Suy nghĩ trong lòng đại trưởng lão, người khác đương nhiên không biết.
Bọn họ càng sẽ không hiểu lòng tin của đại trưởng lão từ đâu ra.
Lúc này, đại trưởng lão cười như không cười nhìn Cửu Thiên trong bức màn ánh sáng, nhớ tới một vài hình ảnh rất lâu trước kia.
Một vài ký ức ông ta nên từ bỏ hoàn toàn vào lúc niết bàn. Nhưng vì đủ loại lý do, ông ta vẫn giữ lại.
“Ba nghìn đại đạo, bất diệt chi thân. Tiểu đạo vô tận, không hề tổn thương!”
Đại trưởng lão thản nhiên tự tại.
Những tiểu đạo trong Vân Nhai thiên cung này không có ai khống chế, tất cả tự công kích theo bản năng.
Nếu Cửu Thiên ngay cả cái này cũng không kháng được, vậy thì chỉ có thể chứng tỏ Cửu Thiên không phải người thừa kế mà ông ta muốn tìm.
Vậy có chết hay không ông ta cũng không hứng thú.
Nếu sống, vậy Cửu Thiên càng không thể bị giết như vậy.
Bởi vì có một số người, đã định sẵn là phải đối kháng với thiên địa chi đạo.
Trong bức màn ánh sáng, Cửu Thiên đã kiên trì tới khắc cuối cùng.
Hắn cảm giác những đạo chi lực này giống như vô số luồng ánh sáng, từng chút đâm vào trong nhục thân của hắn. Bắt đầu phá hủy mọi thứ của hắn!
Lúc này, ở trong cơ thể của hắn, Cửu Long Huyền Cung Tháp đã liều mạng hét to.
“Chủ nhân vĩ đại, để ta ra tay, người sắp không trụ được rồi! Người sẽ chết đó!”
Cửu Thiên cũng hét to ở trong lòng: “Không được động, không tới thời khắc cuối cùng, ngươi không được ra tay. Lão Cửu, ngươi đè chết Thiên Ma Tâm đó cho ta, không cho nó ra ngoài làm loạn!”
Cửu Long Huyền Cung Tháp thật sự không hiểu Cửu Thiên đang làm gì, cũng đã tới nước này rồi.
Cửu Thiên vẫn kêu nó đi trông Thiên Ma Tâm!
Trái tim chỉ biết đập này, có gì để trông!
Cửu Long Huyền Cung Tháp lên tiếng hỏi: “Chủ nhân, người rốt cuộc đang muốn làm gì?”
Cửu Thiên trả lời: “Ta muốn xem thử lực lượng đối kháng thiên địa mà Phong Vô Danh để lại trong cơ thể của ta rốt cuộc là cái gì. Ta cảm nhận được nó đã sắp bị ép ra khỏi cơ thể của ta rồi!”
Cửu Thiên vừa dứt lời, một cỗ lực lượng hoàn toàn không theo khống chế của hắn, xuất hiện ở bề ngoài của hắn.
Cơ thể gần như sắp sụp đổ của Cửu Thiên, lúc này đột nhiên dừng chuyển biến xấu.
Cửu Thiên không biết phải hình dung như nào, làm sao lý giải cỗ lực lượng này.
Hắn biết rất rõ, đây là lực lượng của Phong Vô Danh. Đây chính là lực lượng nhiều lần ngăn cản thiên địa hạ lạc ấn với hắn.
Nhưng những lực lượng này Cửu Thiên chưa từng thật sự khống chế. Cho dù nó đã tiến vào trong cơ thể của Cửu Thiên, Cửu Thiên căn bản cũng không biết nó ở đâu.
Nhưng bây giờ mượn những đạo chi lực này, Cửu Thiên thành công ép nó ra khỏi cơ thể, quan sát kỹ.
Vào khoảnh khắc đi tới Vân Nhai thiên cung thì Cửu Thiên đã cảm nhận được ở đây có rất nhiều đạo chi lực, khiến cỗ lực lượng không thuộc về hắn ở trong cơ thể của hắn rục rịch.
Lại nghĩ tới năng lực ngăn cách đạo chi lực thiên địa vào mọi khi, lúc này Cửu Thiên mới dám đồng ý mở hết 1366 loại đạo trong Vân Nhai thiên cung. Nếu Phong Vô Danh đó
thật sự là người được gọi là người nghịch thần ở thời kỳ viễn cổ trong tưởng tượng của Cửu Thiên.
Vậy lực lượng mà ông ta để lại nhất định rất mạnh. Ít nhất một Vân Nhai thiên cung cỏn con không thể làm được gì nó.
Bây giờ xem ra lực lượng này quả nhiên không tầm thường. Vừa xuất hiện thì triệt để chặn toàn bộ hơn một nghìn loại đạo ở xung quanh.
Cửu Thiên cảm thấy mình giống như ở đằng sau một bức tường trong suốt, thản nhiên nhìn đạo chi lực lưu động ở xung quanh.
Chúng dường như đều cảm nhận được cái gì đó, vậy mà từ từ lùi ra, nhất thời không công kích nữa.
Trạng thái này giống như khi Cửu Thiên tranh đoạt dịch cây của cây Thánh Linh Bổ Thiên năm đó.
Đạo chi lực giao thoa, chỗ méo mó, lực lượng của Phong Vô Danh vẫn có thể chặn tất cả.
Hắn lại cược đúng rồi!
Ngay lập tức, Cửu Thiên lấy ra Nguyên Lực châu.
Cửu Thiên điên cuồng hấp thụ lực lượng trong Nguyên Lực châu. Hắn vừa rồi không lấy ra thì muốn xem thử những đạo chi lực này có phải thật sự có thể ép lực lượng của Phong Vô Danh ra ngoài không.
Nếu không ép ra được, Cửu Thiên cũng có thể dựa vào Nguyên Lực châu này, tạo ra phản kích!
Cửu Thiên đương nhiên sẽ không dùng sinh mạng của mình đi cược khả năng này, không có lực lượng của Phong Vô Danh. Hắn dựa vào Nguyên Lực châu và một viên Tử Linh châu khác, thật ra cũng có cách chống đỡ qua thời gian một ly trà.
“Lão Cửu, ngươi nhìn kỹ lực lượng này, có phải là lực lượng của người nghịch thần năm đó không?”
Cửu Thiên lên tiếng hỏi.
Lúc này Lão Cửu trầm mặc không nói.
Cửu Thiên lại hỏi thành tiếng: “Sao thế, Lão Cửu? Lại không thể nói với ta ư? Một khi nói với ta, ngươi sẽ sụp đổ ư? Ngươi sẽ chết sao? Sao ta nhớ ngươi đã từng sụp đổ một lần. Bây giờ không chỉ là một chút mảnh vỡ của ngươi thôi sao? Tại sao lại có phong ấn viễn cổ?"
Mấy câu hỏi của Cửu Thiên, Cửu Long Huyền Cung Tháp càng không thể trả lời.
Một lát sau, Cửu Long Huyền Cung Tháp đáp: “Chủ nhân vĩ đại. Những cái này không nên là chuyện người nên biết. Ta thừa nhận, ta từng lừa người. Nhưng ta dùng linh thức của ta để thề, tuyệt đối không có ý tổn hại người. Ta thật sự là muốn bảo vệ người, biết những điều này, không có lợi gì cho người, chỉ có hại thôi”
Cửu Thiên cười nói: “Xem ra ngươi thật sự giấu ta không ít thứ. Có điều ta cũng không định nói ngươi gì cả. Lão Cửu, ta chỉ muốn nói với ngươi. Nếu ngươi thật sự cho rằng ta có thể đạt tới độ cao như chủ nhân đầu tiên của ngươi. Vậy thì ngươi phải nói cho ta, chủ nhân đầu tiên của ngươi năm đó đã gặp phải chuyện gì? Người mạnh như hắn cũng sẽ chết sao? Là lực lượng gì mà không thể ngăn cản? Ta rất muốn biết”
Cửu Long Huyền Cung Tháp lại trầm mặc hồi lâu, cuối cùng nói: “Chủ nhân vĩ đại. Đợi người có một ngày có thể đi tới biển Hỗn Độn, nhìn thấy tất cả sự thật thì ta sẽ nói tất cả cho người. Trước lúc đó, mong chủ nhân lượng thứ.”
Cửu Thiên gật đầu nói: “Hiểu rồi. Lão Cửu, biển Hỗn Độn, tất cả sự thật. Xem ra, thế giới này phức tạp hơn ta tưởng tượng”
Nói xong những điều này, Cửu Thiên không tiếp tục nói chuyện với Lão Cửu nữa.
Cửu Long Huyền Cung Tháp phát ra một tiếng thở dài, cũng hoàn toàn yên ắng.
Cơ thể của Cửu Thiên đang khôi phục nhanh chóng, lực lượng trong suốt tự phóng ra kia sau khi giải quyết đạo chi lực ập tới, lại từ từ chui lại vào trong cơ thể của Cửu Thiên.
Lúc này, tất cả mọi thứ đều bình thường lại.
Tuy Cửu Thiên vẫn đứng ở đó nhưng đạo chi lực ở xung quanh dường như đã sinh ra sự sợ hãi với hắn.
Chúng vậy mà nhất thời không dám lao tới công kích tiếp.
Loại tình huống này càng khiến Cửu Thiên xác định suy đoán của mình. Cửu Thiên từ từ đi về chỗ sâu của Vân Nhai thiên cung.
Nguyên Lực châu trong tay cũng cất đi.
Cửu Thiên lạnh nhạt nói: “Phong Vô Danh. Ông rốt cuộc là ai?”
Lời của Cửu Thiên, tất cả người của Thần Hoàng nhất mạch đều gần như nghe rõ ràng.
Đại trưởng lão mỉm cười liếc nhìn mọi người, chỉ cười không nói.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất