Nụ cười này càng không bình thường, cửu trưởng lão nhìn thấy lập tức há hốc mồm, vội vàng hét lên: “Đã xảy ra chuyện gì, tại sao cậu ta còn cười được!”
Không ai có thể trả lời câu hỏi của cửu trưởng lão, bởi vì ngay cả đại trưởng lão cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
Tất cả trưởng lão đều nhìn chằm chằm vào Cửu Thiên.
Cho dù lông của Cửu Thiên xảy ra sự thay đổi nhỏ nhất cũng không thoát khỏi tầm mắt của bọn họ.
Bọn họ cũng muốn làm rõ, trên người Cửu Thiên đột nhiên xảy ra chuyện gì.
Còn về việc Cửu Thiên có những biểu hiện bất thường như vậy.
Đông mập nhìn thấy cảnh tượng này, cũng kinh ngạc hét lên: “Lại đến rồi sao? Cửu Thiên, có phải cậu thật sự muốn phá cửa ải!”
Trong mắt Phong Tuấn Kiệt hiện lên sự vui mừng, nói không ngừng: “Sư thúc, có phải Cửu Thiên lại muốn tạo nên kỳ tích. Có phải hắn chuẩn bị phá vỡ lá bùa sinh tử này không?”
Đông mập lắc đầu nói: “Không biết. Bây giờ nói những điều này vẫn còn quá sớm. Nhưng nụ cười tự tin này của cậu ta thật sự giống với Ngô Tân năm đó. Chỉ sợ cậu ta lại giở trò khác!”
Phong Tuấn Kiệt cười haha, lớn tiếng hét lên: “Cửu Thiên, cố lên, phá vỡ lá bùa sinh tử đi!”
Tiếng hét của hắn ta thu hút ánh mắt của vô số người xung quanh.
Bao gồm cả các trưởng lão, mọi người nhìn Phong Tuấn Kiệt.
Nhưng Phong Tuấn Kiệt không hề sợ hãi, hắn ta phát hiện sau khi hét lên, tâm trạng của hắn ta thoải mái hơn rất nhiều.
Quả nhiên, từ tận đáy lòng, hắn ta vẫn hi vọng Cửu Thiên thắng.
Cho dù người bố trí cửa ải là trưởng lão của Thần Hoàng nhất mạch bọn họ.
Cho dù những người đang nhìn hắn ta với ánh mắt tràn đầy sự tức giận là sư huynh đồng môn của hắn ta.
Phong Tuấn Kiệt ngẩng đầu lên, dáng vẻ kiểu như tôi hét như thế đó, các người làm gì được tôi.
Đại trưởng lão mỉm cười, nhìn Phong Tuấn Kiệt hỏi: “Là Phong Tuấn Kiệt đúng không? Hắn ta hét lớn thật đó!”
Nhị trưởng lão cau mày nói: “Tên tiểu tử này đi theo Thư Thánh một khoảng thời gian, xem ra cũng bị lây nhiễm tật xấu của ông ta. Cái chuyện như hét lên cổ vũ cho tên tiểu tử Cửu Tiêu nhất mạch kia mà cũng làm ra được!”
Cửu trưởng lão lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Tôi thấy có thể đuổi hắn ta đi trước. Loại người này giữ lại ở Thần Hoàng nhất mạch cũng chỉ là tai họa ăn cây táo rào cây sung mà thôi!”
Đại trưởng lão lườm Cửu trưởng lão, nói: “Cửu trưởng lão, tôi cảnh cáo ông một lần nữa, không biết nói chuyện thì đừng nói!”
Cửu trưởng lão vội vàng cúi đầu xuống.
Đại trưởng lão liếc nhìn Phong Tuấn Kiệt, trên khuôn mặt tràn đầy ý cười.
Cùng lúc đó, trong thế giới trống rỗng.
Cửu Thiên hét lên một tiếng mà không có âm thanh gì.
“Chỉ là một tiểu thế giới, thật sự cho rằng ta không làm gì được ngươi sao? Ta đã có thể nhìn ra người ra cái gì, ta sẽ tìm được cách để phá vỡ ngươi. Ngươi muốn dùng sự cô độc để đối phó với ta, ta sẽ dùng sức mạnh để đối phó với ngươi!” Cửu Thiên lên tục hét lên, nhưng không có bất kỳ âm thanh gì.
Sau khi hét xong, Cửu Thiên cũng không nghe thấy mình hét gì. Nhưng ngay sau đó, Cửu Thiên hít một hơi thật sâu, bắt đầu buông bỏ tất cả.
Lúc hắn cứa rách cánh tay mình, Cửu Thiên đã nghĩ đến một chuyện.
Hắn là người có Sinh Linh Đại Đạo, trong máu có Sinh Linh Đại Đạo.
Lực đại đạo này đang ở trong cơ thể hắn. Cho dù hắn có chỉ huy hay không, có dùng đến hay không, Sinh Linh Đại Đạo vẫn sẽ bảo vệ cơ thể hắn.
Nói cách khác, có những lúc, hắn muốn tự sát, cũng là một chuyện khó.
Nếu như chỉ một vết thương nhỏ để nó chảy máu, cho dù hắn để chảy một hai năm cũng chưa chắc đã chết được.
Hiểu được điều này, Cửu Thiên đột nhiên phát hiện, hắn vẫn có cách đối phó với thế giới trống rỗng này.
Thật sự cho rằng hắn sẽ tự sát sao? Thật sự nghĩ rằng thế giới trống rỗng này là vô địch sao?
Thật sự nghĩ là hắn không đoán được sao, thực ra bây giờ không phải thân thể hắn đang ở trong thế giới trống rỗng mà là linh hồn bị ép buộc đi vào đúng không?
Thật sự nghĩ là hắn không biết tiếng chảy máu lúc nãy chỉ là ảo giác mà thôi, là âm thanh mà thế giới trống rỗng này cố ý tạo ra để cho hắn nghe thấy. Mục đích là để hắn tiếp tục tự hành hạ bản thân mình.
Cửu Thiên cười lớn.
Hắn cứ nghĩ bên trong thế giới trống rỗng này không có gì cả.
Bây giờ xem ra, thực ra bên trong vẫn có đồ. Chỉ là thứ này không thể nhìn thấy được, có thể không sờ được. Nhưng chắc chắn có đồ. Nó sẽ tiêm nhiễm những loại cảm xúc tiêu cực vào đầu của những người bị nó kéo vào, để họ mất đi suy nghĩ phản kháng.
Sau đó dùng thủ đoạn biến đổi ngầm để khiến đối phương tự hành hạ bản thân.
Thủ đoạn tinh tế, ác độc như thế này, đây mới là chỗ kỳ diệu của lá bùa sinh tử.
Hiểu được điều này, Cửu Thiên đã biết mình phải làm gì.
Dần dần, Cửu Thiên không nghĩ ngợi gì nữa, hoàn toàn tiến vào trạng thái nhập định.
Như vậy, đối phương cũng không thể tiêm nhiễm những cảm xúc tiêu cực vào đầu hắn, cũng không thể làm hắn bị ảnh hưởng.
Cửu Thiên định dây dưa với nó!
Đây là cách không có cách gì sao?
Không, đây là cách ngu ngốc nhất nhưng cũng hiệu quả nhất mà Cửu Thiên sử dụng sau khi hiểu tất cả mọi thứ.
Có một số chuyện, bạn cho là khó nó thật sự sẽ rất khó. Nếu như bạn nhảy ra ngoài nhìn nó một cách đơn giản, bạn sẽ phát hiện nó thật sự vô cùng yếu ớt.
Ví dụ như lá bùa sinh tử này, nó có thể cưỡng ép kéo linh hồn của một người vào trong thế giới hư vô.
Vậy nó có thể duy trì thế giới hư vô trong bao lâu? Lá bùa không cần sức mạnh để chống đỡ sao?
Nó không tiêu hao sức mạnh sao?
Nếu như có người liên tục truyền sức mạnh vào trong, quả thật có thể chống đỡ được rất lâu. Nhưng bây giờ, chắc chắn không có ai truyền sức mạnh vào!
Cửu Thiên cứ kéo dài như vậy, xem xem ai tiêu hao trước ai.
Hắn thực sự rất sợ lãng phí thời gian, nhưng bây giờ không còn cách nào khác.
Quả nhiên bạn sợ cái gì nhất thì cái đó sẽ đến. Nhưng đã như vậy Cửu Thiên chỉ có thể ngẩng đầu đối mặt.
Cửu Thiên dùng trạng thái nhập định bắt đầu đối phó với lá bùa sinh tử kia, cảm nhận được cảm xúc của Cửu Thiên không thể bị dao động nữa.
Cảm nhận được Cửu Thiên dùng trạng thái này để kéo dài với nó.
Bản thân lá bùa cũng bắt đầu có chút dao động!
Trên núi Bích Tiêu, tất cả mọi người đều nhìn thấy tia sáng của lá bùa đột nhiên yếu đi.
Tình trạng này xuất hiện, ngay cả đại trưởng lão cũng phải đứng dậy.
Những vị trưởng lão khác giống như hóa đá, sững sờ nhìn Cửu Thiên.
Tia sáng trên lá bùa đã yếu đi. Chứng tỏ điều gì, Cửu Thiên thật sự đã bắt đầu tấn công lá bùa rồi sao?
Hắn tìm được cách phá vỡ lá bùa rồi!
Đại trưởng lão nhìn rất lâu, cuối cùng cũng hiểu ra, sau đó đại trưởng lão cười haha nói: “Hóa ra là như vậy, nhập định rồi. Cửu Thiên lại nhập định. Hắn từ bỏ tất cả, lá bùa
không làm gì được hắn. Lá bùa bắt đầu suy yếu. Đây chính là lá bùa sinh tử mạnh nhất của Phù tộc, hóa ra lại được hóa giải một cách đơn giản như vậy. Chả trách có người nói Phù tộc là một lũ ngốc tự cho mình là thông minh!”
Cửu Thiên thật sự phá vỡ được lá bùa sinh tử này.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất