Các vị trưởng lão mặt mày mờ mịt, căn bản chưa từng nghe nói Cửu Long Huyền Cung Tháp là thứ gì.
Bọn họ đã không chỉ một lần nhìn thấy Cửu Thiên lấy cái tháp này ra, bọn họ cũng nhìn ra, cái tháp này không phải vật phàm, có thể có khí linh như này, ít nhất là trên thần binh.
Nhưng nghe giọng điệu của đại trưởng lão, hình như Cửu Long Huyền Cung Tháp này rất không tầm thường.
Các vị trưởng lão không khỏi suy nghĩ kỹ lại.
Trong thiên hạ này có pháp khí gì đặc biệt lợi hại, có hình dáng cái tháp?
Cái duy nhất mà bọn họ biết hình như cũng chỉ là cái tháp của nước Đan Thánh.
Trong dòng lửa, trọng kiếm Vô Phong dưới chân Cửu Thiên đã bắt đầu bốc khỏi trắng. Thân kiếm có hơi rung lên, đây là dấu hiệu không thể chịu được nữa.
Cửu Thiên vội vàng thu hồi trọng kiếm Vô Phong, phóng ra canh khí, Lân Long Giáp bọc người, tiếp tục bay về phía trước.
Hắn đã rất lâu không phóng Lân Long Giáp ra, chỉ là vì tới cảnh giới như hắn.
Khi đối đầu với người khác, có Lân Long Giáp hay không, khác biệt không lớn.
Nhưng bây giờ nếu chỉ đối phó dòng lửa nóng rực này, Lân Long Giáp vẫn có thể có tác dụng nhất định.
Hơn nữa sau khi nhục thân của Cửu Thiên lần nữa tăng lên, Lân Long Giáp mà Cửu Thiên phóng ra, cũng theo đó mà thay đổi to lớn.
Áo giáp ôm sát người, không dày nặng nữa, tất cả còn hóa thành hình dáng trong suốt.
Bên trong có thể để mặc lực lượng của Cửu Thiên lưu chuyển, đồng thời còn có thể tăng tốc hấp thụ thiên địa chi lực ở xung quanh.
Nếu hôm nào đó Cửu Thiên không sử dụng Lân Long Giáp này, mà tách nó ra khỏi cơ thể.
Lân Long Giáp này nhất định có thể trở thành một thần khí không tệ.
Thoáng cái đã trôi hai, ba canh giờ, khỉ lửa ở xung quanh càng lúc càng nhiều, hơn nữa kích cỡ cũng càng lúc càng to, tới cuối cùng, gần như nhìn một cái thì đập vào mắt. Có điều may mà những con khỉ lửa này đều không biết tại sao không công kích hắn. Nếu không, Cửu Thiên cảm thấy mình có thể một đường giết tới hay không cũng là một vấn đề.
Dòng lửa nối tới chỗ sâu, dường như vẫn không nhìn thấy điểm cuối.
Dòng lửa dưới chân đã sắp không nhìn thấy nữa, chỉ còn lại khói màu đỏ mờ mờ.
Đây đều là hỏa độc triệt để lan ra, võ giả bình thường chỉ cần hít một hơi, e rằng sẽ toàn thân bốc cháy.
Với nhục thân hiện nay của Cửu Thiên đã cảm thấy không dám hô hấp nhiều rồi.
Loại hỏa độc ẩn chứa đạo chi lực này có chút đáng sợ. Nếu đặt ở bên ngoài, sợ rằng chỉ cần một chút xíu thì có thể thiêu đốt rừng núi trong ngàn dặm.
Cửu Thiên tiếp tục đi về phía trước trong một vùng đỏ au, ở bên cạnh hắn bỗng bắt đầu xuất hiện các loại huyễn ảnh lập lòe.
Người tí hon mang theo tiếng cười chói tai, lượn quanh người hắn.
Hơn nữa phát ra âm thanh giống như côn trùng.
Đây chắc là yêu ma quỷ quái mà Cửu Long Huyền Cung Tháp nói. “Con người, ngươi không nên tới đây. Mau chóng rời đi.”
“Con người, tại sao trên người ngươi lại có khí tức mà ta thích”
“Ta muốn ăn hắn, hạ hạ”
Những người tí hon linh tinh này bắt đầu ríu ra ríu rít ở trong hỏa độc.
Bọn họ dường như chuẩn bị phát động công kích về phía Cửu Thiên.
Cửu Thiên đương nhiên sẽ không ngồi nhìn loại chuyện này xảy ra. Tuy hắn không biết thực lực của những yêu ma quỷ quái này như nào, nhưng thiết nghĩ chắc ít nhất sêm sêm những con khỉ lửa kia.
Hơn nữa từ góc độ có thể nói tiếng người thì thấy, nói không chừng sẽ đơn giản hơn.
Cửu Thiên trực tiếp đưa tay ra, bỗng ấn xuống.
Canh khí phóng ra, thế giới đều không còn gì.
“Đạo Diệt!”
Ngay lập tức, tất cả hỏa độc bỗng biến mất.
Dòng lửa dưới chân cũng theo đó mà dừng lại. Những yêu ma quỷ quái vốn lượn lờ bên cạnh Cửu Thiên, lúc này trực tiếp lộ ra bản thể.
Vậy mà đều là những thú nhỏ có hình dạng xấu xí, hình thù khác nhau.
Chúng ở dưới công pháp Đạo Diệt của Cửu Thiên, trực tiếp mất đi lực lượng chống đỡ, mắt của con nào con nấy phóng to, vẻ mặt kinh sợ.
Thật ra không chỉ bọn họ, lúc này các vị trưởng lão ở bên ngoài, tất cả đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch đều có biểu cảm như này.
Ngay cả đại trưởng lão cũng hơi há to miệng, lên tiếng: “Không phải chứ!”
“Đạo Diệt, đây không phải công pháp Đạo Diệt trong Đạo Tàng Quyền hay sao?”
“Tại sao Cửu Thiên lại biết công pháp này? Là ai dạy cho cậu ta? Cậu ta không phải lần đầu tiên tới núi Thần Hoàng hay sao?”
“Nghe nói điều kiện mà Cửu Thiên đồng ý tham gia Đăng Thiên Cửu Nạn chính là tu luyện Đạo Tàng Quyển ba ngày”
“Chuyện này không thể nào, chỉ ba ngày, làm sao có thể học được Đạo Tàng Quyển vô cùng huyền ảo cao thâm, đánh chết tôi cũng không tin!”
Các đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch lên tiếng đầu tiên.
Khoảnh khắc Cửu Thiên sử dụng Đạo Diệt, bọn họ bèn cảm nhận được thứ mà mình từng tín ngưỡng đã sụp đổ.
Nhìn một chiêu Cửu Thiên tung ra, thế giới trống rỗng, rõ ràng không chỉ học được lông tóc, mà thật sự luyện được rồi.
Nhưng chuyện này sao có thể? Chỉ cần ba ngày?
Không ai tin, cũng không ai nguyện ý tin.
Nếu không chẳng phải nói đệ tử của cả Thần Hoàng nhất mạch, bao gồm những thiên tài mà bọn họ cho rằng tài giỏi kia, thật ra đều là một đám vô dụng.
Đạo Tàng Quyển mà cả đời bọn họ có thể không luyện được, người ta chỉ cần ba ngày thì luyện thành công.
Còn gì đả kích người khác hơn điều này?
Chín vị trưởng lão cũng cảm thấy trái tim của mình sắp ngừng đập.
Công pháp Đạo Diệt, thời gian ba ngày, Cửu Thiên thật sự tu thành rồi!
Đây còn là con người sao? Còn có thể dùng từ con người để hình dung sao?
Tay của cửu trưởng lão, bát trưởng lão cũng bắt đầu run rẩy. Không phải tâm cảnh của bọn họ không tốt, chỉ là bọn họ thật sự bị thiên tư của Cửu Thiên dọa sợ.
Nhân vật như này, bất luận có vượt qua Đăng Thiên Cửu Nạn hay không. Sau này nhất định là cường giả đỉnh phong trong thiên hạ. Hôm nay bọn họ đắc tội với Cửu Thiên như vậy, thật sự không sợ Cửu Thiên sau này báo thù ư?
Đám người nhị trưởng lão, tam trưởng lão càng nghĩ nhiều hơn.
Sau giây lát thất thần và sững sờ, sắc mặt của bọn họ vô cùng khó coi.
Cửu Thiên vốn xuất thân từ Cửu Tiêu nhất mạch, chắc chắn là từng học Khí Tàng Quyển trong tay Ngô Tân. Hiện nay Đạo Tàng Quyển cũng luyện được, vậy chẳng phải đã tu được hai trong ba cuốn thiên thư, chẳng trách cậu ta là người có thể luyện thành cả ba cuốn thiên thư mà Cửu Tiêu môn luôn mong chờ?
Bây giờ xem ra, chỉ cần tìm được Võ Tàng Quyển thứ ba, Cửu Thiên thật sự rất có khả năng có thể sưu tập đủ ba cuốn thiên thư.
Trong lòng bọn họ rất phức tạp, không biết nên nói gì. Trái tim vốn kiên định muốn khiến Cửu Thiên không làm được tông chủ, không khỏi bắt đầu lung lay, cường giả như này, thật sự không để cậu ta làm sao?
Khi bọn họ sửng sốt cảm thán, Cửu Thiên đã tăng tốc đi về phía trước, có công pháp Đạo Diệt lợi hại như vậy, lập tức lao đi mấy chục dặm.
Đột nhiên, Cửu Thiên bỗng cảm nhận được đạo chi lực ở xung quanh đột nhiên thay đổi, hắn dường như xuyên qua bức màn ánh sáng gì đó, sau đó trước mắt xuất hiện một bóng dáng như núi.
Vảy như nham thạch, ánh đỏ ngập trời.
“Đây là..”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất