Cửu Thiên không nhịn được mà cười thành tiếng.
Ở bên cạnh, Cửu Hạo Nhiên và Cửu Phong đều lộ vẻ lo lắng, bọn họ thật sự sợ Cửu Thiên làm quá sự việc.
Nhất là Cửu Phong, ông ta rất hiểu Cửu Thiên.
Biết tính cách của Cửu Thiên rất cứng rắn.
Cha con Tiết hầu gia này ép Cửu Thiên hành lễ như này, rất có khả năng Cửu Thiên lát nữa sẽ một kiếm giết hai người này.
Điều Cửu Phong lo lắng nhất chính là chuyện này.
Chỉ là Cửu Thiên không có làm như vậy.
Bởi vì hai người này thật sự không đáng để hắn ra tay.
Hoặc nói loại thủ đoạn ngu xuẩn thích dùng thân phận đè người như này chỉ khiến bản thân Cửu Thiên cảm thấy mất mặt.
Sau đó, Cửu Thiên nói: “Tiết hầu gia, ông muốn kêu tôi hành lễ trước ông, sợ rằng không được rồi. Con người của tôi rất ít khi hành lễ trước người khác. Dù là Tần Chính đại đế, tôi về cơ bản cũng chưa từng hành lễ”
"To gan!"
Tiết hầu gia lập tức chỉ vào Cửu Thiên, lớn giọng quát.
Dáng vẻ con ngươi sắp trợn lòi ra ngoài đó, thật sự có hơi khôi hài. Cửu Thiên nhìn mà lại không nhịn được mà cười lên.
Tiết Phương Tử ở bên cạnh nói vào: “Cửu Thiên, anh thật to gan. Vậy mà dám gọi thẳng tên của bệ hạ. Bệ hạ sao lại phong cho loại người như anh là nhất đẳng bá chứ. Bây giờ tôi sẽ dâng thư cho bệ hạ, trị anh tội đại bất kính. Anh đợi trở thành tù nhân đi.
Tiết Phương Tử nói xong thì tức giận đùng đùng muốn đi ra ngoài.
Nhưng vào lúc này, Tiết hầu gia bỗng cản Tiết Phương Tử lại, nói: “Con trai, đừng manh động như vậy. Cha nghĩ, Cửu bá tước cũng chỉ là nhất thời lỡ miệng. Cửu Thiên à, thật
ra tôi có ấn tượng rất tốt về Cửu gia các cậu. Tôi thậm chí còn định để con trai của tôi lấy Cửu Hồng Vũ của Cửu gia các cậu. Nể tình hai nhà chúng ta sắp là người nhà, hôm nay tôi coi như không nghe thấy gì, cậu biết nên làm sao rồi chứ!”
Cửu Thiên cười không ngừng lại được.
Hai cha con này thật sự hát kịch tới nghiện rồi.
Một người vai ác, một người vai hiền, chơi rất vui.
Nếu chỉ là gia tộc bình thường, thật sự có khả năng bị thủ đoạn này của bọn họ dọa, sau đó cun cút đưa người tới Tiết gia của bọn họ cho êm chuyện.
Haizz, chỉ đáng tiếc, nhà mà hôm nay bọn họ tới là Cửu gia, đụng phải Cửu Thiên.
Bup!
Cửu Thiên đặt ly trà xuống, hai tay đan nhau, cười híp mắt nhìn bọn họ.
Sau đó, Cửu Thiên lên tiếng nói: “Tiết hầu gia, Tiết công tử. Con người như tôi nói chuyện tương đối thẳng thắn, vậy nên tôi luôn nói thẳng. Cửu gia không chào đón hai người, bây giờ hai người có thể đi rồi. Nếu sau này hai người cả gan dám đi vào Cửu gia nửa bước, tôi cho người đánh gãy một chân của Tiết công tử, hai lần thì tôi sẽ đánh gãy hai chân, ba lần thì tôi sẽ đánh gãy chân thứ ba của anh ta!”
Tiết Phương Tử bỗng kẹp hai chân lại, dường như cảm thấy dưới háng có gió lạnh thổi qua.
Tuy Cửu Thiên cười nói, nhưng vài phần sắc lạnh trong mắt lại rơi vào trong mắt của Tiết hầu gia và Tiết Phương Tử.
Tu vi của hai người này ở trước mặt Cửu Thiên thật sự có thể bỏ qua.
Cửu Thiên không dùng bất cứ lực lượng gì, chỉ nhìn bọn họ như vậy thì khiến bọn họ cảm thấy người mình đối mặt dường như không phải một người, mà là một Ma Thần!
Nuốt nước bọt, Tiết hầu gia nghiến răng, vậy mà còn muốn cố chống đỡ.
Ông ta là hầu gia, vẫn có tôn nghiêm của mình.
Bị Cửu Thiên uy hiếp như vậy, Tiết hầu gia cũng có chút tức giận, chỉ là ở dưới cái nhìn của Cửu Thiên, ông ta căn bản không dám nổi giận.
Vì vậy, Tiết hầu gia nói với giọng khàn khàn: “Cửu Thiên, cậu có biết, người cậu uy hiếp là một hầu tước do bệ hạ sắc phong không? Cậu sẽ gây ra rắc rối rất lớn cho mình. Cậu
có biết, ở trong nước Võ Đỉnh, một hầu gia đại biểu cho cái gì không?”
Cửu Thiên há miệng, đang muốn lên tiếng.
Ở đằng sau, bỗng vang lên giọng nói.
“Đại biểu cho cái cứt chó!”
Nghe thấy giọng nói, Cửu Thiên lập tức quay đầu qua. Ngay lập tức, trên mặt nở nụ cười, bởi vì người tới chính là đám người Hàn Liên sư huynh.
Bọn họ cuối cùng cũng tới châu Đông Hoa rồi.
“Hàn Liên sư huynh, các huynh tới chậm quá!”
Cửu Thiên cười thành tiếng, nói.
Đại sư huynh lắc đầu nói: “Hết cách, động tác của Hàn Liên sư đệ quá chậm. Một chút chuyện cũng phải xử lý mấy ngày!”
Sở Trực sư huynh nói: “Đúng, đúng, là do động tác của Hàn Liên sư đệ quá chậm!”
Sở Chính sư huynh cũng gật đầu liên tục.
Hàn Liên nghe răng trợn mắt nói: “Đồ không có lương tâm, biết sớm mấy ngày này mặc kệ cơm nước của các huynh rồi. Đệ lười nói với các huynh, Cửu Thiên sư đệ, bọn ta tới đưa đồ cho đệ.”
Hàn Liên sư huynh nói xong thì hất tay quăng ra một vật.
Một tấm lệnh bài sắt xẹt qua một đường cong đẹp mắt, rơi vào trong tay Cửu Thiên.
Đưa tay nhận lấy, Cửu Thiên nhìn kỹ, bên trên viết ba chữ “trấn quốc công”.
Lệnh bài khá nặng, chắc là đúc từ vẫn thạch huyền thiết thượng hạng.
Cửu Thiên thuận tay quăng lệnh bài sang một bên, nói: “Đây là ý gì?”
Hàn Liên sư huynh ngồi ở bên cạnh Cửu Thiên, nói: “Ý trên mặt chữ, Cửu Thiên sư đệ, bây giờ đệ là trấn quốc công của nước Võ Đỉnh rồi!”
Vừa dứt lời, Tiết hầu gia suýt nữa nhảy dựng lên. “Trấn quốc công!”
Tiết Phương Tử đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì bật cười, nói: “Nực cười. Anh mới bao nhiêu tuổi, có cống hiến gì cho đế quốc mà bệ hạ phong anh làm công tước. Đừng làm tôi cười rụng răng!”
Hàn Liên sư huynh căn bản lười để ý hai người này, nói với Cửu Thiên: “Truyền lực lượng vào, để lệnh bài này nhận chủ trước rồi tính, Cửu Thiên sư đệ, có một thân phận là chuyện tốt. Sau này đệ ở trong nước Võ Đỉnh có thể đi ngang về dọc, bất luận đi đâu cũng không cần tốn tiền!”
Cửu Thiên mỉm cười, truyền canh khí vào trong lệnh bài.
Ngây lập tức một luồng ánh sáng truyền vào bầu trời, sau đó thiên địa thay đổi, vô số ánh sáng bắn ra từ trong tầng mây.
Rất nhanh ngưng tụ thành hai chữ Cửu Thiên.
Một màn này, nhanh chóng xuất hiện ở tất cả các thành trì của nước Võ Đỉnh.
Sau đó thì nghe thấy một giọng nói uy nghiêm vang lên.
“Cửu Thiên của nước Võ Đỉnh. Anh hùng hộ quốc, cường giả đỉnh phong. Nay phong thành trấn quốc công, bố cáo thiên hạ.
Giọng nói như sấm sét ầm ầm vang lên, bóng dáng của Cửu Thiên cũng từ từ hiện lên trên bầu trời.
Nhìn thấy một màn này, Tiết hầu gia đó đã bị dọa mềm nhũn chân.
Bọn họ cho dù không tin nhưng chiếu cáo thiên hạ của đế quốc này lại không làm giả được.
Vậy thì cũng tức là tất cả chuyện này là thật.
Một nhất đẳng bá tước cỏn con như Cửu Thiên, một phát trở thành trấn quốc công của nước Võ Đỉnh?
Cửu Hạo Nhiên, Cửu Phong và vô số con cháu của Cửu gia có vẻ mặt kích động, nhìn một màn này đều nở nụ cười.
Nhưng bọn họ lại không phát cuồng vì kích động, bởi vì loại chuyện này bọn họ đã từng trải qua một lần.
Lần đầu lạ lần hai quen, đám con cháu của Cửu gia cười híp mắt nhìn bầu trời, chỉ vào hư ảnh của Cửu Thiên, nói:
“Gia chủ thật là lợi hại, lần này lại từ bá tước nhảy lên. Anh hùng hộ quốc, gia chủ rốt cuộc đã làm chuyện gì ghê gớm rồi?”
“Không biết, chắc rất lớn”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất