Cửu Hồng Vũ đáng thương ừm một tiếng, sau đó từ từ rời đi. 

Lúc gần đi, cô ta còn làm mặt quỷ với Cửu Thiên. 

Cửu Thiên lắc đầu, nha đầu này có thiên phú không tệ, tu vi cũng không tệ, nhưng tính nết lại tệ, sau này phải chịu thiệt rồi đây. 

Nếu gặp phải đối thủ như Lê tông chủ, chỉ sợ sẽ bị người ta đùa tới chết cũng không biết. 

Chờ đã, mình nghĩ nhiều rồi nhỉ. 

Cửu Thiên lắc đầu vứt hết những suy nghĩ này ra phía sau. 

Hắn đứng dậy đi tới trước mặt bọn Lôi Hựu Đình. 

“Lôi tiền bối, ngài vẫn khoẻ chứ!” 

Lôi Hựu Đình khom người hành lễ với Cửu Thiên: "Bái kiến tông chủ!” 

Cửu Thiên vội vàng đỡ lấy ông ta: "Lôi tiền bối đừng như vậy. Chúng ta không cần như vậy. Tôi mới nghe Hồng Vũ gọi ngài là sư phụ, chuyện này là sao?” 

Lôi Hựu Đình nói: “À! Lúc trước Cửu tông chủ viết thư bảo ta phái người giúp Cửu gia nên tôi liền phái Lôi Vĩnh Phong tới. Sau đó Lôi Vĩnh Phong khá có duyên với Cửu gia nên ở lại thêm một khoảng thời gian. Ngay sau đó, Lôi Vĩnh Phong phát hiện thiên phú của Cửu Hồng Vũ nên định thu con bé làm đồ đệ. Tiếc là nha đầu kia quá tinh quái, nhất định phải trực tiếp gia nhập Lôi Quang phái nên tôi mới tới một chuyến. Nhìn một cái liền thu nhận con bé. Lúc này đang chuẩn bị đưa nó quay về sơn môn, không ngờ lại xảy ra chuyện thế này” 

Cửu Thiên cười nói: “Trùng hợp thật, trùng hợp thật. Nếu không có Lôi chưởng môn, e là Cửu gia phải gặp hoạ lớn rồi. 

Lôi Hựu Đình cười cười: "Thời dã mệnh dã, Cửu gia có hồng vận của Cửu tông chủ phù hộ, đương nhiên sẽ không xảy ra chuyện gì. 

Cửu Thiên gật đầu: "Lần này coi như tôi nợ Lôi Quang phái, sau này nếu Lôi Quang phái có việc gì thì cứ việc tìm tới Cửu gia và tôi! 

Lôi Hựu Đình trả lời: "Lôi Quang nhất mạch và Cửu Tiêu nhất mạch vốn là nhất thể đồng nguyên, cần gì nói chuyện nợ với không nợ ở đây. Nếu nợ thì cũng là Lôi Quang nhất mạch nợ Cửu Tiêu nhất mạch nhiều hơn. Cửu tông chủ, ngài vừa trở về nên chắc phải xử lý nhiều việc, bọn tôi đi nghỉ trước, không làm phiền ngài nữa. 

Cửu Thiên chắp tay, bảo đệ tử Cửu gia đưa bọn Lôi Hựu Đình xuống nghỉ ngơi. 

Lúc này Cửu Phong và Cửu Hạo Nhiên mới đi tới, nhìn Cửu Thiên từ trên xuống dưới vài lần, Cửu Hạo Nhiên nói: "Thực lực lại mạnh hơn rồi, Cửu Thiên, con đi đã mấy năm rồi đó!" 

Cửu Thiên vừa định đáp thì Cửu Phong tiếp lời: "Nam nhi chí tại tứ phương, con không cần nói gì đâu, chúng ta đều hiểu. Đừng nói nữa, trở về là tốt rồi, Linh Bối đâu, cô ấy có 

về với con không 

Sắc mặt Cửu Thiên hơi thay đổi, Cửu Phong và Cửu Hạo Nhiên liếc nhau, hai người đều nhận ra thái độ Cửu Thiên hơi sai sai. 

“Sao thế, Linh Bối đã xảy ra chuyện rồi à?” 

“Đừng nói là chết rồi chứ!” 

Cửu Hạo Nhiên lo lắng lên tiếng hỏi. 

Bọn họ đã coi Linh Bối như con dâu rồi, vừa hỏi vừa lo lắng. 

Cửu Thiên cười gượng: "Cô ấy không chết, chỉ gặp chút rắc rối thôi. Cô ấy còn đang chờ con đón về! Yên tâm đi, Linh Bối không có chuyện gì đâu. 

Thấy Cửu Thiên không muốn nhiều lời, Cửu Hạo Nhiên và Cửu Phong cũng không hỏi thêm nữa. 

Cửu Thiên đi tới bên người Băng Tuyết Lực Vương, hắn giơ tay chỉ vào trong cơ thể nó. 

Trong chốc lát, cả cơ thể của Băng Tuyết Lực Vương run lên rồi dần tỉnh lại. 

Vừa thấy Cửu Thiên, Băng Tuyết Lực Vương bắt đầu sợ hãi phát run. Không dám bắn chút năng lượng nào cả. 

Cửu Thiên lạnh lùng nhìn Băng Tuyết Lực Vương, sau đó lên tiếng: "Thần phục hoặc chết!" 

Băng Tuyết Lực Vương không đáp, chỉ lui về phía sau. 

Ánh mắt Cửu Thiên lóe lên, Băng Tuyết Lực Vương ôm đầu kêu thảm thiết. 

Thanh âm thê lương khiến đệ tử Cửu gia đều tái mặt. 

Cửu Thiên lại nói: "Thần phục hoặc chết, nếu ngươi bắt ta hỏi thêm lần nữa thì ngươi chết chắc rồi. 

Trước mặt Cửu Thiên, Băng Tuyết Lực Vương hoàn toàn không thể phản kháng. Dù Cửu Thiên không dùng thần hồn chi lực, chỉ bằng năng lượng cơ thể thì nó cũng không phải là đối thủ của Cửu Thiên. 

Băng Tuyết Lực Vương ngoan ngoãn quỳ xuống trước mặt Cửu Thiên và thả thần hồn ra. 

Cửu Thiên vung tay trái lên, Cửu Long Huyền Cung Tháp liền xuất hiện trong tay hắn. 

“Lão Cửu, thu nó lại. 

Cửu Long Huyền Cung Tháp cười to nói: “Chủ nhân vĩ đại, xem ra ta có thêm một hộ tháp giả rồi. À, Băng Tuyết Lực Vương này không tệ. Chủ nhân, chừng nào ngài đi nước Bắc Thần một chuyến, quét sạch toàn bộ Băng Tuyết Lực Vương ở đó, sau này ta có thể kết một Băng Vương trận cho ngài” 

Cửu Thiên đáp: "Đừng nói nhảm, thu nó lại đi. Ta cần nó trấn thủ gia tộc, ngoan ngoãn làm một thủ hộ giả” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp lập tức mất hứng, nhưng bọn Cửu Hạo Nhiên lại phấn khích. 

Nếu có một thủ hộ giả như vậy thì Cửu gia có thể bước nghênh ngang ở nước Võ Đỉnh rồi. 

Dù Cửu Thiên không có ở đây thì bọn họ cũng không sợ bất cứ kẻ nào tới làm phiền. 

Trừ phi là cường giả cực hạn! 

Cửu Long Huyền Cung Tháp chiếu một luồng sáng lên người Băng Tuyết Lực Vương, một ấn ký lập tức xuất hiện trên trán nó. 

Cửu Thiên dùng Sinh Linh Đại Đạo rót vào trong ấn ký, từ nay về sau, chỉ cần tâm thần hắn khẽ động liền có thể quyết định sự sống chết của tên Băng Tuyết Lực Vương này. 

Sau khi làm xong, Cửu Thiên ném cho Băng Tuyết Lực Vương một bình đan dược. 

Băng Tuyết Lực Vương ôm đan dược gào khóc. Từ nay về sau, nó không còn là thủ hộ giả của Băng Thánh nước Bắc Thần nữ mà là thủ hộ giả của Cửu gia. 

eyJpdiI6IkFRTkhDcHYwV0xNWDNmWTJoQ2V1SEE9PSIsInZhbHVlIjoiUWlld1lGYXVMMmNFMlU1eFwvYXgyc0tWeHc5OFZjTmlpR0x4aktiOTcyMEpMTko4YUpMZHNMa0doeng2WjFnZnVCd1pXbWNyVzliMzZQRzhcL2FwT0ZpUjkxVWxGRW1vQ2ltS3VoRlwvSEYzTDhYVzdvd1FPTkJWVHJod1ppT1h3RUo4cVwvMXJHdDQzMnBWalUwMkRLSkVZU25lbjFyTlliakdycW9YVmdObkJIdnpvQTNQN256RWpLUU1sN2dpVGZKWE1YOHR4aWdjWWRtZmlTMEhXSmNvbVRLOVY0eU9pWEV1aGU5NGZ1N3lqeHd3WFJkR2NmWXpzR1dqVGh5WVwvVHE5dVNxOEMxelFubGhEK1llQ3R4QVNnQ1V2TFN3WU1NZU9jNWszRGlVRXJxdkhlbHZpZkxcL3BOQTZvblh0MTJweG45Q2dsdTFKb1wvZHhKWUczODBObHUrQkE1b1BhbWQ5RzBaU2FLdUcwR3RweDArR2dqR3FhdlwvOUZqQncyTW5lM085OGNMcUhnUytoZXZcL0dpNWY2eHhscXc5RWxoZjNIT3pHMmhOQndzM1RJN2p1SmpRcW1aYVFscysxN2FJWjFmSiIsIm1hYyI6ImZhOGU0ZDU0ZDBjYzU5NmI3OTIzZTA3MTk5OTk3YTNhNWYxMDkwMTgxMjJlZWM5OWYwYjRkZTIxMzI2ODkyN2UifQ==
eyJpdiI6ImllK1VxekRob3UrMjd4eXdXaWxlYWc9PSIsInZhbHVlIjoiQmxIUnBUdDFcLzJUVlZRXC90c1dPUm9ROXljb1RTb1E1Rko3YjZoY1ZoSjBVMmRXMEU3VmxxcXRRUkJ2NExkb1lOWElsZUxzeUpSSzNrbTV1aXVIdStxUWJRM2M0cVkwR2VCVTJCcUcxS1I3a2c4R09hNUt1b05WTVRBeGpHYTZkUnZ5UDNiTzZVeTlhdlQ0R3FqQ0NNdlR5U00rcDRGVTBNZ21GWXBGbnc1ZzBXTzR6QnlBdmpFQ0lNN3NlRGRmQmdhODYwM3o0ZWkxYkwxajYxeHE1ZHJDWlZPdGx1ZytyOVVRd2E2ckdFVXN4dEs0cnl4c1wvOG44WWxxZEgyQ3pOdTVhV1J4Tm42ekpsSVpTMlF1U1ZjZUZ4RHVvQitSdW1zVzVGQVZQQ0FTRVEyVFQ2NW9hTmp0NkZoMkRXeFFSU29SbDBIbnZXTEhKV1N4MDhWRHd2dXBrcTAyMXpBKzZVUFdSTnpTYmpsWko1S1VidkNZVW15SVRiNFpVNG5nRm1jQ085SFdEa0JreUhISWtZMkJUODBwUT09IiwibWFjIjoiMDNkODdjZjc5N2E4MTg0NjBiNDk0ZjBmZjJlMDczOWI2Y2JhNGJiNTczZDE5ZGUzNjc2ZDA5N2U5ZGFjMDMxNyJ9

Đương nhiên, bây giờ nó chẳng biết gì cả, thậm chí còn không biết sau này mình có được no bụng hay không.

Ads
';
Advertisement
x