Trước mắt bao người, Cửu Thiên vẫn ngồi vững như chuông vàng, không hề nhúc nhích.
Nụ cười bình tĩnh, khí thế khiêm tốn, vẻ mặt không hề đau đớn, khác hẳn những gì cửu trưởng lão miêu tả.
Dù ai hiểu hay không hiểu, thấy trạng thái này của Cửu Thiên, họ đều nhận ra một điều.
Đó là Cửu Thiên chắc chắn không gặp nguy hiểm đến tính mạng, cũng không tuyệt vọng như lời cửu trưởng lão.
Trái lại tất cả đều nghĩ, Cửu Thiên đang tìm hiểu công pháp gì đó.
Hắn chỉ cần ngồi đó, khiến tất cả những người vây xem như họ biến thành người bảo vệ riêng cho Cửu Thiên. Còn lại chỉ có thể đứng nhìn từ xa.
Trái lại ánh sáng của lá bùa sinh tử mà cửu trưởng lão kỳ vọng lại không hề ổn định.
Ánh sáng mờ dần, nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy nó sắp tắt sáng.
Theo lý mà nói, kể cả không có ai truyền sức mạnh vào, thế nhưng một món chí bảo cũng không thể tiêu hao nhanh như vậy mới đúng. Khả năng duy nhất chính là Cửu Thiên đang phá vỡ lá bùa sinh tử bằng cách nào đó mà họ không hiểu.
Lá bùa sinh tử không thể chống đỡ nên mới tiêu hao nhanh như vậy.
Cửu trưởng lão trơ mắt nhìn ánh sáng của lá bùa sinh tử dần ảm đạm, ông ta nắm chặt tay không có cách nào.
Ông ta cũng không thể lao lên để truyền sức mạnh vào lá bùa sinh tử.
Ông ta không thể mất mặt để làm trò trước mặt nhiều người như vậy. Huống chi, các trưởng lão khác cũng sẽ không để ông ta làm chuyện mất mặt như vậy.
Mặt khác, đại trưởng lão có vẻ rất thoải mái, giống như cho dù Cửu Thiên có phá vỡ lá bùa sinh tử, ông ta vẫn rất vui vẻ.
Cả núi Bích Tiêu, có lẽ chỉ có đại trưởng lão là người cười vui vẻ nhất.
Nếu là người khác, chắc chắn bây giờ đã bị Thần Hoàng nhất mạch tức giận trừng mắt.
Nhưng bây giờ không ai dám làm vậy với đại trưởng lão.
Nhị trưởng lão bên cạnh ho khế, nhắc nhở đại trưởng lão: "Đại trưởng lão. Hình như đây cũng không phải chuyện gì đáng mừng?”
Đại trưởng lão cười trả lời: "Mở rộng lòng ra”
Nhị trưởng lão không biết phải trả lời như thế nào. Nếu là một người khác nói vậy, chắc chắn nhị trưởng lão sẽ phóng canh kình.
Những trưởng lão khác cũng cúi đầu không nói, thậm chí tam trưởng lão còn giận dỗi nói với cửu trưởng lão: "Cửu trưởng lão, cửa ải của ông khó khăn quá nhỉ!"
Nỗi bất mãn trong lời nói làm cho cửu trưởng lão vốn không vui giờ càng thêm tức giận.
Rõ ràng khi ông ta lấy lá bùa sinh tử, tất cả trưởng lão đều vỗ tay trầm trồ khen ngợi, bây giờ ngược lại lại trở thành lỗi của ông ta?
Ai biết, Cửu Thiên nghĩ ra cách kỳ diệu như vậy để phá vỡ lá bùa sinh tử.
Ai có thể biết, hóa ra lá bùa sinh tử của Phù tộc, còn có nhược điểm lớn như vậy.
Miễn là một người chịu từ bỏ, lá bùa sinh tử sẽ chẳng còn hiệu quả rõ rệt.
Nếu là trận chiến bình thường, có thể liên tục bổ sung sức mạnh cho lá bùa sinh tử, sau đó có thể ngăn chặn người kia dùng thần khí, còn hữu dụng hơn xài trận pháp.
Nhưng giờ chỉ là một cửa ải khảo nghiệm.
Cửu Thiên cũng không phải là một trong những tên tội phạm của Phù tộc năm đó, hắn cũng không phải ngu ngốc đến mức phá vỡ nó để trốn thoát. Hắn chỉ cần tiêu hao sức mạnh của lá bùa sinh tử. Bởi vì chẳng có ai đến để bổ sung sức mạnh cho lá bùa sinh tử.
Như thể cảm nhận được điều này, lá bùa sinh tử bắt đầu liều mạng phóng cảm xúc tiêu cực trong thế giới hư không, hòng khiến Cửu Thiên mất tập trung.
Đây mới là nguyên nhân chân chính khiến ánh sáng của lá bùa sinh tử mờ dần, nếu cứ kéo dài như vậy thì nhất định sẽ bị Cửu Thiên tiêu hao hết. Thay vào đó, tốt hơn là cưỡng chế làm gián đoạn việc nhập định của Cửu Thiên. Có lẽ còn có thể lật ngược thế cờ.
Có thể tùy cơ ứng biến, ít nhất chứng minh được lá bùa sinh tử có khí linh.
Chỉ riêng điều này, nó cũng xứng đáng với danh hiệu chí bảo.
Chỉ tiếc, nó gặp phải Cửu Thiên tu luyện thần hồn.
Có lẽ bây giờ Cửu Thiên không thể tấn công, nhưng hắn có thể dễ dàng khống chế bản thân.
Đôi khi phải vậy, lấy bất biến ứng vạn biến, có thể bao dung rộng lượng, không cố cưỡng cầu. Chỉ vậy thôi cũng đã giành chiến thắng một nửa.
Chẳng mấy chốc, vài canh giờ nữa trôi qua.
Ánh sáng của lá bùa sinh tử chỉ còn một chút.
Con cháu Thần Hoàng nhất mạch quan sát trận chiến đã bắt đầu nói chuyện phiếm, nấu cơm dã ngoại.
Không ai muốn rời đi, họ phải nhìn thấy sự kết thúc của bài khảo nghiệm này.
Bây giờ xem ra, có vẻ Cửu Thiên không bị lá bùa sinh tử đánh bại, nhưng có vượt qua hay không, chẳng ai biết.
Chín vị trưởng lão, đều im lặng không nói gì.
Họ hiểu nhiều hơn những người không biết gì khác, Cửu Thiên càng nhập định lâu, phần thắng càng lớn.
Cho tới bây giờ, Cửu Thiên đã không thể thua nữa rồi, vì lá bùa sinh tử chỉ còn một chút sức mạnh ít ỏi cuối cùng.
Với sức mạnh như vậy, có thể tiếp tục duy trì thế giới hư không hay không còn khó nói. Về phần muốn khiến Cửu Thiên phát điên thì gần như không thể.
Sắc mặt của cửu trưởng lão khó coi, giống như bị đá mấy phát, sắc mặt không chỉ tối sầm mà còn có chút méo mó.
Mặt ông ta nổi gân xanh, răng cắn chặt.
Trông như muốn lao ra.
Bên cạnh, tam trưởng lão thở dài: "Tôi không muốn nhìn nữa. Gần như chắc chắn Cửu Thiên này sẽ vượt qua. Khó nhất trên đời ấy hả, chỉ bằng người ta ngủ một giấc thôi.”
Tam trưởng lão nói xong định bỏ chạy, lại bị nhị trưởng lão kéo lại.
"Làm gì? Nếu giờ ông bỏ đi sẽ khiến Thần Hoàng nhất mạch mất hết mặt mũi. Khó nhất trên đời mà thôi, không phải sợ. Lúc sau còn chúng tôi cơ mà! Ông xem, đại trưởng lão còn không cười nữa, tập trung tinh thần quan sát, sao ông lại bỏ đi?"
Nghe thấy lời này tam trưởng lão lại ngồi xuống, nhìn đại trưởng lão bất động, hai mắt mở to, hắn cảm thấy có chút xấu hổ.
Quả thật chỉ là khó nhất trên đời thôi. Kể cả hắn qua thì làm sao?
Tam trưởng lão ngồi nghiêm chỉnh, vừa quay đầu lại đã thấy đại trưởng lão ngáp to.
Ông ta chớp mắt, duỗi eo lười biếng nói: "Vẫn chưa xong à, ta ngủ lâu lắm rồi đấy."
Các trưởng lão há miệng, cảm giác như sắp nôn ra máu, còn đang thán phục ông ta tập trung quan sát, không ngờ lại mở mắt ngủ.
Đúng lúc này, cuối cùng Cửu Thiên cũng ra tay.
Bỗng dưng, canh khí trên người Cửu Thiên phóng lên trười, giống như tia sáng chui lên bầu trời.
Ngay sau đó, Cửu Thiên cũng chớp mắt, hắn cười nói: "Quay về thật thoải mái!"
Nói xong, Cửu Thiên đột nhiên nắm lấy lá bùa sinh tử cửu trưởng lão dán lên người mình.
Canh khí trong bàn tay đánh tan chút sức mạnh cuối cùng trong lá bùa sinh tử.
Trong phút chốc, lá bùa sinh tử phát ra âm thanh lách cách giòn tan.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất