Âm thanh đột ngột khiến viêm long tổ vốn đang tức giận lúc này đột nhiên dừng lại. 

Cửu Thiên vốn đã đẩy khí thế lên đỉnh phong, động tác cũng theo đó mà chậm lại. 

Tiểu Hồng? 

Lông mày của Cửu Thiên cũng nhíu lại, vội vàng nói với Cửu Long Huyền Cung Tháp: “Lão Cửu, ngươi đang nói cái gì?” 

Lúc này Cửu Long Huyền Cung Tháp dường như vô cùng phấn khích, lớn tiếng nói: "Chủ nhân vĩ đại, đây là Tiểu Hồng – một trong cửu long dưới trướng của ta lúc đầu. Ha ha, Tiểu Hồng, thì ra ngươi còn sống, ta còn tưởng ngươi sớm đã bị giết chết rồi. 

Viêm long tổ nhìn thấy Cửu Long Huyền Cung Tháp, gương mặt rồng cũng bắt đầu vặn vẹo. 

Biểu cảm đó khiến Cửu Thiên không thể không phòng bị lần nữa, không dám buông lỏng. 

Hắn thật sự không chắc chắn, viêm long tổ uy mãnh như này lại bị Cửu Long Huyền Cung Tháp gọi là Tiểu Hồng, nó liệu có nổi điên mà càng lợi hại hơn không. 

Nhưng ngay sau đó, Cửu Thiên biết mình nghĩ nhiều rồi. 

Bởi vì sau đó, viêm long tổ đó vậy khóc như mưa giống như thác nước tuôn ra. 

“Lão đại, lão đại huynh cũng còn sống, lão đại huynh tới cứu ta rồi, những năm nay ta sống thật sự rất thảm. Lão đại, ta đợi huynh thật khổ!” 

Viêm long tổ vừa khóc vừa hét, cảm xúc vô cùng kích động, máu trên người đang phun ra ngoài. 

Tiếng kêu của nó không chỉ khiến lông mi của Cửu Thiên rung lên, không biết nên nói gì. 

Tất cả đệ tử và trưởng lão của Thần Hoàng nhất mạch quan sát ở bên ngoài thì cảm thấy mình thật sự muốn nhảy từ trên núi xuống rồi. 

Cái quỷ gì thế! 

Không phải đang đánh nhau sao, sao lại trở thành nhận người thân rồi! 

Cửu trưởng lão dùng ánh mắt khác thường nhìn bát trưởng lão, nói: “Bát trưởng lão, ông là cố ý đúng không?” 

Ngũ trưởng lão cũng lên tiếng: “Bát trưởng lão, ông giải thích cho tôi chuyện này là sao đi. Con người của tôi vốn không tin có chuyện trùng hợp như vậy. 

Bát trưởng lão há to miệng, nói không được một chữ. 

Ông ta có chút muốn giải thích, nhưng bản thân ông ta cũng không biết rốt cuộc là sao. 

Trên tay Cửu Thiên có pháp bảo bảo tháp, ông ta biết. 

Trong Tiểu Huyễn Thiên, nơi tồn tại Hỗn Độn Thiên Lan có một con cự long viễn cổ, ông ta cũng biết. 

Nhưng ông ta cho dù nghĩ nát óc, cũng không hiểu tại sao con viêm long này lại gọi pháp bảo trong tay Cửu Thiên là “lão đại”. 

Nhị trưởng lão lại nhìn sang đại trưởng lão, lúc này ông ta cuối cùng cũng hiểu lời mà đại trưởng lão nói vừa nãy có ý gì rồi. 

Sợ rằng ở đây cũng chỉ có đại trưởng lão có thể nói rõ đầu đuôi những chuyện này. 

Đại trưởng lão chỉ cười căn bản không giải thích. 

Với sự hiểu biết của nhị trưởng lão về đại trưởng lão, loại tình huống này chỉ có một kiểu giải thích. 

Đó chính là đại trưởng lão cho rằng, nói với bọn họ cũng là nói uổng công. Dù sao bọn họ cũng nghe không hiểu. 

Nhị trưởng lão sợ nhất điều này, thật sự ngay cả thua cũng không biết thua như nào. 

Xem ra ải Đăng Thiên thứ hai này, lại thua rồi. 

Ông ta không hiểu tại sao Cửu Thiên may mắn như vậy. 

Các đệ tử khác của Thần Hoàng nhất mạch đều cảm thấy sắp sụp đổ rồi. Đây là cố ý để Cửu Thiên qua ải à? Tại sao nhìn trông, không thể tin nổi thế. 

Trong Tiểu Huyễn Thiên, Cửu Thiên đã không nói chuyện nữa, chỉ còn lại Cửu Long Huyền Cung Tháp bắt đầu nói chuyện với viêm long tổ. 

“Tiểu Hồng, từ sau trận đại chiến trước, ngươi đã chạy đi đâu thế, tiểu long khác đâu, ngươi có từng gặp chưa?” 

Viêm long tổ vừa khóc vừa nói: “Không biết, sau khi chủ nhân bị đánh tan hoàn toàn, bọn ta bị bay ra theo. Người nghịch thần đáng chết đó, một tay bóp chết Hắc Hồi Đầu, rồi 

xé Đại Kim Tử thành hai nửa. Còn lại thì ta không biết. Sau đó ta rơi vào trong Hỗn Độn, đầu tiên là bị một đám sứ giả xui xẻo coi là vật cưỡi, sau đó những sứ giả đó cũng bị thủ hạ của người nghịch thần giết sạch, ta chạy, trốn ở trong Hỗn Độn rất nhiều năm, cuối cùng ra ngoài tìm ít thức ăn thì bị bắt. Sau đó bị ghim ở đây. Ta có xui xẻo không 

chứ?” 

Nói tới chỗ đau lòng, viêm long tổ lại khóc rống lên. 

Nó của lúc này đâu còn uy nghiêm của thú hoang tuyệt thế gì, Cửu Thiên nhìn mà lắc đầu liên tục. 

Hay nha, trận này lại không cần đánh nữa rồi. 

Chỉ dựa vào mặt mũi của Lão Cửu, đoán chắc ai có thể vượt qua ải này. Ai kêu con rồng này gọi Cửu Long Huyền Cung Tháp là “lão đại” chứ. 

Lão đại chắc rất có mặt mũi. 

Có điều từ trong lời của viêm long tổ, Cửu Thiên vẫn nghe ra chút gì đó. 

Người nghịch thần, cái tên này nghe rất đặc biệt, nếu có người nghịch thần, vậy chẳng phải đồng nghĩa thật sự có thần hay sao? 

Chuyện này sao có thể? Tong thiên hạ thật sự có thần ư? 

Ngoài ra, Hắc Hội Đầu, Đại Kim Tử gì đó mà viêm long tổ nói chắc là chín thần long dưới trướng Cửu Long Huyền Cung Tháp lúc đầu. Lúc này Cửu Thiên coi như đã tin hẳn, Lão Cửu không nói phét. Nhìn mức độ mạnh mẽ của viêm long tổ, nếu Lão Cửu thật sự tập hợp đủ cửu long của lúc đầu, vậy thực lực chắc chắn có thể càn quét tất cả. 

Còn nữa, viêm long tổ nói khi rơi vào Hỗn Độn, nó dùng hai chữ rơi vào. 

Lẽ nào trên Hỗn Độn còn có cái khác? 

Đó là cái gì? Thần giới sao? 

Cửu Thiên cảm thấy tâm thần của mình cũng bị chấn động. Nếu tất cả những điều viêm long tổ nói đều là thật. Vậy thì những chuyện xảy ra trong thời kỳ viễn cổ, thật sự khó thể tưởng tượng. 

Người nghịch thần đối kháng thần linh? 

Cửu Thiên bỗng nhiên nhớ tới cái tên của Phong Vô Danh! 

Là ông ta ư? Cửu Long Huyền Cung Tháp không biết cái tên này, nhưng nó có lẽ chỉ biết biệt danh của Phong Vô Danh, không biết tên thật của ông ta cũng không biết chừng. 

Còn nữa, cái tên Phong Vô Danh này thật sự là tên thật của người đó năm đó ư? Cái này cũng không chắc được! 

Trong đầu Cửu Thiên có rất nhiều suy nghĩ linh tinh. 

Ở bên này, Cửu Long Huyền Cung Tháp thở dài một tiếng, nói: “Được rồi, được rồi. Sự việc đã qua nhiều năm như vậy, mọi thứ đều thay đổi. Ngươi cũng đừng ở đây chịu tội nữa, dứt khoát từ bỏ nhục thân, đi theo ta đi. Ta tìm được một chủ nhân mới, he he, không sợ nói phét với ngươi, mắt nhìn của lão đại ngươi ác lắm. Sau này nói không chừng có thể đạt tới tầng thứ của chủ nhân đầu tiên đó. Đi theo ta lăn lộn, không tệ đâu. 

Viêm long tổ lập tức ngừng khóc, trợn to mắt nhìn sang Cửu Thiên. 

“Tầng thứ của chủ nhân đầu tiên? Huynh là nói hắn có thể nắm giữ thiên địa ư? Hừm, bây giờ ta mới nhìn ra, kiếm mà ngươi dùng không phải thanh kiếm Huyền Vũ trong tay chủ nhân năm đó, trong tay ngươi còn có bao nhiêu đồ của chủ nhân năm đó, Hỗn Độn... 

Cửu Thiên không nói gì, chỉ ngẫm kỹ bốn chữ nắm giữ thiên địa, tâm thần rung mạnh. 

Cửu Long Huyền Cung Tháp khẽ họ một tiếng, cắt đứt lời của viêm long tổ, nói: “Liên quan tới chuyện lúc xưa, ngươi bớt nói thì hơn. Mau lên, mau ném nhục thân đi. Nếu không đi, ngươi cứ tiếp tục mất máu như này, ta thấy ngươi cũng không thể mất máu được bao nhiêu năm nữa” 

Viêm long tổ mặt mày buồn bực nói: “Lão đại, cơ thể này của ta theo ta nhiều năm như vậy, một khi vứt bỏi, lực lượng sẽ giảm đi quá nửa!” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp cười nói: "Có nguyên lực ở đây, ngươi sợ cái rắm gì.” 

eyJpdiI6Ikl6Sno0eTBkcXI4MXBuc3RGNVcrZWc9PSIsInZhbHVlIjoieXJod1hKRG9uR1VKaHBIYzdhbG05YWIrRW12MUJhOTFDUVhoUWtLMnlWUVc5bFIzZGFDUXljSXZPMmg1TDcxNTV2TDVHbk51bXg4MTE1d0RcLzd0a3hPN2NOTWJkbDd4TzBjaVNGUmhGMkNLMitrSjlzWGNcL2R6b3ZPZ0Z1ZGtnXC9tMW9ZbDd1NHdcL2taa2hNMjJSOUNYT0ZOUklkM0VTQ1RqdnQrVjNyVXk3bSs5ZHBhTllVbUFIbWM0K3FIVTBRUDFYS29VSVwvN2hOYU9ZdjlvUEROeG9NUWhoWFlwMmx3RlNRdWdTSGZqYU9HWEJVZVYzdWJcL3BLZUI5TXUzNUx6MFpIeVIzdGpQQ2JvRkZcL1RCZzFoSFwvZjVkcDI3OW91MDBVeElSRFl5TlRDM3l2Y0tqMmFFZ1JiMG5QUFZ0ZFJZbVNUeFNQNTZFUkQ5RUtUWkYwZWxmSkVIN3l6SnVhZlVFXC9uaGhBMnp3ekEzaldQQzhoQWJ4RUVVRFRXSk9qUXpNWWFBajlVaHVtY21EdytUOU5GSXg2XC9CaFwvdFpQK2U5bE1acVZWVGNXUjJrPSIsIm1hYyI6ImY3MWExYjhkNmI2OWMzYzA0OTNmZGQ1ZTZjMGZlODA2MjM3Njc3Yzc5YWYwY2ZkNmZkYTFhYTdhOWI2MDU3OGUifQ==
eyJpdiI6IkFRa0dVcmlUanJkTWN4aTJMQ3BYcHc9PSIsInZhbHVlIjoiNkJQU1JUQWNZWVpnRkRRRDFmQ1pjREpCTmxHQnhDRlNjSzNIeE5zUFlDenRLZnRXV2NyZ1FjWWpFU0MyRVZKZFBUelhcLzAwMDFydDc5N1k4OGFLNUM3MVBydm9iRUNucW5lRW9nTms3WXVvSUg1dnlqMVIxSXhRV1JQYytWalVSamhrTTFoUGREWStwY0VUTWJjY3VnMWZiME1ibFI1bndmcGQ2WlwvK2hKdTNnbytxZFRpMXZKN0h2U1ZcL2FvdXU5ZTBralwvZXppc0syRlVrWUJTQ084TEs5Y01tUlwvbkhwZGZnd0thR1A5RndcLzNoS2JMQllGMlFCbFFsSmNzSEZpcWVBcmZJRWhyZWVHMVdUOVBTRlwvdmFMTWR0bnlSTHdHOTlkSjRQN1FKTmxSUFVaUFwvTFZBZTNmZkQ3Rm01dGpNeFo1TklkUGFKRDlnbGp3OFFLWnFkR1IxWWRoRWZUVG1TQ0pDOTdpb2szMlE9IiwibWFjIjoiZWEzMmM2N2MwOGQyMWIxNGZjMmIwMGQ5MDdlMWMzNmUyOTBlMTcyN2RlYjAxNjRiN2VlY2Q1ZDI3ZmI1ZjBiZiJ9

 

Ads
';
Advertisement
x