Môi của thất trưởng lão hơi giật giật, ông ta vốn đã định chuẩn bị mặc cả với Cửu Thiên, nhưng không ngờ Cửu Thiên lại đồng ý luôn.
Có điều như vậy cũng tốt, Cửu Thiên đã hoàn toàn cắt đứt đường lui của mình.
Người trẻ tuổi ngông cuồng vô tri, căn bản không biết hơn một nghìn loại đạo cùng công kích là khái niệm gì.
Hôm nay cậu ta sẽ chết ở trong sự vô trí của cậu ta, thất trưởng lão tránh ra, làm động tác mời với Cửu Thiên, nói: “Yên tâm, đã nói thời gian một ly trà thì là thời gian một ly trà. Sẽ không nhiều, cũng sẽ không ít”
Cửu Thiên mỉm cười rồi nói: “Chỉ sợ ly trà này của ông, uống lâu!”
Cửu Thiên vừa nói vừa đi vào trong Vân Nhai thiên cung.
Bước chân kiên định, vẻ mặt thản nhiên, không chút sợ hãi.
Tất cả mọi người đều yên lặng nhìn Cửu Thiên đi vào trong Vân Nhai thiên cung, cơ thể hoàn toàn biến mất, cửa lớn ầm ầm đóng lại.
Các đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch chạy tới đều nhìn sang đám người thất trưởng lão.
Trong mắt mang theo sự mong chờ. Bọn họ đều hy vọng, vẫn có bức màn ánh sáng phóng ra, để bọn họ có thể nhìn rõ.
Thất trưởng lão nhìn sang đại trưởng lão, sắc mặt trên mặt như đang hỏi.
Đại trưởng lão khẽ gật đầu, ý bảo được.
Lúc này thất trưởng lão mới hất tay phóng ra bức màn ánh sáng.
Ngay lập tức, cảnh tượng trong Vân Nhai thiên cung hiện ra.
Bọn họ muốn xem Cửu Thiên rốt cuộc có thể kiên trì bao lâu, hoặc nếu Cửu Thiên chết ở bên trong, bọn họ cũng phải biết Cửu Thiên chết như nào.
Trong bức màn ánh sáng, Cửu Thiên đã đi vào trong một khoảng ánh sáng sáng rực.
Nơi này tràn ngập vẻ huyền ảo, tràn ngập các loại xoáy nước và khí lưu.
Giống như những giọt mực khác màu vẽ lên trong bức tranh.
Vô số đạo đều ở bên trong.
Cửu Thiên vừa đi vào, vô số lực lượng điên cuồng chiếu vào người hắn.
Hắn thậm chí còn chưa nhìn rõ bên trong rốt cuộc là cảnh tượng gì thì lập tức cảm thấy nhục thân của mình bắt đầu phát ra âm thanh rõ ràng.
Giống như một khoảnh khắc, cả thế giới đè lên trên người hắn.
Rắc rắc, rắc rắc!
Cửu Thiên cảm giác được xương cốt của mình bắt đầu nứt vỡ, hắn thậm chí còn chưa biết là chuyện gì.
Có điều phản ứng của hắn cũng rất nhanh, ngay lập tức, Cửu Thiên khẽ quát một tiếng, Đạo Diệt!
Dường như có một cơn gió vô hình phóng ra từ trên người Cửu Thiên, ngay lập tức tất cả mọi thứ xung quanh biến mất.
Phut!
Máu phun ra từ trong miệng Cửu Thiên, lúc này Cửu Thiên mới cảm nhận được sự tổn thương mình đã chịu.
Đạo chi lực thật đáng sợ, căn bản không cho người ta cơ hội phản ứng, suýt nữa giết hết hắn.
Cũng do nhục thân của hắn đủ mạnh, nếu đổi là người khác, sợ rằng từ khoảnh khắc đi vào đã bị giết rồi!
Cửu Thiên vội vàng lấy ra đan dược tổng vào miệng. Khi đi vào, không nói không được sử dụng đan dược.
Tuy Cửu Thiên mạnh mẽ nhưng không phải đồ ngốc, lúc này để mặc thương thế chuyển biến xấu mới là cách làm ngu
xuẩn.
Canh khí trong cơ thể điên cuồng phóng ra lực lượng từ Đạo Diệt Quyết, lúc này Cửu Thiên mới có thể cảm nhận được trong này có đạo chi lực khổng lồ.
Với kiến thức của hắn, chỉ có thể phân biệt đại khái tự nhiên chi đạo diễn hóa từ trong ngũ hành như ngũ hành tiểu đạo và phong vũ lôi điên cơ bản nhất ở bên trong.
Một số tiểu đạo khác, Cửu Thiên tự thấy tài sơ học thiển, thật sự không nhìn hiểu.
May mà canh khí của hắn phối hợp với Đạo Diệt Quyết cũng có thể áp chế được, nếu không hắn thật sự không biết phải làm sao mới được.
Lúc này, Sinh Linh Đại Đạo trong cơ thể Cửu Thiên cũng bắt đầu dâng lên. Dường như cảm nhận được đạo chi lực ở đây vô cùng nồng đậm, Sinh Linh Đại Đạo vậy mà tự phóng thích từ trong cơ thể của Cửu Thiên.
Lông mày của Cửu Thiên càng nhíu chặt, hắn có thể cảm nhận rõ được đạo chi lực không bị Đạo Diệt Quyết của hắn áp chế hoàn toàn.
Ngược lại ngưng tụ ra đạo chi lực đáng sợ hơn, bắt đầu điên cuồng muốn phá Đạo Diệt Quyết của hắn.
Tay của Cửu Thiên cũng bắt đầu hơi run rẩy, hắn biết rõ, Đạo Diệt Quyết của mình ở đây sợ rằng nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ không quá trăm giây.
Có thể nhìn thấy bằng mắt thường, vô số ánh sáng đang lưu chuyển tập trung ở xung quanh hắn.
Cảnh tượng này giống như ở trong thiên địa, bị thiên địa trừng phạt!
Từng chút một, phạm vi Đạo Diệt Quyết khống chế đang nhanh chóng thu nhỏ.
Ở bên ngoài, các vị trưởng lão, tất cả đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch đều nhìn không rời mắt.
Bọn họ đều thấp thoáng cảm nhận được đây sợ rằng chính là kết cục của Cửu Thiên!
Đông mập không khỏi lắc đầu, không khỏi thở dài.
Ông ta cho rằng cách làm của Cửu Thiên quá lỗ mãng, nên tình nguyện chọn năm trăm loại đạo, kiên trì một canh giờ. Ít nhất như vậy còn có một tia sinh cơ.
Nhưng bây giờ ở dưới lực lượng của 1366 loại đạo, Cửu Thiên rõ ràng sẽ chết chắc.
Vừa chiếu vào đã bị trọng thương. Vậy thì công pháp Đạo Diệt mạnh mẽ cũng chỉ tranh thủ cho hắn thêm một chút thời gian thở dốc, nói trắng ra là để hắn nhìn rõ mình chết
như nào.
Thất trưởng lão cũng lên tiếng đánh giá: “Tự cho rằng nắm giữ công pháp Đạo Diệt, trong mắt không có ai ư? Lại không biết đạo pháp có mạnh yếu, Đạo Diệt Quyết cũng không phải vô địch.
Trong bức màn ánh sáng, Cửu Thiên đã bắt đầu nghiến răng, trong mắt tràn ngập tơ máu.
Bắt đầu từ lúc hắn tham gia khảo nghiệm Đăng Thiên Cửu Nạn, đây là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy dáng vẻ khi liều mạng của Cửu Thiên.
Bất luận là vượt qua ải thứ nhất của lá bùa sinh tử hay là vượt ải thứ hai của Tiểu Huyễn Thiên.
Cửu Thiên từ đầu tới cuối, ít nhất theo mọi người thấy thì đều thản nhiên ung dung.
Nhưng bây giờ Cửu Thiên đã có cảm giác nỏ mạnh hết đà.
Cuối cùng Cửu Thiên cũng không duy trì được công pháp Đạo Diệt nữa, bụp một tiếng, công pháp bị phá hủy.
Đạo chi lực đầy đáng sợ lần nữa xung kích vào cơ thể của Cửu Thiên.
Thiên phong, địa hỏa, thạch hóa, lôi đình... muốn xé Cửu Thiên thành mảnh vụn.
Dưới chân Cửu Thiên, ánh sáng của đạo vực vẫn đang lóe sáng. Sinh Linh Đại Đạo trong cơ thể vẫn đang liều mạng khôi phục cơ thể của hắn.
Hắn đã hoàn toàn không thể cử động nữa, những lực lượng này quá mạnh, thật sự hoàn toàn vượt qua phạm vi hắn có thể chiến thắng.
Cơ thể lung đung, điều duy nhất Cửu Thiên có thể làm chính là sự ủng hộ và ngăn chặn một cách liều mạng.
Đạo vực đã sụp đổ thì dùng canh khí để đối kháng. Canh khí lần nữa bị nhấn chìm thì dùng nhục thân để chặn.
Trong mắt Cửu Thiên đã không có màu sắc khác, chỉ còn lại huyết quang.
Cảm giác tử vong lần nữa xâm nhập toàn thân hắn.
“Quá tàn nhẫn, tôi không nhìn nổi nữa!”
Một đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch lên tiếng, hắn ta nhắm mắt lại, không muốn xem cái chết của Cửu Thiên.
Không ít đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch đều đang thở dài, lúc này bọn họ cũng cảm thấy tiếc nuối cho Cửu Thiên, chứ không còn sự khinh bỉ lúc đầu.
Nhị trưởng lão ngẩng đầu nhìn sang đại trưởng lão: “Đại trưởng lão, ngài nói xem muốn cậu ta chết hay là muốn cậu ta sống?”
Đại trưởng lão không trả lời, chỉ yên lặng nhìn chứ không lên tiếng.
Ánh mắt của nhị trưởng lão lóe lên, gật đầu nói: “Hiểu rồi, vậy thì để cậu ta chết đi.
Đại trưởng lão quay đầu liếc nhìn nhị trưởng lão, nhoẻn miệng cười.
Chết ư?
Muốn giết Cửu Thiên bằng cách này ư? Không đơn giản vậy đâu!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất