Chuyện tương tự vẫn đang xảy ra ở các nước khác. 

Các nước như nước Thú Tây Lương, nước Linh, nước Tuyết... lúc này đều ở trong trạng thái chiến đấu. 

Dường như cả Đông Giới chỉ trong một đêm trở nên vô cùng hỗn loạn. 

Mâu thuẫn giữa các nước từ bé biến thành to, sau đó xung đột căng thẳng, cuối cùng biến thành chiến tranh đất nước. 

Tình hình giống như nước Võ Đỉnh, nước Đan Thánh chỉ có thể đều thế. 

Không ai biết những chuyện này rốt cuộc xảy ra như nào, cũng không ai nghĩ nhiều, kẻ đứng sau chuyện này là ai. 

Bởi vì gần như tất cả các nước đều bị kéo vào trong đầm lầy chiến tranh. 

Đông Giới hòa bình rất nhiều năm, lúc này trở nên như một vũng nước đục, đang liều mạng khua khoắng, khiến người khác căn bản không nhìn dưới nước rốt cuộc là cái gì. 

Ngay cả người thông minh như Đan Thánh quốc chủ cũng không rảnh đi nghĩ rốt cuộc là sao. Chỉ bị khiêu khích của các nước khác mà bốc lên lửa giận. 

Chỉ có Lê tông chủ vẫn tỉnh táo, cũng không có sức ngăn cản tất cả chuyện này xảy ra. 

Ông ta chỉ có thể nhìn Đan Thánh quốc chủ nổi giận, dẫn cao thủ của nước Đan Thánh, giống như gió thu quét lá rụng, xử lý những kẻ ngu tới khiêu khích. 

Những người này, vào lúc Đan Thánh quốc chủ rời khỏi nước Đan Thánh, còn có thể ỷ đông người mà giễu võ dương oai. 

Một khi Đan Thánh quốc chủ dẫn cao thủ của ngũ đại gia tộc trở về, bọn họ yếu giống như tờ giấy, một xiên liền chết. 

Đan Thánh quốc chủ rõ ràng trong khoảng thời gian này cũng đã đè một bụng lửa giận, ra tay hung tàn thật sự là không cho đường sống. 

Lê tông chủ luôn ở bên cạnh nhìn, tiếng thở dài không ngừng, vẻ mặt càng khó coi. 

Ông ta biết ma tu không thể không có thủ đoạn tiếp theo, quả nhiên, loại chuyện ông ta không muốn nhìn thấy nhất đã xảy ra. 

Ma tu khí thế hừng hực, thiên hạ lại phân chia. 

Không cần nghi ngờ, có thể quậy Đông Giới đang bình yên thành một vũng nước đục như này, chỉ có ma tu có thể làm được. 

Bọn họ khả năng từ rất lâu đã bắt đầu một màn kế hoạch này. 

Khơi dậy chiến tranh, dẫn phát hỗn loạn, vốn là chuyện ma tu giỏi nhất. 

Lê tông chủ thầm nghiến răng, tình hình đã rất không lạc quan. Hiện nay chuyện phải làm đầu tiên là buộc phải tìm được kẻ cầm đầu ma tu quấy rối ở Đông Giới. 

Kẻ đó chắc chắn ẩn ở nơi nào đó, âm thầm thao thúng một đất nước, hoặc vài nước, dẫn phát chiến hỏa 

Lê tông chủ muốn biết người này là ai, cũng cần phải lôi người này ra, như vậy mới có thể kết thúc hỗn loạn của Đông Giới. 

Suy nghĩ một lúc, Lê tông chủ quay đầu nói với Lê Nhân Long ở đằng sau: "Tôi cần tất cả thông tin, liên quan tới tất cả những người đáng phải chú ý ở trong Đông Giới, ghi thành quyển sổ, đưa tới tay của tôi!” 

Lê Nhân Long không hề ngạc nhiên trước lời của Lê tông chủ, dường như cách làm này đã là chuyện rất bình thường. 

Lê tông chủ khựng lại một chút thì bỗng nhớ ra cái gì đó, vội vàng nói với Lê Nhân Long: “Có thể để lại thú ba mắt trên người Huyễn Tầm không?” 

Lê Nhân Long gật đầu nói: “Đã đưa cho cô ta từ lâu, tất cả tình hình liên quan tới nước Võ Đỉnh, chúng ta đều nằm rõ trong lòng bàn tay, chỉ là... 

Lê tông chủ nói: “Chỉ là làm như vậy có hơi bỉ ổi quá, không tin tưởng Cửu Thiên lắm đúng không?” 

Lê Nhân Long không nói gì. 

Lê tông chủ cười nói: “Lê Nhân Long à, cậu còn quá trẻ. Đợi tới ngày nào đó khi cậu có thể hiểu tôi làm loại chuyện này là bắt buộc phải làm, không thể không làm thì cậu có thể thật sự tiếp nhận vị trí của tôi.” 

Ánh mắt của Lê Nhân Long lóe lên, từ tốn nói: “Tông chủ, bây giờ tôi đi chuẩn bị sổ cho ngài.” 

Lê Nhân Long xoay người, rảo bước rời đi. 

Lê tông chủ khẽ lắc đầu, nói: “Người trẻ tuổi. Tâm tính sốc nổi. 

Lê tông chủ vừa nói vừa từ trong tay lấy ra một miếng thông kính. Hình ảnh lưu chuyển bên trong chính là cảnh tượng bị đóng băng cả vùng ở đô thành nước Võ Đỉnh và hình ảnh Cửu Thiên đại chiến Băng Thánh. 

Ngón tay của Lê tông chủ gõ nhẹ vào xe lăn, trong miệng lẩm bẩm nói: “Nước Bắc Thần, Băng Thánh, trả thù. Tại sao mình cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. 

Ba ngày sau. 

Nước Bắc Thần. 

Trên đỉnh Nhai Sơn, mây mù che phủ, tinh thạch dựng nhà, cầu vồng bắc cầu. 

Vạn kiểu khí tượng đều ở trong núi, lưu quang rực rỡ lập lòe. 

Trên sơn môn, hai hàng chữ to. 

Tuyết thượng phi lại nhất tuyến thiên, 

Kiếm xuất thương khung vân các gian 

Đây chính là Thiên Các tiếng tăm lừng lẫy trong nước Bắc Thần. 

Một đạo quang ảnh từ trên trời đáp xuống, rơi thẳng ở trên sơn môn. 

Cơ thể lắc lư, vừa đáp xuống thì phun máu lên tinh thạch. 

Người này không phải ai khác, chính là Băng Thánh bị trọng thương. 

Trong mắt bà ta tràn ngập tơ máu, mỗi một tấc da trên người đều đang rỉ máu. 

Một kích cuối cùng của Cửu Thiên, Đoạt Hồn Diệt Phách Quyết, rõ ràng đã tổn thương tới sâu trong thần hồn của bà ta. Băng Thánh tới nay cũng không dám tin, một người vừa bước vào Tôn Cảnh không bao lâu như Cửu Thiên, vậy mà có thể đánh bà ta bị thương tới mức này. 

Chênh lệch thực lực giữa hai người vốn nên rất lớn mới đúng. Nhưng ai có thể ngờ tuy tu vi cảnh giới của Cửu Thiên không cao bằng bà ta, nhưng một thân bản lĩnh này thật sự quá mạnh. 

Mỗi khi nghĩ tới mấy chiêu cuối cùng của Cửu Thiên, Băng Thánh tới bây giờ cũng thấy sợ. 

Cũng may bà ta khá tinh thông Không Gian Chi Đạo, nếu không đường đường là cường giả cực hạn như bà ta, rất có khả năng bị Cửu Thiên đánh chết. 

Băng Thánh nghiến chặt hàm răng, lảo đảo xông vào trong Nhai Sơn tiên phủ ở trong cùng Thiên Các. 

Người của Thiên Các gặp bà ta ở trên đường đều nhìn bà ta bằng ánh mắt kinh ngạc. 

Đây không phải là các chủ của bọn họ hay sao? Tại sao bị thương thành như này? 

Trong thiên hạ vậy mà còn có người có thể làm các chủ của bọn họ bị trọng thương ư? 

Có mấy người còn muốn nói gì đó với Băng Thánh, nhưng Băng Thánh căn bản lười để ý bọn họ, phất tay đóng cửa lớn của Nhai Sơn tiên phủ lại. 

Sau đó cơ thể mềm nhũn ở cửa. Trước mắt là một phiến động phủ băng tinh, mặt đất cũng được, bức tường cũng được, tất cả đều đúc từ bảo thạch và tinh thạch. 

Đủ các loại khối băng hình thoi lơ lửng xung quanh, bên trong hoặc là thư tịch, hoặc là dược liệu, hoặc là đan dược. 

Những cái này đều là tài sản riêng của bà ta, Nhai Sơn tiên phủ này, thường ngày cũng chỉ có một mình bà ta có thể ra vào. 

Thở dốc, máu trên người Băng Thánh vẫn chảy không ngừng. 

Cộp! Cộp! Cộp! 

Bên trong Nhai Sơn tiên phủ lại truyền tới tiếng bước chân rõ ràng. 

Một người mặc đồ đen xuất hiện, tay để dáng bông hoa, trên mặt mang biểu cảm yêu dị, mỉm cười nhìn Băng Thánh nói: “Đường đường là các chủ của Thiên Các, tại sao lại nhếch nhác như này?” 

Băng Thánh nghiến răng nói: “Tin tức của ông có sai sót, Cửu Thiên mạnh hơn rất nhiều so với những gì ông miêu tả. 

Người mặc đồ đen nghe vậy thì biểu cảm hơi thay đổi, nói: “Cửu Thiên ư? Cửu Thiên có khí – võ song tu đó sao? Cậu ta trở về rồi à? Bà vậy mà thua trong tay cậu ta. Bà hơn cậu ta mấy chục tuổi đó!” 

Băng Thánh đanh giọng nói: “Tu vi của cậu ta đủ để giết tôi. Vết thương trên người tôi chính là do cậu ta để lại. Không diệt tên này, nước Bắc Thần của tôi nhất định sẽ bị diệt vong” 

Người mặc đồ đen gật đầu nói: “Cái này đúng là thật. Cửu Thiên, ha ha, thật sự là trời ban cơ hội tốt, nếu tông chủ đại nhân có thể nhìn thấy tôi mang thủ cấp của Cửu Thiên 

trở về, chắc chắn sẽ rất vui. Nói không chừng, tôi cũng có thể làm ma vương, ha ha.” 

Người mặc đồ đen cười tới rung lên, chỉ đáng tiếc hắn ta là một người đàn ông, động tác lại giống như phụ nữ, rất không ổn. 

Biểu cảm của Băng Thánh hơi thay đổi, nói: “Nói rõ trước, tôi đã bị trọng thương, không thể giúp ông ra tay nữa. 

Người mặc đồ đen cười nói: “Không cần bà ra tay, bà đợi nhân thủ là được. nước Bắc Thần cộng với cường giả của hơn mười nước cùng tới nước Võ Đỉnh gây rắc rối. Bà cảm thấy có mấy phần thắng?” 

Băng Thánh lập tức cười nói: “Ông có thể tìm cho tôi trợ thủ của mười mấy nước ư? 

Người mặc đồ đen gật đầu, nói: “Đương nhiên không thành vấn đề” 

eyJpdiI6Im9CajNNWlRGMFcrRk9SUlU1TUdsSlE9PSIsInZhbHVlIjoiWUVQSFZwOEhtZ0FTcWZzYlRaY2NXeHBXbnF3TlJjZ3d1QktENmxWbTMycU1uUnpwSCtTQVFCZDF4dDdpUjdMdWc5Y1o3ZU1mNk5HNXp4bnNzSFpPVnN0bVZXTlI3blwvMGtpZmR4SEJQZldNd2xzclZGbFBDVUdwUlJ3UEthMysyQld0RHBWbXYxY29pNWlTRzEzVWFHOStxaTlTVVJuUzB3TUJnNUhsWHNFVmhZbTBLTG5TbElhYnVpZ1JrbUhNREc3cVdiZ25Wclc5NXR5Qk53TDl0SGc9PSIsIm1hYyI6Ijg2Y2JkYzQzYTlkY2VkYmU2ZmU2Mjg4MGZlNGE0ZjY2NjJiNmVjNGUyMTQ0YWQ5MTUzYjQ1Mjk5Mjk2ZTNkYmIifQ==
eyJpdiI6IjZiajh1ck80RnFlMGxCSlwvYWxWemRnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Im1ZXC9HREtYVTFlZzNhbFdGSGtuRDd5M05FYVwvMkxTdDV0TnJXRDNFVDRHU2RUeHk0ODZMVkloMmpNMGFyNHcydklIM01pS1NVaTlpQWU4aWtrXC91MldkQlh2U0NpanIwY0pseGpSa1NUaWs3NG93Z2diRDF6TVllZDJ4MktRdW1UUGVqZk9aemc4TjFyOUQ4SXZZaXBjaCtaRUxobFB1Z2FwV1daeWJcL3FJcFI0UFhwclM3SUNnRHFPa2ZLQkkxUkJrWkxRRVQ5cE1jcGxPOU9ualhqajBSZFZCRkwxVHFVN1owa2Q5WUxPbG5CNmM5MDFwSHorU09lN24rXC9ZN2prR1J0M3RWQ2pJWE5KSUJyZkNwKzlEQnc9PSIsIm1hYyI6IjRkMjc3YTAzNzBkNjhiZjU2ZWFiMzlkNDI2MGU2NDYzZDk4NTExOWMzYjI2NzExZmU0MDVkZDY5NjJiOGM4NmEifQ==

Trong mắt của Băng Thánh lộ ra vài phần điên cuồng, người mặc đồ đen cười chứ không nói.

Ads
';
Advertisement
x