Khẽ ngâm nga hát, mặc sức trong dòng lửa.
Tuy nơi này không phải là nơi cảnh sắc mê hồn, cũng không có cây cối hoa cỏ, nhưng đối với Cửu Thiên mà nói, lại không tệ.
Cửu Thiên vừa đi vừa gắng sức hấp thụ Hỗn Độn chi khí ở đây.
Càng đi vào trong, mức độ nồng đậm của Hỗn Độn chi khí thật sự giống như thiên địa chi lực ở bên ngoài, có thể dùng từ có thể thấy ở bất cứ đâu để hình dung.
Trọng kiếm Vô Phong ở dưới chân cũng bắt đầu trở nên nóng lên, tuy chưa tới mức hòa tan nhưng thân kiếm cũng bắt đầu đỏ lên.
Trọng kiếm Vô Phong đi theo Cửu Thiên lâu như vậy, chất liệu, độ cứng của nó, Cửu Thiên đều rất rõ.
Có thể khiến trọng kiếm Vô Phong biến thành như này, chỉ có thể nói rõ, những dòng lửa màu đỏ bên dưới đã bắt đầu trở nên đáng sợ.
Thậm chí có thể đã đạt tới mức độ như dương viêm.
Trạng thái như này, Cửu Thiên không thể không bắt đầu cẩn thận.
Nếu bát trưởng lão đã chọn nơi này làm ải thứ hai trong Đăng Thiên Cửu Nạn.
Vậy nơi này chắc chắn có thứ đáng sợ khó thể tưởng tượng.
Nếu không bát trưởng lão sẽ không tự tin vô cùng như thế.
Nếu bát trưởng lão chỉ biết dùng những thủ đoạn nhỏ kia, căn bản sẽ không dùng trong ải thứ hai này. Bởi vì các trưởng lão khác chỉ cần biết chuyện thì nhất định sẽ lên tiếng ngăn cản bát trưởng lão cho Cửu Thiên thắng.
Cửu Thiên không tin, sau khi hắn vượt ải thứ nhất, các trưởng lão không đi hỏi kỹ chuyện của ải thứ hai.
Nếu là hắn, nhất định sẽ biến ải thứ hai này trở nên vô cùng khó. Căn bản không có cơ hội sống sót, như vậy mới đúng.
Hít thở sâu một hơi, Cửu Thiên cảm thấy trong mũi đã bắt đầu có khí tức hỏa độc không thể hít vào.
Từ khi tới đây, hắn sợ rằng không thể hấp thụ Hỗn Độn chi khí một cách không kiêng kỵ rồi.
Thếai giới trước mắt đã bắt đầu hơi thay đổi.
Không những dòng lửa đỏ dưới chân, ngay cả hai bên và trên đỉnh đầu cũng bắt đầu xuất hiện màu đỏ lưu động.
Hơn nữa, Cửu Thiên ở trong những lực lượng này còn ngửi được mùi máu tanh.
Điều này càng khiến hắn cảm thấy nghi ngờ, lẽ nào dung dịch màu đỏ lưu động này thật sự là máu sao?
Nếu là như vậy, vậy rốt cuộc là sự tồn tại đáng sợ như nào mới có thể chạy ra nhiều máu như này.
Thể tích của nó phải khổng lồ tới mức nào, lực lượng của nó phải mạnh tới mức nào?
Điều mấu chốt nhất là nó còn sống không?
Một chuỗi các câu hỏi khiến Cửu Thiên không khỏi càng thêm cảnh giác.
Tuy khí tức không thay đổi gì, nhưng canh khí trong cơ thể đã áp xúc đợi phát ra.
Ở hai bên bỗng bắt đầu xuất hiện cái bóng cuộn trào, giống như những con khỉ con đang nhảy qua nhảy lại ở trong dòng lửa màu đỏ.
Cửu Long Huyền Cung Tháp dường như cũng cảm nhận được sự khác biệt ở đây, lập tức chui ra, nói: "Chủ nhân vĩ đại, người tới chỗ nào thế, nơi này sao có nhiều khỉ lửa vậy?”
Cửu Thiên hỏi: “Ngươi biết những thứ này sao?”
Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Đương nhiên biết. Những thứ này thuộc một loại trongng chướng khí huyễn ảnh. Bình thường mà nói, đều là đi theo bên cạnh cự long. Ví dụ, một con rồng nếu ở một nơi thời gian dài, khí tức nó hít thở ra sẽ hình thành chướng khí, mà loại khỉ lửa, khỉ nước, yêu ma quỷ quái... này sẽ theo đó mà xuất hiện, trở thành tồn tại bảo vệ cự long”
Cửu Thiên nhíu mày nói: “Ngươi chắc chắn chứ? Ta nhìn thấy rồng nhiều rồi. Nếu nói với thực lực hiện nay của ta, giết rồng cũng không phải chuyện gì khó. Nhưng những con khỉ lửa này, ta cảm thấy lại không dễ đối phó!”
Đang nói chuyện, bỗng nhiên mấy con khỉ lửa bỗng nhảy ra từ trong dòng lửa, lao về phía Cửu Thiên.
Cửu Thiên vung tay hất, trong chưởng mang theo canhme khí đánh mạnh vào đầu của mấy con khỉ lửa.
Với lực lượng của Cửu Thiên, một kích này đánh xuống, cho dù là một ngọn núi cũng bị xuyên thủng. Nhưng mấy con khỉ lửa này lại chỉ phát ra một tiếng kêu thảm thiết, sau đó rơi vào trong dòng lửa, nhanh chóng chạy trốn. Từ đằng xa, tiếp tục nhìn về phía Cửu Thiên!
Cửu Long Huyền Cung Tháp trầm ngâm một lát, lên tiếng: “Chủ nhân vĩ đại. Đây chắc chắn là khỉ lửa. Nhưng nơi đây có nhiều khỉ lửa mạnh như này, ta chỉ có thể nói sợ rằng là vì con rồng chúng bảo vệ không tầm thường, rất có khả năng là Long tộc rất mạnh mẽ”
Cửu Thiên nhíu mày nói: “Còn lợi hại hơn Nhân Diệt thần long ư?”
Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Nhân Diệt thần long chỉ có thể tính là một loại lợi hại trong Long tộc. Thần long trong thiên hạ có nhiều lắm, nước Võ Đỉnh không có, không đại biểu nơi khác cũng không có. Nhớec năm đó, khi ta ở trạng thái toàn thịnh, dưới trướng có chín thần long cái thế, đó thật sự phải gọi là...
Cửu Thiên lười nghe Cửu Long Huyền Cung Tháp nói phét, lật tay thu nó lại. Lòng bàn tay mang theo ánh sáng, lại lấy ra pháp châu Hư Vô, chuẩn bị tóm một con khỉ lửa mang về nghiên cứu.
Nhưng dường như cảm nhận được ý đồ của Cửu Thiên, những con khỉ lửa này đương nhiên không mắc bẫy, không có con nào lao tới nữa, chỉ nhìn từ xa, dõi theo Cửu Thiên tiếp tục đi vào bên trong.
Một màn này, đám người bát trưởng lão nhìn mà không hiểu.
Sự bất ngờ mà hôm nay Cửu Thiên mang tới cho bọn họ, còn nhiều hơn kinh sợ mà bọn họ đã chịu trong mười năm nay.
“Tại sao? Tại sao những khỉ lửa này không công kích cậu ta. Không đúng, lần trước khi chúng ta đi xuống, những con khỉ lửa này đều giống như phát điên, hận không thể ăn tươi nuốt sống chúng ta!”
Ngũ trưởng lão lên tiếng đầu tiên. Ông ta là người lần trước từng đi tìm Hỗn Độn Thiên Lan, biết rõ những con khỉ lửa này hung mãnh và tàn nhẫn cỡ nào.
Nhưng hôm nay Cửu Thiên lại chỉ chịu một lần công kích, sau đó những khỉ lửa này giống như chào đón hắn tới, lần lượt xếp ở hai bên, dõi theo Cửu Thiên đi về phía trước.
Cảnh tượng này không bình thường lắm, bọn họ thật sự không dám tin.
“Không đúng, các người nhìn kỹ đi. Những con khỉ lửa này không phải không muốn công kích, chúng hình như đang sợ cái gì đó”
Tam trưởng lão nhạy bén chỉ ra điểm mấu chốt, lập tức các vị trưởng lão nhìn kỹ về phía khỉ lửa.
Quả nhiên, mỗi con khỉ lửa lộ mặt đều có vẻ mặt sợ hãi, giống như nhìn thấy thứ vô cùng đáng sợ gì đó.
Nhưng trên người Cửu Thiên có thứ gì đáng để chứng sợ hãi chứ?
Cũng chưa từng nghe nói khi lửa sợ thứ gì!
Vào lúc mọi người đều không hiểu, đại trưởng lão bỗng lên tiếng: “Tôi nhớ ra rồi. Nơi này không phải là nơi phong ấn con viêm long năm đó hay sao!”
Nhị trưởng lão gật đầu nói: “Đại trưởng lão tinh tường, đúng thế, nơi này chính là nơi phong ấn viêm long.”
Đại trưởng lão lắc đầu nói: “Tôi cũng không biết nên nói ông xui hay là vận may của Cửu Thiên quá tốt nữa, giả dụ chỉ là con viêm long đó. Vậy chỉ có thể dùng hai chữ tạo hóa để hình dung. Cửu Long Huyền Cung Tháp trong truyền thuyết ở trong tay Cửu Thiên, rất thú vị!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất