Trước giờ chưa từng nghe thấy cái tên này…
…..
Cùng lúc đó, tại sân nhỏ bên ngoài phòng, người người tấp nập, ồn ào náo nhiệt!
Tôn Sơn mặc một bộ bạch bào, hai tay khoanh trước ngực, khóe miệng nhếch lên đầy giễu cợt, yên lặng đứng ở vị trí đầu tiên của đám đông.
Tối hôm qua, sau khi mấy người bàn bạc, cuối cùng quyết định để hắn ra tay đối phó Bạch Phi Vũ.
Việc này làm hắn rất vui, cảm thấy cuối cùng cũng có cơ hội để thi triển tài năng.
Tôn Sơn là yêu nghiệt số một của Hợp Hoan Tông, có tên trong bảng xếp hạng Thiên tài, ở Linh Giới cũng được xem là một trong những thiên tài kiệt xuất, có tên tuổi không nhỏ.
Nhưng từ khi đến Ma Thần tộc, nơi đây hội tụ vô số thiên kiêu từ Linh Giới, còn có cả yêu nghiệt từ Thần tộc, làm cho một kẻ từng chói sáng như hắn, giờ đây bị coi như một tên theo hầu hèn mọn…
Trong lòng hắn, tất nhiên không cam tâm!
Vì vậy, hắn rất cần một trận chiến, để thể hiện thực lực của bản thân, để nói cho tất cả mọi người biết Tôn Sơn hắn cũng là một thiên tài tuyệt thế, không hề thua kém bất kỳ ai!"
Nói cách khác, trận chiến hôm nay với Bạch Phi Vũ, chính là cơ hội để hắn một bước lên mây.
Chỉ cần đánh bại Bạch Phi Vũ, hắn nhất định sẽ nổi danh thiên hạ.
“Người này là ai vậy? Tối qua Bạch Phi Vũ còn giết cả Trương Bách Luân của nhà họ Trương, mà hắn còn dám ngang nhiên đến khiêu chiến”
“Tôi biết người này, là môn khách dưới trướng thiếu chủ Ma Chuẩn, tên là Tôn Sơn, đến từ Hợp Hoan Tông của Linh Giới, nghe nói có tên trong bảng xếp hạng Thiên Tài, thực lực không tầm thường.”
“Đó chẳng phải chuyện đương nhiên sao? Nếu không có thực lực, làm sao dám khiêu chiến với Bạch Phi Vũ? Đã vậy còn huy động bao nhiêu người đến xem trận đấu, chứng tỏ hắn rất tự tin, chắc chắn nắm phần thắng”
“Haiz… thực lực của Bạch Phi Vũ rất mạnh, nhưng điểm yếu lại quá rõ ràng. Hắn chỉ mới Hóa Thần sơ kỳ, dù là linh lực hay hồn lực đều kém xa Hợp Thể kỳ! Nếu không thể tốc chiến tốc thắng, mà để kéo dài, sẽ rất bất lợi!”
Xung quanh vang lên đủ loại tiếng bàn luận, mọi người thi nhau phân tích tình hình.
Tôn Sơn nghe những lời đó đều thu hết vào tai, khóe miệng càng cong lên cao hơn nữa!
Hắn rất hưởng thụ cảm giác này!
Bởi vì với một kẻ mang danh “thiên chi kiêu tử” như hắn, điều mà hắn cần, chính là ánh mắt chú ý của tất cả mọi người!
“Hehe… Đợi đến lúc tôi đánh bại Bạch Phi Vũ, không biết các ngươi sẽ hét lên như thế nào.”
Tôn Sơn lúc này đã tưởng tượng ra cảnh mình đánh bại Lâm Phong sẽ oai phong ra sao.
Ngay lúc đó —
“Rắc!”
Cánh cửa phòng bật mở.
Lâm Phong từ bên trong chậm rãi bước ra.
Anh liếc mắt nhìn khắp hiện trường, cuối cùng dừng ánh mắt lại trên người Tôn Sơn.
Vừa nhìn, chân mày anh khẽ nhíu lại.
Ừm?
Tên này là ai thế?
Sao nhìn yếu xìu vậy?
Sao có thể yếu đến mức này?
Chẳng lẽ do mình vừa đột phá nên cảm giác người khác ai cũng yếu?
Trong khi đó, Tôn Sơn thì khoanh tay trước ngực, tư thế kiêu ngạo như một con gà trống vừa gáy xong,
bất ngờ thấy Lâm Phong nhìn mình xong lại chau mày như thể thất vọng, trong lòng nổi lên cơn tức giận, lạnh lùng cười nói: “Bạch Phi Vũ, cuối cùng mày cũng chịu ra, tao còn tưởng mày sợ không dám ứng chiến.”
Lâm Phong thản nhiên hỏi: “Mày là ai?”
Tôn Sơn ngẩng đầu, giới thiệu: “Tao tên Tôn Sơn!”
Lâm Phong nghe vậy liền lắc đầu: “Tôn Sơn? Chưa từng nghe nói!”
Tôn Sơn sắc mặt hơi cứng lại, hừ lạnh nói: “Hừ! Tao là thiên tài số một của Hợp Hoan Tông, xếp hạng thứ 98 trên bảng xếp hạng Thiên tài Linh Giới! Vậy mà mày lại chưa từng nghe tên tao?”
Nghe xong, Lâm Phong phì cười thành tiếng, sải bước đến gần, vỗ vỗ vào mặt Tôn Sơn rồi cười nhạo: “Tao còn tưởng là nhân vật lớn nào, thì ra là một thằng nhãi ranh.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất