Cửu Thiên nói xong thì viên đá trong tay hóa thành một dòng nước ấm tiến vào trong cơ thể của hắn.
Cửu Thiên không biết tại sao lại có thứ này xuất hiện ở trong cánh cửa hư không của Tiểu Huyễn Thiên, còn vào lúc hắn quay về, chuyển để cản đường đi của hắn.
Có điều, thứ này thật sự không có uy hiếp lớn với hắn, Cửu Thiên có thể triệt để hấp thụ nó.
Hắn vừa làm như vậy vừa quay đầu nhìn sắc mặt của các vị trưởng lão.
Ngay lập tức thì hắn phát hiện, trong chín vị trưởng lão, chỉ có ánh mắt đại trưởng lão phát sáng, mỉm cười với hắn.
Trong lòng Cửu Thiên khẽ động, lúc này lập tức liên kết đại trưởng lão và viên đá này.
Hắn không hiểu đại trưởng lão muốn làm gì, nhưng hình như đối với hắn không có ảnh hưởng gì.
Bát trưởng lão hoàn toàn hết chiêu rồi, nhìn thấy Cửu Thiên đi ra từ trong Tiểu Huyễn Thiên thì chứng minh ải thứ hai mà ông ta thiết lập đã bị thất bại hoàn toàn.
Gì mà khiến Cửu Thiên tiến thoải lưỡng nan, nhất định sẽ thua chứ, giống như từng cái tát vả vào mặt ông ta, kêu bốp bốp.
Bát trưởng lão rất tình nguyện đứng dậy nói với Cửu Thiên: “Chúc mừng cậu, Cửu Thiên. Ải thứ hai trong Đăng Thiên Cửu Nạn, cậu đã ải rồi!”
Cửu Thiên mỉm cười gật đầu, đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch ở xung quanh đã bắt đầu rời đi.
Các vị trưởng lão cũng chuẩn bị rời đi. Bọn họ cũng rất thất vọng đối với bát trưởng lão, một lần không thành công thì thôi đi, vậy mà lại lần nữa?
Vậy thì lần thứ ba cho dù khiến Cửu Thiên thất bại, hình như cũng không tổn hại mặt mũi của Cửu Thiên.
Ngược lại sự việc truyền ra ngoài, sẽ chỉ khiến người đời cảm thấy Thần Hoàng nhất mạch bọn họ không được.
Đã xác định phải làm khó Cửu Thiên khiến hắn thất bại, nhưng vẫn để hắn liên tiếp vượt qua hai ải.
Trái lại, sự mạnh mẽ của Cửu Thiên đã được chứng thực hai lần ở trước mặt bọn họ.
Trừ đại trưởng lão ra, tất cả các trưởng lão khác đều lắc đầu.
Nhưng vào lúc này, Cửu Thiên bỗng lên tiếng: “Khoan đã. Các vị trưởng lão, nếu đã còn thời gian, không bằng chúng ta nhanh một chút, tiến hành luôn ải thứ ba đi”
Một câu nói lập tức khiến tất cả mọi người đang chuẩn bị rời đi đều dừng bước.
Mắt của tam trưởng lão, ngũ trưởng lão đều híp lại. Ánh mắt bọn họ nhìn sang Cửu Thiên đều mang theo vài phần sát khí.
Tên oắt này được hời, bắt đầu giở quẻ đấy!
Đây là mỉa mai à?
Tuy lời nói của Cửu Thiên rất bình thường, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy đây là đang cười nhạo bọn họ không được.
Nhị trưởng lão không nhịn được mà nói: “Cửu Thiên. Đăng Thiên Cửu Nạn, ải sau mạnh hơn ải trước, ải sau nguy hiểm hơn ải trước. Cậu mới vừa vượt qua ải thứ hai, cơ thể cần nghỉ ngơi, tinh thần cũng cần khôi phục. Vẫn là ba ngày rồi rồi tới thử ải thứ ba!”
Cửu Thiên cười nói: “Cảm ơn ý tốt của trưởng lão. Chỉ là ta cảm thấy trạng thái hiện nay của ta không tệ, ải thứ hai này cũng không bị thương gì, vậy nên dứt khoát rèn sắt nhân lúc nóng, vượt ải thứ ba luôn, mong các vị trưởng lão cho phép”
Miệng của nhị trưởng lão giật giật, suýt nữa nói ra một câu “cuồng vọng”.
Nhưng may mà ông ta nhịn được, dù sao Cửu Thiên vừa rồi đã vượt ải thứ hai. Người ta có ngông cuồng cũng có tư cách ngông cuồng. Bây giờ bọn họ thuộc bên “thất bại”, còn nói vớ vẩn nữa, vậy thì quá mất phong độ.
Đại trưởng lão tiếp lời: “Cửu Thiên, cậu thật sự muốn thử ải thứ ba vào ngày hôm nay ư? Có cần thiết phải gấp như vậy không?”
Cửu Thiên gật đầu nói: “Thời gian không đợi người. Có thể nhanh thì nhanh thôi. Các vị sống trong Hỗn Độn, không biết tình hình ở bên ngoài. Bây giờ tôi thật sự cần hành
động nhanh.
Cửu Thiên nói rất chân thành nhưng căn bản không có mấy người tin.
Theo bọn họ thấy, Cửu Thiên là cố ý mỉa mai bọn họ. Nhất là bát trưởng lão, mặt mày đen xì, nghiến chặt hàm răng, nhìn dáng vẻ bất cứ lúc nào cũng có thể phun ra máu.
Cửu Thiên không phải là đang nói ải thứ hai của ông ta căn bản không có tác dụng hay sao? Người ta vượt qua ải của ông, không bị tí nào. Căn bản không cần hồi phục, trực tiếp muốn vào ải tiếp sau. Như này còn không đủ đả kích người hay sao?
Nếu không phải thấy ra tay với Cửu Thiên vào lúc này quá mất thể diện. Bát trưởng lão chắc chắn đã lao tới đánh nhau với Cửu Thiên.
Đại trưởng lão khẽ mỉm cười hỏi thất trưởng lão: “Thất trưởng lão. Ông cảm thấy thế nào?”
Thất trưởng lão nhìn sang mọi người, phát hiện tất cả các trưởng lão đều nhìn ông ta.
Trong mắt lập lòe ánh sáng, rõ ràng đang hỏi ông ta “có thể được không?”
Bọn họ không có mấy người biết ải đăng thiên thứ ba mà thất trưởng lão muốn thiết lập là gì, nhưng bây giờ Cửu Thiên người ta đã nói vậy rồi. Nếu thất trưởng lão rén thì quá mất mặt rồi.
Bọn họ thật lòng hy vọng thất trưởng lão có thể làm giảm nhuệ khí của Cửu Thiên, cho hắn biết hống hách sẽ có kết cục gì!
Thất trưởng lão gật mạnh đầu, tỏ ý không thành vấn đề.
Tay phải của đại trưởng lão phất một cái, ý bảo thất trưởng lão tự đi nói với Cửu Thiên.
Sau đó, thất trưởng lão đứng dậy khỏi ghế, chắp tay sau lưng, mái tóc bạc bay bay trong gió.
Thất trưởng lão nói bằng giọng hùng hậu: “Cửu Thiên, ải đăng thiên thứ ba sớm đã chuẩn bị xong, cậu chắc chắn muốn thử vào bây giờ không? Tôi có thể nói cho cậu biết, để vượt ải này của tôi, cậu phải có bảy tám cái mạng để liều. Cho dù cậu ở thời kỳ toàn thịnh, một thân thần vật Hỗn Độn cũng sẽ cửu tử nhất sinh. Chứ đừng nói cậu bây giờ vừa
vượt qua ải thứ hai, lực lượng tiêu hao không ít, sẽ càng giảm sự sống!”
Cửu Thiên lớn giọng nói: “Thất trưởng lão, nói luôn tôi bắt đầu từ đâu là được. Ông xem, sắp hoàng hôn rồi. Chúng ta nắm bắt thời gian, có lẽ có thể kết thúc trước khi mặt trời mọc, ông nói xem đúng không?”
Thất trưởng lão hừ một tiếng, nói: “Phải, nếu cậu chết, quả thật có thể kết thúc nhanh như vậy. Cửu Thiên, nếu cậu đã nóng lòng như vậy. Vậy thì tới đi. Núi Lãng Tiêu, Vân Nhai thiên cung!”
Thất trưởng lão dứt lời thì dẫn đầu bay về đằng xa, phương hướng chính là núi Lãng Tiêu.
Các trưởng lão khác đều nở nụ cười, khi bọn họ nghe thấy bốn chữ Vân Nhai thiên cung thì đã biết thất trưởng lão muốn làm cái gì.
“Cửu Thiên, lần này xem cậu thắng kiểu gì”
Bát trưởng lão nghiến răng nghiến lợi nói. Tuy Cửu trưởng lão không nói gì nhưng trong mắt hiện lên nụ cười có vài phần tàn nhẫn.
Các vị trưởng lão rời đi, tất cả đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch ở xung quanh cũng bắt đầy bay về phía núi Lãng Tiêu.
Không ngờ hôm nay Cửu Thiên lại muốn khiêu chiến hai ải liên tiếp, cái khác không nói, hào khí này vẫn rất được, hoặc có thể gọi là “ngông cuồng”!
Các đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch cũng không định nghỉ ngơi. Bọn họ là muốn xem Cửu Thiên có thể vượt qua mấy ai, hoặc chết ở ải nào.
Nếu bỏ lỡ thời khắc quan trọng nhất, bọn họ thật sự sẽ tiếc nuối cả đời.
Còn nghỉ ngơi ư? Lúc nào cũng được.
Trong đám đông, Phong Tuấn Kiệt sững người, lẩm bẩm thành tiếng: “Vân Nhai thiên cung, nơi này nghe thật quen tai. Khoan đã, sư thúc, đó không phải là nơi người tham ngộ Sinh Tử Luân Chuyển Kình hay sao?”
Đông mập lại lấy ra hồ lô rượu, vừa uống vừa nói: “Không sai. Nơi đó chỉ cần từng tới một lần, cả đời này sẽ không muốn tới nữa. Thất trưởng lão thật biết chọn, lần này Cửu
Đông mập lắc đầu cười khổ nói: “Sẽ không có chuyện ư? Ta nói cho con biết, lúc đầu ta với Sinh Tử Luân Chuyển Kình đại thành cũng suýt chết ở đó! Cửu Thiên, sợ rằng nhiều nhất chỉ luyện tới thức thứ sáu, cậu ta còn kém xa lắm!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất