“Chuyển nhà? Chuyển tới đô thành sao?”
Trong mắt Cửu Hạo Nhiên dấy lên ánh sáng phấn khích. Phàm là cơ hội có thể khiến Cửu gia đi lên nữa, ông ta đều vô cùng hứng thú.
Cửu Phong cũng kích động nói: “Cửu Thiên, con định để chúng ta dừng chân ở đô thành sao? Chúng ta có thể không?”
Đám người Hàn Liên sư huynh cũng cười lên.
Huyễn Tầm luôn ở bên cạnh không lên tiếng, lúc này đã lên tiếng: “Ông Cửu, bác Cửu. Với thân phận hiện nay của Cửu Thiên, đừng nói nước Võ Đỉnh của các vị. Trong thiên hạ, cậu ta có thể dẫn các vị đi bất cứ đâu.
Nam Cung Lệ gật đầu nói: “Bao gồm cả Ma Vực.
Cửu Hạo Nhiên càng thêm sững sờ, nghe ý của hai người.
Hình như hiện nay Cửu Thiên ở trong cả thiên hạ cũng tính là cường giả?
Lúc này Cửu Phong mới nhớ ra vấn đề mấu chốt, vội vàng lên tiếng hỏi: “Cửu Thiên, con vừa nói Tần Chính đại đế chết rồi ư? Con là muốn quay về giúp vị hoàng tử nào đó tranh hoàng vị đúng không?”
Cửu Thiên gật đầu nói: “Coi như là vậy. Thuận tiện để Cửu gia cũng đặt chân ở đô thành. Châu Đông Hoa dù sao vẫn quá nhỏ”
Cửu Phong nhíu chặt mày, nói: “Cửu Thiên, chuyện tranh đoạt hoàng vị này, từ xưa tới nay chính là một cái bẫy nguy hiểm. Con đừng lún vào, không thể tự rút ra, cuối cùng rơi vào kết cục ân hận!”
Cửu Thiên nghe vậy thì cười.
Hàn Liên sư huynh càng cười vô cùng vui vẻ, nói: “Cái bẫy nguy hiểm ư? Chú Cửu, đối với Cửu Thiên mà nói, nước Võ Đỉnh cỏn con thật sự không có chỗ nào nguy hiểm nữa. Lần này đệ ấy quay lại đô thành, không phải là giúp vị hoàng tử nào lên ngôi quốc chủ. Mà là đệ ấy muốn ai làm quốc chủ thì người đó có thể làm quốc chủ. Cháu nói thêm một câu, nếu bây giờ Cửu Thiên sư đệ nguyện ý mình làm hoàng đế, cũng có thể làm được”
Lời của Hàn Liên khiến Cửu Hạo Nhiên và Cửu Phong thật sự không khép được miệng.
Muốn để ai làm quốc chủ thì người đó có thể làm?
Cửu Thiên đã mạnh tới mức độ này rồi sao?
Người đi ra từ địa phương nhỏ như bọn họ, có lúc nào không mong có một ngày trong gia tộc của mình có thể xuất hiện một người có thể thay đổi hung suy vinh nhục của đế quốc.
Khi Cửu Thiên có được thân phận bá tước khiến Cửu gia mãi mãi trấn giữ Đông Hoa.
Cửu Hạo Nhiên và Cửu Phong đều cho rằng đây là nơi cao nhất mà Cửu gia có thể leo lên.
Thật sự là chuyện cả đời cũng không dám nghĩ, ấy vậy đã xảy ra.
Bao nhiêu lần, Cửu Hạo Nhiên và Cửu Phong ở trong giấc mơ cũng có thể cười tỉnh.
Mà bây giờ, Cửu Thiên lại bỗng nhiên trở thành trấn quốc công, hình như còn sở hữu năng lực có thể khống chế nước Võ Đỉnh.
Điều này thật sự giống như nghe kể chuyện, khiến bọn họ không dám tin.
Cửu Hạo Nhiên nuốt nước bọt, nói với Cửu Thiên: “Lời cậu ấy nói là thật sao?”
Cửu Thiên lạnh nhạt nói: "Coi như vậy đi. Chỉ là cháu không muốn làm quốc chủ.
Hàn Liên sư huynh thất vọng lắc đầu. Hắn ta dường như vẫn rất hy vọng bản thân Cửu Thiên làm quốc chủ.
Tới lúc đó, hắn ta chính là sư huynh của quốc chủ nước Võ Đỉnh, như này mới thật sự có mặt mũi. Chỉ đáng tiếc, Cửu Thiên không có hứng thú này.
Ngón tay gõ vào bàn, Cửu Thiên nói: “Mọi người nghỉ ngơi một đêm, ngày mai chúng ta về đô thành. Cha, ông nội, hai người cũng chuẩn bị một chút, chọn một số con cháu hạch tâm của gia tộc đi cùng với chúng ta. Một khi tới đô thành, chúng ta sẽ phát triển ở đó. Đợi qua một khoảng thời gian, con sẽ đưa thêm cho hai người một ít đan dược, công pháp, binh khí... Tương lai của Cửu gia sẽ càng ngày càng huy hoàng. Con cháu của Cửu gia cũng sẽ càng ngày càng mạnh. Đầu tiên khiến Cửu gia chúng ta trở thành gia tộc số một nước Võ Đỉnh”
Cửu Hạo Nhiên và Cửu Phong đều ôm tim của mình.
Rõ ràng, tim của hai người, hôm nay đều bị sự thử thách nghiêm trọng. Bọn họ cảm thấy hô hấp của mình cũng có chút không thông.
Gia tộc số một nước Võ Đỉnh!
Đây là ước mơ mà bọn họ chưa từng dám mong ước.
Nhưng nhìn thần thái tự tin này của Cửu Thiên, trong lòng hai người cũng bắt đầu dao động.
Lẽ nào thật sự có thể sao?
Nếu là như vậy, bọn họ nguyện ý dâng hiến tất cả, đổi lấy vinh quang và sự mạnh mẽ của Cửu gia.
Cửu Thiên quay đầu nói với đám người Hàn Liên sư huynh, Sở Trực sư huynh: “Các vị sư huynh, tới lúc đó, Cửu gia phải dựa vào các huynh chiếu cố rồi.
Hàn Liên sư huynh cười ha ha nói: “Yên tâm đi, Cửu gia và Hàn gia bọn ta có gì khác biệt chứ? Đều là người một nhà. Cửu Thiên có muốn cưới một cô nương của Hàn gia bọn ta không. Thân càng thêm thân!”
Sở Chính sư huynh ho hai tiếng, nói: “Sở gia bọn ta đã sa sút rồi, sợ rằng không giúp được bao nhiêu. Nhưng bọn ta có thể cùng với Cửu gia xây dựng lại gia tộc. Chiếu cố lẫn nhau, đó là chuyện tất nhiên.”
Sở Trực sư huynh ở bên cạnh nói: “Không sai. Suy nghĩ này hay, huynh cũng muốn làm như vậy từ lâu.
Nam Cung Lê cũng ghé tới, nói: “Có thể tính thêm tôi không? Tuy đất nước của tôi bị diệt rồi, nhưng Kình Thiên nhất mạch không thể đứt. Tôi cũng cắm rễ ở nước Võ Đỉnh. Xây dựng Nam Cung gia tộc, bắt đầu từ đời tôi.”
Cửu Thiên vỗ vai của Nam Cung Lệ, nói: "Suy nghĩ hay. Anh có thể đi lấy một cô nương của Hàn gia.
Hàn Liên cười to nói: “Hoan nghênh. Nam Cung huynh, anh thật sự có thể tới Hàn gia chúng tôi xem thử, chắc chắn phù hợp tiêu chuẩn của anh...
Mọi người nói chuyện vui vẻ, tiếng cười vang vọng, bay trong thiên địa.
Huyễn Tầm luôn ở bên cạnh nhìn, trên quần áo của cô ta vẽ đầy thú văn. Trong đó có một con quái vật thú văn ba mắt, từ từ chớp mắt, quay lại tất cả mọi thứ trước mắt.
Đêm khuya, sao đầy trời.
Đêm lạnh như nước, trăng tròn trên cao.
Cửu Thiên ngồi ở trong sân, nghịch Nguyên Lực Châu và Tử Linh Châu trên tay, đồng thời cũng đặt một lọ nhỏ ở trên bàn đá.
Lực lượng của Tử Linh Châu từ từ bị Cửu Thiên hấp thụ vào trong cơ thể. Lực lượng của Nguyên Lực Châu quét cơ thể của Cửu Thiên, sau đó bị canh khí của Cửu Thiên từ từ thôn phệ.
Vẻ mặt Cửu Thiên bình tĩnh, yên lặng nhìn lực lượng của mình tăng lên, tham ngộ Tử Linh Chi Đạo.
Có hai viên Hỗn Độn Lục Đạo Châu trong tay, lực lượng của Cửu Thiên gần như lúc nào cũng đang tăng lên rõ ràng.
Sau khi tu vi bước vào Tôn cảnh, còn có thể gia tăng nhanh như vậy. Sợ rằng trong thiên hạ cũng chỉ có một mình Cửu Thiên có thể làm được.
Cửu Thiên thử kết hợp Sinh Linh Đại Đạo và Tử Linh Đạo trong cơ thể của mình. Loại chuyện này, trước khi chưa có Nguyên Lực Châu thì e rằng căn bản không làm được. Nhưng bây giờ, Cửu Thiên đã dần dần sờ tới một chút gì đó.
Hít khí thả khói, hít hơi cuốn gió.
Nhất cử nhất động của Cửu Thiên hiện nay đều có thể dẫn tới sự thay đổi của trời đất.
Hắn đang yên lặng tham ngộ, bỗng một bóng người bê cái chậu đi vào.
Sau đó khuỵu ở trước mặt Cửu Thiên, cởi giầy của Cửu Thiên ra, chuẩn bị rửa chân giúp hắn.
Cửu Thiên từ tốn nói: “Cầm Nhi, hôm nay không cần cô hầu hạ, đi xuống nghỉ ngơi đi. Tôi muốn một mình tu luyện một lúc.”
Cô gái ngẩng đầu lên, vẫn đặt chân của Cửu Thiên vào trong chậu, nói: “Ngâm chân sẽ thoải mái rất nhiều. Cái này có bỏ dược liệu chuyên biệt”
Cửu Thiên bỗng cảm thấy giọng nói không đúng, người tới không phải Cầm Nhi luôn hầu hạ hẳn.
Huyễn Tầm cười nói: “Không thể là tôi sao? Cậu chê bai tôi à!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất