Núi Lãng Tiêu, ngọn núi như kiếm, đâm thẳng bầu trời.
Đá lởm chởm, cằn cỗi tới mức cỏ không sống được.
Ngọn núi này trong nội bộ của Thần Hoàng nhất mạch được gọi là núi Tuyết Tình.
Phàm là đệ tử tu luyện ở núi Lãng Tiêu, đều là người nguyện khổ tu nhất Thần Hoàng nhất mạch.
Rất nhiều đệ tử, từ ngày đầu tiên bắt đầu bước vào núi Lãng Tiêu thì cả đời chỉ biết khổ tu.
Ở trong núi Lãng Tiêu, người có thực lực không đủ, thật sự sẽ bị đuổi ra ngoài.
Một khi bị núi Lãng Tiêu đuổi ra ngoài, kết quả tốt nhất cũng là tu vi bị phế hết, cả đời tàn tật.
Vậy nên đệ tử của núi Lãng Tiêu chỉ cần bị đuổi ra ngoài, về cơ bản sẽ chọn tự vẫn.
Trong chín ngọn núi của Thần Hoàng nhất mạch, nó là ngọn núi tàn khốc nhất.
Nhân số ít nhất, nhưng đệ tử bước ra lại có thể xếp trong top 3 của Thần Hoàng nhất mạch.
Nếu không phải đệ tử của hai núi đẳng trước đông, có cường giả đỉnh phong của thế hệ trẻ dẫn đầu.
Nếu không chỉ dựa vào mức độ bình quân thì chưa chắc có thể so với núi Lãng Tiêu.
Trưởng lão chủ sự của núi Lãng Tiêu – thất trưởng lão còn là một lão đầu vô cùng nghiêm túc. Ông ta làm việc tuyệt đối sẽ không chừa khả năng may mắn nào cho đối phương.
Chỉ cần là người rơi vào trong tay của ông ta, ngoại trừ dùng thực lực nói chuyện ra, cái khác thì về cơ bản không có tác dụng.
Cửu Thiên rất nhanh đã bay tới trước núi Lãng Tiêu, nhìn một cái, thấy rõ chín cung điện ở trên núi Lãng Tiêu.
Từ trên xuống dưới, từ nhỏ tới lớn, lực lượng cũng từ yếu tới mạnh.
Nếu Cửu Thiên đoán không sai thì những cung điện này chắc là dùng để khảo nghiệm đệ tử.
Nhìn từ đằng xa, Cửu Thiên có thể cảm nhận được lực lượng bạo ngược bên trong.
Tuy mạnh nhưng cũng tràn ngập nguy hiểm.
Dường như căn bản không suy nghĩ đệ tử có thể chịu được hay không, hoặc liệu có nguy hiểm hay không.
Chỉ cần đi vào thì buộc phải chấp nhận sự tẩy lễ của lực lượng. Nếu có thể tu luyện từ bên trong đi ra, chắc chắn tu vi tăng vọt.
Nhưng nếu không ra được, đoán chắc cũng sẽ chết ở bên trong.
Cửu Thiên thầm gật đầu, quả nhiên cách thức bồi dưỡng đệ tử của mỗi núi đều khác nhau.
Tiếp tục nhìn lên, cho tới khi nhìn thấy cung điện cổ xưa ở trên cùng, lông mày của Cửu Thiên đã nhíu chặt.
Vân Nhai thiên cung!
Cửu Thiên bay tới trước cửa chính của cung điện, chín vị trưởng lão cũng đã tới từ lâu, đều dừng ở cửa.
Các đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch dùng tốc độ khá nhanh, cũng bắt đầu tập trung ở đỉnh núi.
Đại danh của Vân Nhai thiên cung bất luận có phải là người của núi Lãng Tiêu cũng như sấm đánh bên tai, nghe mà run rẩy!
Thất trưởng lão đứng ở trước cửa lớn cung điện, ánh mắt vô cùng sắc lạnh nhìn Cửu Thiên, đanh giọng nói: “Cửu Thiên, cậu nhìn rõ. Nơi này chính là Vân Nhai thiên cung của
núi Lãng Tiêu chúng tôi, cũng là nơi mà cường giả các đời của Cửu Tiêu môn năm đó tham ngộ thiên đạo, đối kháng áp chế của thiên địa. Trong cung điện tổng cộng có 1366 loại đạo, tất cả khắc ở trên tường, trên cột đá và sàn nhà trong cung điện. Nếu không tin, bây giờ cậu có thể đi lên quan sát kỹ!”
Cửu Thiên nheo mắt nhìn về phía bức tường của Vân Nhai thiên cung, quả nhiên đúng như thất trưởng lão nói, các loại đạo chi lực tập trung ở bên trên, rất mạnh mẽ! Cửu Thiên khẽ gật đầu nói: “Thất trưởng lão, mời tiếp tục.
Thất trưởng lão khế phất tay. Lập tức cả Vân Nhai thiên cung cũng bắt đầu sáng lên ánh sáng, dường như các loại đạo bên trong đều “tỉnh” lại.
Sau đó, thất trưởng lão dùng giọng nói vô cùng u ám nói: “Vốn dĩ, ải Đăng Thiên thứ ba mà tôi dự định là để cậu vào trong Vân Nhai thiên cung, ở dưới công kích của 530 loại đạo chi lực kiên trì được thời gian một nén hương. Nhưng bây giờ nếu cậu nói cậu vội, vậy thì như này. Tôi mở hết 1366 loại đạo này, cậu chỉ cần ở bên trong kiên trì thời gian một ly trà là được. Cậu cảm thấy như nào?”
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, thất trưởng lão vẫn là một người quang minh lỗi lạc.
Cho dù muốn dồn hắn vào chỗ chết, cũng vẫn nói rõ ràng.
Cửu Thiên đương nhiên biết công kích của 530 loại đạo và công kích của 1366 loại, chênh lệch trong này có bao nhiêu. Không chỉ là nhiều hơn gấp đôi.
Lực lượng của một loại đạo cộng dồn, hiệu quả sinh ra sẽ khác nhau. Nếu những loại đạo này còn có lực lượng của đại đạo, vậy thì tiêu đời luôn!
Bất luận là 530 loại đạo, hay là 1366 loại đạo, đều là một hiệu quả.
Đó chính là vào ngay khoảnh khắc hắn hắn đi vào thì sẽ bị giết hoàn toàn.
Cục diện phải chết!
Cửu Thiên mặc niệm ở trong lòng.
Thất trưởng lão nhìn thấy vẻ mặt Cửu Thiên thay đổi thì cười nói: “Sao hả, do dự rồi à? Hối hận rồi sao? Rén rồi? Bây giờ nếu cậu nhận thua vẫn còn kịp, có thể không cần đi vào!”
Thất trưởng lão không có cười, chỉ dùng biểu cảm vô cùng nghiêm túc nói với Cửu Thiên.
Lời nói của ông ta nghe thì như đang khích tướng Cửu Thiên nhưng Cửu Thiên lại có thể nghe ra trong lời nói của thất trưởng lão không có mỉa mai và khinh bỉ gì cả.
Bởi vì loại tình huống này chỉ có người thật sự không sợ sống chết mới dám mạo hiểm đi vào.
Người bình thường nghe thấy 1366 loại đạo thì chắc trực tiếp đơ rồi, còn nói gì mà đi vào!
Cửu Thiên chỉ hơi thay đổi sắc mặt, không có phản ứng quá lớn, đã chứng minh lá gan của hắn rất lớn. Bây giờ thất trưởng lão chỉ là muốn dựa vào lời nói quấy rối tư duy của Cửu Thiên thôi.
Thật ra ông ta thật lòng mà nói không muốn Cửu Thiên rút lui như vậy. Ông ta giống những người khác thật sự muốn xem thử, Cửu Thiên rốt cuộc có thể chống đỡ được bao lâu ở bên trong.
Trong đám người, Đông mập cũng theo tới, nghe thấy lời của thất trưởng lão. Đông mập dường như nhớ tới hồi ức không tốt gì đó, sắc mặt có chút thay đổi.
Phong Tuấn Kiệt nhìn thấy sự khác thường của Đông mập, lại lên tiếng hỏi: “Sư thúc, lần trước khi người đi vào thì mở bao nhiêu loại đạo?”
Đông mập nói: “600 loại. Chỉ như này còn suýt nữa lấy mạng của ta. Nếu mở hết 1366 loại đạo, ta chắc chắn không thể sống đi ra.
Phong Tuấn Kiệt sững sờ nói: “Thật sự khoa trương vậy sao? Cho dù là cường giả cực hạn cũng không được ư?”
Đông mập hừ một tiếng, nói: “Cái thằng nhãi, con hiểu gì chứ. Con có biết sau khi đi vào phải đối mặt với cái gì không?”
Phong Tuấn Kiệt mặt mày mờ mịt nói: “Cái gì ạ?”
Đông mập hít thở sâu một hơi, nói: “Thiên địa cương phong, vô tận hồn hỏa. Thổi thần hồn, diệt thể thạch. Mọi thứ đoạn mà con có thể nghĩ ra có thể hủy diệt con thì đều sẽ gặp ở bên trong. Không có tránh né, không có phòng ngự, chỉ có hết lần này tới lần khác bị đạo chi lực đó xé tan. Sau đó con chỉ có thể dựa vào lực lượng mà con nắm giữ, cố chống đỡ cơ thể của bản thân con, nghĩ hết mọi cách đối kháng với nó. Sinh Tử Luân Chuyển Kình của ta là tu thành như vậy đó.
Phong Tuấn Kiệt há miệng, hoàn toàn không nói thành lời. Hắn thật sự không biết Vân Nhai thiên cung của núi Lãng Tiêu là nơi đáng sợ như vậy.
Ánh mắt của Cửu Thiên từ từ trở nên kiên định, hít thở sâu một hơi, hắn bình tĩnh nhìn sang thất trưởng lão nói: “1366 loại đạo đúng không? Tới đi, để tôi thử xem.
Đi lên vài bước, Cửu Thiên đi tới trước mặt thất trưởng lão, nói tiếp: “Thời gian một ly trà, ông đừng có quên!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất