Trên núi Bích Tiêu, ánh sao ngập trời. 

Giữa núi có ánh lửa, đung đưa theo gió. 

Trên đống lửa, mùi thơm của thịt nướng lan ra, Tiểu Hắc há to miệng, tiếng rồng gầm không ngừng. Nó vừa nướng thịt cho Cửu Thiên vừa nhảy qua nhảy lại ở xung quanh, nhìn trông rất phấn khích. 

Làm cho Cửu Thiên rất nghi ngờ, có phải sau khi ăn lá bùa sinh tử vào trong bụng, dẫn gây ra phản ứng không tốt gì không? 

Tiểu Hắc vung vuốt rồng, nịnh nọt đưa thịt đùi đã nướng xong cho Cửu Thiên. 

Thịt là do Tiểu Hắc bắt được ở trong núi, trên núi Bích Tiêu này vậy mà cũng có thú hoang. 

Hơn nữa trên người thú hoang này còn có thứ giống như yên ngựa, nói không chừng là có chủ nhân! 

Có điều những điều này đều bị Cửu Thiên trực tiếp phớt lờ. 

Dù sao có người tìm tới hắn thì hắn đền tiền, không ai tìm, vậy thì trực tiếp lấp vào bụng. 

Không thể không nói, thịt thú hoang này thật sự không tệ. 

Cửu Thiên vừa ăn vừa điều chỉnh trạng thái của mình. 

Ải thứ nhất trong Đăng Thiên Cửu Nạn, nhìn trông hắn không tổn hại gì, vượt qua không tốn chút sức lực. Nhưng sự nguy hiểm trong này và sự tiêu hao của bản thân cũng chỉ có bản thân Cửu Thiên biết. 

Cái khác không nói, nhập định thời gian dài trong thế giới hư vô, thật ra thần hồn của Cửu Thiên cũng tiêu hao không ít. 

Chỉ có điều sự tiêu hao của thần hồn, người khác rất khó nhìn ra. 

Ba ngày này, chuyện duy nhất Cửu Thiên phải làm chính là khôi phục trạng thái của mình về đỉnh phong. 

May mà chuyện này đối với hắn mà nói, chắc không phải chuyện gì khó. 

Hô hấp, hút khí. Canh khí hóa thành lực lượng thần hồn đi khắp cơ thể, sau đó rót vào trong thần hồn của hắn. 

Cửu Thiên bỗng hơi cảm thấy tu vi của mình dường như tăng lên. 

Tới cảnh giới này của hắn, có một chút tiến bộ thì đã là chuyện đáng chúc mừng. 

Chỉ có thể nói, quả nhiên càng nguy hiểm thì càng có lợi cho tu luyện. 

Tuy tăng lên không quá nhiều nhưng Cửu Thiên đã rất vui. 

Cường giả tu luyện tới mức như hắn đều hiểu đạo lý tích tiểu thành đại. Cứ từng chút một, đột phá một chút, sớm muộn sẽ có một ngày hắn cũng sẽ bước vào cảnh giới cực 

han. 

Ở bên cạnh, Tiểu Hắc đã ăn xong, đang yên lặng bò dưới đất. 

Ở phần ngực của nó bỗng có chút ánh sáng lóe sáng, sau đó cả người Tiểu Hắc bỗng run lên. 

Cửu Thiên nhạy bén cảm nhận được sự thay đổi của Tiểu Hắc, vội vàng để một tay lên người của Tiểu Hắc nói: "Sao thế, có phải trong cơ thể có lực lượng bắt đầu xung kích ngươi không?” 

Cửu Thiên sợ nhất là cái này, tuy lực lượng của lá bùa sinh tử đã tiêu hao hết, nhưng dù sao vẫn là chí bảo của Phù tộc. Khí linh trong cơ thể cũng chưa hoàn toàn bị tiêu diệt, một khi nó tìm được phương pháp chống lại, rất có khả năng sẽ tổn hại tới Tiểu Hắc. 

Ngay lập tức Cửu Thiên truyền canh khí của mình vào trong cơ thể của Tiểu Hắc, giúp Tiểu Hắc đối kháng với lực lượng của lá bùa sinh tử. 

Chỉ là canh khí của Cửu Thiên vừa truyền vào thì cảm nhận được Tiểu Hắc tự thay đổi. 

Cơ thể của nó đầu tiên là bắt đầu phát sáng nóng lên, sau đó Tiểu Hắc gục đầu phát ra một tiếng kêu, dùng đầu rồng của mình dúi nhẹ vào Cửu Thiên. 

Nó vậy mà tự ngăn cản sự giúp đỡ của Cửu Thiên! 

Cửu Thiên bỗng hơi sửng sốt, ngẩng đầu nhìn sang Tiểu Hắc, nói: “Sao thế Tiểu Hắc? Ngươi đang làm gì?” 

Cửu Thiên không biết ra sao, nhưng hắn có thể nhìn thấy trong mắt của Tiểu Hắc tràn ngập ánh sáng kiên định. 

Cửu Long Huyền Cung Tháp đột nhiên tự mình chui ra, nhìn dáng vẻ của Tiểu Hắc, nói: “Chủ nhân vĩ đại. Đừng động vào nó, ta thấy Tiểu Hắc nó lại muốn lột xác rồi. Không ngờ 

nó vậy mà còn có cách thật sự thôn phệ được lá bùa sinh tử!” 

Cửu Thiên kinh ngạc nói: “Lột xác ư? Ngươi là nói, Tiểu Hắc đang đột phá ư?” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp dẫn theo tiếng cười đáp lại: “Phải, chủ nhân vĩ đại. Nó có thể sắp bắt đầu tiến hành lần lột xác mấu chốt nhất. Lần lột xác này sẽ triệt để quyết định nó sẽ trở thành thú hoang gì.” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp vừa nói xong, cơ thể của Tiểu Hắc nhanh chóng ỉu xìu xuống. 

Vốn nó đã biến rất nhỏ, bây giờ còn biến nhỏ hơn bằng khoảng một bàn tay. 

Nhưng cơ thể của nó lại trở nên cực kỳ nóng, có thể nhìn thấy bằng mắt thường, Tiểu Hắc vậy mà đốt mặt đất đang bình thường thành một khoảng cháy đen. 

Hơn nữa, Tiểu Hắc vẫn đang nhanh chóng lún xuống bên dưới lòng đất. Nó hình như là định đốt thủng cả mặt đất. 

Cửu Thiên vội vàng đưa tay dùng canh khí bọc lấy Tiểu Hắc. Sau đó cẩn thận để vào trong phủ đệ hư không của hắn, rồi nói với Lão Cửu: “Chăm sóc nó. Tuyệt đối không thể để nó xảy ra chuyện 

Cửu Long Huyền Cung Tháp cười đáp: “Chủ nhân vĩ đại, e rằng như này cũng không xảy ra được chuyện gì. Ta thấy lần lột xác này của Tiểu Hắc phải rất lâu. Hơn nữa nó có thể còn cần rất nhiều lực lượng để bổ sung. Nếu có cơ hội, người có thể kiếm thêm ít Hỗn Độn chi khí cho nó. Như vậy nó có thể trực tiếp lột xác trở thành thánh thú Hỗn Độn cũng không biết chừng” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp rõ ràng nói với giọng đùa. 

Nhưng người nói vô ý, người nghe có lòng. Cửu Thiên khẽ lẩm bẩm ba từ Hỗn Độn khí, đã ghi nhớ vào trong lòng. 

Sắp xếp ổn thỏa cho Tiểu Hắc, Cửu Thiên lại ngồi trở lại, tiếp tục ăn thịt nướng của mình. 

Sau khi thực lực của hắn càng ngày càng mạnh, Cửu Thiên đã không quá ỷ lại vào việc nhập thể mà Tiểu Hắc có thể làm được nữa. Nhưng tay nghề nướng thịt này của Tiểu Hắc lại khiến Cửu Thiên cảm thán một trận, xem ra sẽ có khoảng thời gian khá dài không ăn được đồ ăn do Tiểu Hắc nấu rồi. 

Nhanh chóng ăn hết đồ ăn, Cửu Thiên phủi tay, chuẩn bị đi ngủ. 

Dùng trời làm chăn, dùng đất làm giường, đối với người như hắn mà nói, căn bản không tính là vấn đề gì lớn. 

Dù sao có một thân tu vi như này, ngủ ở đâu cũng giống nhau. 

Đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch ở núi Bích Tiêu rõ ràng rất không chào đón hắn. Cửu Thiên cũng lười đi tìm bọn họ gây rắc rối. Dứt khoát ngủ một đêm dưới gốc cây này là được. Ngày mai đi tìm chỗ đi mới. 

Nhưng cây muốn yên mà gió chẳng ngừng. 

Cửu Thiên muốn yên ổn nhưng lại có người không để Cửu Thiên yên ổn. 

Tai khẽ động, Cửu Thiên nghe thấy bốn phương tám hướng có tiếng bước chân vang lên. 

Nơi như này, vào giờ này, nếu nói không phải nhằm vào hắn, bản thân Cửu Thiên cũng không tin. 

Có điều Cửu Thiên không có mở mắt, chỉ ngưng thần nín khí, phóng lực lượng thần hồn ra, đi nghe động tĩnh ở trong rừng, rốt cuộc có chuyện gì. 

Sau đó, Cửu Thiên bèn nghe thấy một giọng nói, vang rõ vàng bên trong rừng. 

“Cửu Thiên đó ở đằng trước ư? Chắc chắn là hắn chứ?" 

“Không phải hắn còn có thể là ai, hôm nay các người cũng nhìn thấy rồi. Cực Hạn Võ Tôn Cửu Thiên, không kém một ly, chính là hắn 

eyJpdiI6IjVSSWV5WDV3ZXdnT1JqUzlzRGpQOGc9PSIsInZhbHVlIjoiNjJjSHlXR1pzYnFleVU5SEtmMWJCazRMZFNyWlk3SFJhc3prRGErVmk1OGJoQlRMaWtLMXQrbHc3dnVNTXl4THRvSVVHZDBBN1hNWXZqd1wvVHM2YWhGRzhaZVZ2clVsTDczQXNcL3g0K1B5U0p1OWlESVlEUE5WR2I4RHMySHZmMjNPb1BVUW1sbktnZHozdFhoUnIrcE00MUdcL01zWTJwWWJrTFZ6VzNpeXcxdWNNV0xhMHZ6d0JRMFQ5cjRleW1neHhMZnJ4U3NLdXRpMXl3YzdGSkJMVHhNSlF0eE1wZjNudlh5QlVWNTdXTnhaTnZhbUlHd0UyZHpHZ3lWaWI2UnkyQkpucjRZV3VtbWRIT0tRSTlCTjROb0VFV0gwK3JFZ1hTald6dTNkRkRmdU5PVXgwQ2FWZUJnTEJKVTlXa3I5dFlqd1l6WTNuN1V0ZVI4WWlPZFdLSFRINGh2NmRyMEZySHhDRGhZSWF6cnVjU0Z3cjVvWGRMRFJwSzBcL2RBaHJPUGtiWENtdit3T1ZBU1M2YU1TQzFVNWpGUTZYUWpDZmRYeEVTVGRtOWM9IiwibWFjIjoiNTk3ZjA0ODA0N2ZmNmExMjRjMjNmNDlhZjU5Nzg5MzcyMzdjYjg0ODE2NzZmNzEwYzNiMDMyODVhNjc5MWNkZiJ9
eyJpdiI6ImpDczhEMHRYN21CUGl1WXR6VHZXQUE9PSIsInZhbHVlIjoicGJcL3hGUWdtUU5DeGR6dWZXV0ZEVUhreVBtODNYTDFYS3ljTXNlaUtWcnZuSE1UVzFEQXhsdEhjeEc2V3B4eUJQT0pUSlAwSFwvSlNRa0E4S3VoTU5rUUhwTmM3NzI0T0o4aU9HdHNxd3BDaXdRb1lQMmZlb1pYWG1TYVhRRGY2YVVLeEgydlVEdGZHemppanZlWXUrazRqSWh3MHFUNnpYYUc1Y01MWVF3QUljbkFBakJpaXRXUFNUQ00zWkxGb3pEWXRPQ01IYkhTb1BpbnRUZE9YZzVyY0t4blgyaklZNGlMa2tXNk9jMVJPejFvOVZQWHdLcng1VW4zbVpmMFhBNDdmUUpzc2xDMlBUdzVlY2ZrR0E0TkI5SkU5QzkxWE10MDFUQkdzT015azRWZkloejdZN0N0cm40ck1YQlwvNlwvaE1GZ000bGtWUGFjZ3pad3BaMzBZNGpEaUg3eHluN3o3bDFLaFQ1UlFOTTF0aVhBcGtMNWRZc0xKWFZERG9SaXZzbjlzVFYrTEpCajdOQ1FRcm53bm51bVc4eE9qQndpeHFza0doV21pVTNVUDFjTHEzUjFRTDEzZCt2TTk4cVRFRElKd0JSSUVDMmFSeXZyTENMSkcrRTVYUmo1NE5CMXRyY05OVjNmbmtKdlwvanFCSXdBejJ1clwvQ3VtTzEwaEJZRk5UTVhcL1crcmxJa3dzMmdWbjZcL1NQUjhybEJYR1BrWlJhWUpRaHJySnNzQ29uekJTY0hHM3RBYmpQNzdcL01jQ0RKQ05CTU1aMU96Z2VmYmxNYUduR1RUZDlVQVhFUlFKdGdHa1wvUUpJTE1QaDQ5N28yM2pUTVg2UCtXSUwwUlhLVGxiUE1MZGxRKytqQUx1Zm9OemFGRGhCeFBraEhjc05rZHliMGpWVFoxaHQ1SHRqNjBRNndJUjd4NmFTU2RDIiwibWFjIjoiMjAyNjU3NDNkMmNlODBkZTJhMDg4YWViODg1ZTc1NGYzNTlmZmMyMWM5ODYxYjQwZjViZGI5ZGVlYjg3YzllZCJ9

“Ồ, em hiểu rồi đại ca. Lần này chúng ta phải lập công lao lớn!”

Ads
';
Advertisement
x