Giọng điệu bình thản của hắn đối với những người này lại tràn đầy khinh bỉ, bốn người vây quanh Cửu Thiên lập tức đồng loạt xuất thủ. 

Canh kình hung mãnh, thực lực đều từ Địa Canh trở lên. Nếu như đang ở nước Võ Đỉnh thì cũng xem như là cao thủ hiếm thấy. 

Bên ngoài, không ít người cũng trợn mắt nhìn cảnh tượng này. 

Đối với các đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch mà nói, bọn họ từ nhỏ đã biết tin đồn về Cửu Tiêu nhất mạch. Chỉ là chưa bao giờ có cơ hội thực sự nhìn thấy các đệ tử của Cửu Tiêu nhất mạch cùng một thể với mình, cuối cùng hôm nay cũng đã được nhìn thấy. 

Bọn họ tất nhiên muốn nhìn kỹ hơn một chút, tại sao người thuộc Cửu Tiêu nhất mạch lại có thể làm tông chủ mà Thần Hoàng nhất mạch của bọn họ thì không thể? 

Canh kình của bốn người đồng thời dừng trên người Cửu Thiên, nhưng trình độ này đối với Cửu Thiên mà nói thì thật sự còn quá yếu. 

Cửu Thiên căn bản không để ý tới, ngay cả động tác uống trà cũng không chậm lại. 

Canh kình của bốn người giống như đánh vào một hắc động, đá chìm rơi xuống đáy biển rồi biến mất không dấu vết. 

Chỉ có quần áo của Cửu Thiên hơi bay lên một chút, bốn người tự mình bị bắn bay ra ngoài. 

Máu tươi phun ra giữa không trung như thể không cần tiền vậy. 

Mặc dù Cửu Thiên không thể sử dụng canh kình, nhưng chỉ bằng cơ thể mạnh mẽ và đáng sợ của hắn đã nằm ngoài sức tưởng tượng của những võ giả như bọn họ. 

Sau khi bị bắn ngược ra một chút, những người này cảm thấy cơ thể của bản thân dường như sắp sụp đổ. 

Vào lúc đó, bọn họ có thể cảm nhận được sức mạnh của Cửu Thiên giống như núi lửa phun trào. 

Sự chênh lệch này quả thực khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi. 

Nhấp một ngụm trà, Cửu Thiên quay đầu nói với ông chủ quán trà đang trốn sau bàn: "Đây có phải là loại trà ngon nhất mà ông có ở đây không? Ông chủ, không được, tay nghề cần phải được nâng cao hơn. Trà không phải pha như vậy đâu!" 

Đặt tách trà xuống, Cửu Thiên nhạy bén nghe được tiếng bước chân dồn dập ở phía sau. 

Giọng nói đều đều này cùng với tiếng vang nặng nề của áo giáp trên người. Không cần suy nghĩ nhiều, Cửu Thiên cũng có thể đoán được đó là gì. 

Thần Hoàng nhất mạch thật sự giống như một quốc gia vậy, lại còn có vệ binh, quả thực rất hiếm thấy. 

Cửu Thiên quay đầu nhìn lại, lập tức nhìn thấy một đám vệ binh xuất hiện trong tầm mắt. 

Áo giáp đen trắng giao nhau, trường thương đại đao, được trang bị đầy đủ. 

Bọn họ vừa mới xuất hiện, Cung Thần vốn bị Cửu Thiên đánh bay ra xa, lập tức lớn tiếng kêu lên: "Anh, bắt lấy hắn đi. Tiểu tử thuộc Cửu Tiêu nhất mạch này quá đáng ghét, hắn suýt chút nữa đã giết chết tôi rồi!" 

Mã gã thủ lĩnh vệ binh vừa nghe được bốn chữ “Cửu Tiêu nhất mạch” thì sắc mặt hơi thay đổi. 

Lại nhìn thấy cảnh tượng trước mặt cùng với toàn thân chảy máu của Cung Thần. Thủ lĩnh vệ binh lập tức nói với Cửu Thiên: "Bên trong chỗ tránh nạn, nghiêm cấm chém giết. Anh không biết rõ quy tắc này sao?" 

Cửu Thiên hơi nhíu mày, cười nói: "Thật xin lỗi. Tôi là người ngoài, không biết có quy tắc này. Nhìn bọn họ trên mặt đầy sát khí, tôi còn tưởng rằng có thể đánh nhau ở chỗ này" 

Tên thủ lĩnh tiến lên trước mấy bước, rút sợi dây xích ra, lạnh lùng nói: "Không cần giải thích nhiều lời, cùng tôi đi một chuyến. Nhìn dáng vẻ kiêu ngạo và nụ cười trên mặt sau khi đánh người của anh, chắc chắn anh là người giết người không chớp mắt. Chuẩn bị ở lao ngục cả đời đi" 

Cửu Thiên thở dài nói: "Haizz, vốn muốn khiêm tốn một chút. Xem ra không thể khiêm tốn được rồi. Thật xin lỗi, tôi cũng không có ý định đi theo anh!" 

Nói xong, Cửu Thiên hơi nghiêng người về phía trước, trên người tản ra một luồng khí thế cực kỳ đáng sợ. 

Hắn cứ như vậy liếc nhìn tên thủ lĩnh vệ binh trước mặt này một cái. Sắc mặt của tên thủ lĩnh lập tức thay đổi kịch liệt, như thể vừa nhìn thấy thứ gì đó vô cùng đáng sợ, đồng tử phóng đại, liên tục lùi về phía sau. 

"Đại ca, làm sao vậy?" 

Sau lưng, mấy tên vệ binh lên tiếng hỏi. Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy đại ca của mình hành động "kinh sợ" như thế. 

Thủ lĩnh thị vệ nghiến răng nghiến lợi, rút vũ khí ra, chỉ vào Cửu Thiên nói: "Bắt lấy hắn, sống chết không kệ, mọi người hãy cùng nhau tiến lên!" 

"Giết!" 

Lập tức, có hơn mười mấy tên võ giả được trang bị đầy đủ tiến về phía Cửu Thiên. 

Xem xét tư thế tấn công của bọn họ, rõ ràng là đã từng luyện qua trận pháp tấn công. Tuy nhiên những điều này đối với Cửu Thiên mà nói cũng không có tác dụng gì. 

Cửu Thiên duỗi một ngón tay ra, nhẹ nhàng chạm vào giữa không trung. 

Cuồng phong đột nhiên nổi lên, tất cả vệ binh đều phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, áo giáp trên người vỡ vụn thành từng mảnh. Trong nháy mắt, toàn bộ ngã xuống đất! 

Lần này, đám người đang quan sát không chỉ kinh hô. 

Mọi người dù có hiểu hay không cũng đều hoàn toàn ngơ ngẩn. Thực lực của Cửu Thiên đã vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ, không ngờ hắn lại đáng sợ như vậy. 

Trên một gian lầu các ở xa xa, Phong Tuấn Kiệt nhìn thấy cảnh tượng này và nói: "Chỉ một ngón tay đã phá vỡ vạn pháp, sức mạnh thuần túy áp chế. Không ngờ sức mạnh cơ thể của Cửu Thiên lại có thể kích hoạt đạo chi lực. Thật đáng sợ! Hắn không cần vận dụng canh kình, mà bên trong Thần Hoàng nhất mạch có lẽ cũng không có bao nhiêu người có thể làm đối thủ của hắn" 

Đông mập tươi cười nói: "Tiểu tử này quả nhiên có tính cách rất giống Ngô Tân, vừa khó chơi lại vừa cứng rắn, còn thích gây chuyện, khiến ta thật sự đau đầu" 

Phong Tuấn Kiệt nói: "Sư thúc, chúng ta có cần xem tiếp nữa không? Nếu như Cửu Thiên cứ tiếp tục nháo như vậy thì chỉ sợ những sư thúc khác sẽ không thể ngồi yên" 

Đông mập nói: "Để hắn tiếp tục nháo đi. Có lẽ để hắn nháo như vậy thì những kẻ coi trời bằng vung, tự đại đến mức ngu ngốc trong Thần Hoàng nhất mạch mới có thể tỉnh táo 

lại một chút. Đi thôi, đừng nhìn nữa, có bao nhiêu người tới đây thì bọn họ cũng sẽ bị Cửu Thiên đánh một trận thôi. Cửu Thiên, tiểu tử này, không phải là chuẩn bị đánh một đường lên tới tận núi Thần Hoàng luôn đấy chứ. 

Phong Tuấn Kiệt ha ha cười nói: "Con xem rất có khả năng đó" 

Đông mập cười lắc đầu, lẩm bẩm nói: "Ngô Tân à Ngô Tân, nếu như lão nhìn thấy đệ tử của mình hành động như vậy thì nhất định sẽ cười đến méo cả miệng. Ôi, đây là thiên hạ của người trẻ tuổi!" 

Nói xong, Đông mập vỗ vào đầu của Phong Tuấn Kiệt, nói: "Còn không đi mau. Xem nhiều có ích lợi gì chứ, con cũng không thể đánh bại Cửu Thiên đâu. Mau đi tìm đại trưởng lão cầu xin chỉ điểm đi. Một ngày nào đó, nếu con có thể đánh bại Cửu Thiên thì ta nằm mơ cũng có thể cười đến tỉnh dậy đấy" 

Nói xong, thân ảnh của một già một trẻ ở trên lầu các nhanh chóng biến mất như một cơn gió đi xa, không để lại dấu vết. 

Phía dưới, tên thủ lĩnh bị Cửu Thiên đánh ngã xuống đất lập tức lấy ra một thứ trông giống với tinh thạch. 

Lúc hắn ta lấy ra và chuẩn bị đập nó xuống đất thì lại đột nhiên phát hiện Cửu Thiên đang nhìn mình, như cười như không. 

"Đập đi, đang muốn gọi người đến đúng không? Mau chóng gọi mấy người lợi hại hơn ra đi, tốt nhất là trực tiếp gọi đại trưởng lão của Thần Hoàng nhất mạch các người tới đây. Tôi cũng lười đi tìm bọn họ, quá phiền phức, để chính bọn họ tới gặp tôi, còn nhanh hơn chút. 

Cửu Thiên ra hiệu cho thủ lĩnh vệ binh nhanh chóng đập đồ, đừng lãng phí thời gian nữa. 

Thủ lĩnh vệ binh chưa từng thấy qua loại người không sợ trời không sợ đất như Cửu Thiên, hắn ta trợn to mắt nhìn Cửu Thiên nói: "Anh là kẻ điên sao?" 

eyJpdiI6Iis1dTM1bXhPSEcyUW5oY1g1aW9ZZFE9PSIsInZhbHVlIjoibkxPQ3k2QjZSSmNwRDBrWjZIYU1FUFRpaWRpUFI0emZSdzM4Y3Jvbml2ZmVZalhJdGNmaFZQYUVSSVpCanNjTTJaZGpySFEyUmY1N1JLTVExV0UrNVRUN0NYKzNzd1wveVpoXC9aU2ZcL3prWEZaNUJrdklsSXFZWXRucktub0d1cDdPOEk2czNkOWNGNHBhS3hWUWtCeFowN3Z6Zk5IRUtWTUgrN3pkbmY4WGEwa3g1SGpEZnh5YmcrYkJMN0RhM1pxSytZbGYzcTZBSGZBczJSYitmZzNuSnhcL3FXY056azV6Z0RKODJDXC8wd09RT0dxK0M1TlZRVDMzelFBNUNYS2t2WXFJMXYydVg0ZGY5cFpxQ2Y4WUhrSDZ1VldDcG5XVkthdEpocEtWdmRIZWRvUm9HOWE1TGNUdnBKNEdIc2xEUlRZV1ZISUJTbFM3UiszV3FqVE5Ebk1PK3gzQVwvcG4rSGdHUGRQeGFPRHRwdEhIaENmVVwvQWtkMVoxKzdsbTAzYnBzYXFrem9uSmY3XC9QN0xldU1hblcyRmg4VGVJbVpJT1wvc3hcLzRBVmJcL3FlN3VEZ2htZHJzYkZMZFwvMTZySW1pXC9nc1pGTE5HbHNPRVZIVnJnd1ZMQjVNVk9hVlBhUDhcL2VtSGljK1JjVXdJWWlONHpiKzVzQXZTOW5jbGVDZ1J0MXN5aGJHdzFvbnYwVEwrbm9mVkF5M0E9PSIsIm1hYyI6ImI5YmRhYjRmZWNlZGYwOWZiZGY5NjlhMjc2MTI5ZWEyYWZlZjhkMmNlMmNlODIzNmU1ZDRjOWQ0NTk3MGE4NDAifQ==
eyJpdiI6IjFjdXJcLzlyOHpDeHE0SGRQWkZDbFwvZz09IiwidmFsdWUiOiIxUzhMZlk5WUVpamhXYWJKdWtlUlZBNkthZmxQRmtGTjFhQ1BCY3FzdTFDMHM5aUw0UUhTUkRnRlFIY2tMUHM4cjMxRFdScDBUUlZiS2VkTGZnYjVFcmlQcFJybDQxZVV4c1Z1QVhoYmY4TTRucmNWc2JoN00xMENLcUlUYXgwMXUzeERaV21tXC9LMjRxUHl6Q08rU01SXC8zNmE5UlJCa1VISmY5cVZ5SHUzeHQ3RThSRWMzUDRUMTExM1RjZ0szVHhNVnVnaEZYSUR2M3dhM2xnMmtqTFcwWG9LZUJUalluK3BVUzVnRE1pSVNyT3FwUGFvc0RlT05XcjY2Tjg1MzQ4V0JadlRLVXdVQXpHeGx5c1djRWJpRis5TythSWsxQmdmQklid3hHRXZ3MnZqYktlaytydG9wR0ZPektVZCt4T09cL0puRm1PRnlFME85WDE2K0xQZGdack41a1BIRnVtVHlud2dPSTNIVnFRWGE4MnFxOXQ1b1wvbFRTUXYrRVpoIiwibWFjIjoiMWIwNjA2YWU1MDA3Njc1MmRjNzA1N2FmNWRjMGY4ZDI2ZDVjNDg0MWIyZmJlNGI4NjgyMzhiZTVkYWY2MjYzYiJ9

Thủ lĩnh vệ binh hất tay, đập mạnh viên tinh thạch xuống đất. Trong chốc lát, một tia sáng bắn lên trời cao, xuyên thẳng vào bên trong tầng mây.

Ads
';
Advertisement
x