"Không sao cả." Chu Vãn như con mèo muốn sưởi ấm, má khẽ cọ vào lưng anh.
Cổ áo theo động tác của anh bị kéo thấp xuống, lộ ra viền hình xăm.
Lục Tây Kiêu ngước mắt liếc gương trước mặt một cái, anh đặt đôi giày đã rửa sạch còn nhỏ giọt sang bên, xả nước bẩn, rửa sạch tay xong thì thản nhiên kéo cổ áo lên, che hình xăm lại.
Anh đưa tay ra sau nắm cổ tay Chu Vãn kéo cô đứng cạnh mình, tay kia hắt mấy giọt nước lên mặt cô.
Chu Vãn cười lùi lại, khẽ kêu một tiếng, đưa tay đánh lên vai anh.
Lục Tây Kiêu nhướng mày, trêu: "Giờ đánh anh ngày càng quen tay rồi."
"Ai bảo anh như thế trước."
"Mới quen em còn biết giả ngoan trước mặt anh, giờ không giả nữa à?" Lục Tây Kiêu véo má cô, cười hơi ngổ ngáo: "Chu Vãn, ngay từ đầu em cố tình giả vờ để câu anh hả?"
"Em nào có." Chu Vãn lầm bầm: "Hơn nữa, ngay từ đầu anh đã nhìn ra em giả rồi, có lừa được anh đâu."
"Ừ." Lục Tây Kiêu cười: "Anh biết từ sớm là em chẳng ngoan ngoãn gì."
Anh ngừng một nhịp, giọng trầm xuống một chút, ý cười thu lại, hiện ra sự dịu dàng nghiêm túc: "Cho nên, Chu Vãn, anh biết em là người thế nào ngay từ đầu. Và anh thích chính con người như thế."
Chu Vãn chớp mắt nhìn anh.
Chợt nhớ tới một đêm đã rất lâu trước đây, chân cô bị thương lại uống rượu, Lục Tây Kiêu cõng cô đi trên đường phố.
Cô uống đến lưng lưng, cứ lặp đi lặp lại mấy câu hư với không hư.
Lúc ấy Lục Tây Kiêu chẳng hỏi gì thêm, anh chỉ nhếch môi, hờ hững nói: "Hư thì hư."
Anh nói--
"Chu Vãn, em hư cũng chẳng sao, dù sao cũng sẽ có người yêu con người như thế của em."
Hãy yêu em lúc em tệ hại nhất, đừng đợi đến khi em chỉn chu; lúc em ổn thì ai chẳng yêu.
Sẽ có người yêu em bất cứ khi nào, ở bất cứ dáng vẻ nào.
*
Kỳ thi giữa kỳ vừa kết thúc, hôm nay trên lớp đều là chữa bài, không học bài mới, nên bài tập không nhiều, chỉ cần tổng hợp lại lỗi sai và chuẩn bị bài mới.
Làm xong bài tập, Chu Vãn lại dành một giờ để tiếp tục giảng bù cho Lục Tây Kiêu những phần bị hổng trước đây.
Kết thúc thì vẫn còn sớm, cô tìm trong kệ tivi ra một cuộn phim cũ.
Rèm kéo lại, đèn cũng tắt.
Đó là một bộ phim tình cảm nghệ thuật. Lục Tây Kiêu không thích thể loại này, xem một lúc là xao nhãng, cầm điện thoại bên cạnh, lướt bừa.
Chu Vãn cũng chẳng xem vào, trong đầu toàn là chuyện ban ngày hôm nay.
Cô đã đi gặp Lục Chung Nhạc, nói thẳng mọi chuyện.
Cô mới hơn 17 tuổi, chẳng có năng lực hay chỗ dựa nào, miễn cưỡng bấu được điểm yếu của Lục Chung Nhạc để uy hiếp ông ta, nhưng đồng thời cũng bị ông ta kiềm chế.
Chỉ cần ông ta giữ lời mà đuổi Quách Tương Linh, thì Chu Vãn cũng phải giữ lời, kể từ đó, biến mất khỏi thế giới của Lục Tây Kiêu.
Lục Tây Kiêu tốt như thế.
Dưới vẻ ngoài sắc lạnh là nội tâm từng vỡ nát và một trái tim dịu mềm.
Chàng trai của cô phóng túng, ngạo nghễ, thẳng thắn, dám yêu dám hận, chân thành đến cùng.
Thế giới của anh là thật; hỷ nộ ái ố đều là thật, không hề che giấu.
Cái vẻ lêu lổng của anh là thật, nỗi cô đơn dễ tổn thương của anh là thật, sự lạnh nhạt xa cách của anh là thật, mà lòng dũng cảm cô độc cùng sự lương thiện của anh cũng là thật.
Có lẽ vì vậy, Chu Vãn mới không thể không bị anh hấp dẫn.
Nhưng con người như cô, rốt cuộc chẳng xứng với Lục Tây Kiêu.
Ngay từ đầu cô đã không chân thành, mang theo mục đích đen tối. Dù cô từng như mổ toang lồng ngực, nâng trái tim đẫm máu ấy mà đối đãi với Lục Tây Kiêu, thì cũng không thể thay đổi sự lừa dối và giả dối lúc ban đầu.
Hình ảnh trên TV trước mắt mờ đi, Chu Vãn khẽ chớp mắt, nghiêng đầu nhìn Lục Tây Kiêu.
Anh đang tựa lười biếng trên sofa chơi điện thoại, ngón tay lướt trên màn hình, có vẻ vô định, chẳng tập trung vào nội dung.
"Bộ phim này có phải chán lắm không?" Chu Vãn hỏi.
"Ừm?"
Như chợt hoàn hồn, anh khựng lại, nói: "Cũng được."
Chu Vãn thoáng thấy mục đề xuất trong cùng thành phố trên điện thoại anh: tòa nhà cao nhất của thành phố Bình Xuyên được gọi là "Mắt Của Thành Phố" ngày mai chính thức mở cửa, còn khai trương thêm một nhà hàng Tây.
"Mai mình có đi chỗ này không?" Chu Vãn hỏi.
"Được chứ." Lục Tây Kiêu nói: "Nhưng tối ngày đầu khai trương, không biết còn đặt được chỗ không."
Chu Vãn: "Buổi trưa có đỡ hơn không, ngày làm việc chắc người sẽ ít hơn nhỉ."
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất